Quan Môn
Chương 915 : Phanh phanh phanh phanh phanh!
Ngày đăng: 12:52 18/04/20
Tên trung niên mặt đen nhìn Từ Chỉ Đồng đang cố sức giãy dụa trên ghế, cười hắc hắc nói ra:
- Mày giãy dụa đi, mày càng giãy dụa thì tao càng hưng phấn!
Nhìn tên trung niên đến gần, gương mặt ghê tởm cách mình càng lúc càng kề sát, trong nội tâm Từ Chỉ Đồng tràn đầy tuyệt vọng.
Đột nhiên tên trung niên cảm thấy Từ Chỉ Đồng chợt nằm yên trở lại, đôi mắt nhìn chằm chằm mình, thần thái kỳ dị, không khỏi làm cho hắn thoáng ngây ra.
- Ân? Chẳng lẽ sợ tới choáng váng?
Tên trung niên sững sờ, muốn đi kiểm tra mặt của Từ Chỉ Đồng, nhìn xem rốt cục là chuyện gì xảy ra.
- Tụi mày là ai?
Một gã thủ hạ quay đầu nhìn lại, lập tức liền xoay người quát to.
Chỉ là phản ứng của bọn hắn có chút quá chậm chạp, bởi vì lo nhìn mỹ nữ mà ảnh hưởng tới hành động, thẳng tới khi đã có người đi tới sát bên cạnh cũng chưa kịp phát hiện, tất cả cũng nhờ mị lực của Từ Chỉ Đồng.
Tên trung niên phản ứng ngược lại rất nhanh, khẽ vươn tay, bên hông lộ ra một thanh nhuyễn đao, thân thể chuyển qua vung đao tới người đối diện.
Đáng tiếc chính là người ta cầm cũng không phải đao!
- Nhị thiếu gia coi chừng!
Có người hô to.
Đối diện tên trung niên mặt đen chính là Diệp Khai.
Vừa rồi mấy người Diệp Khai lái xe đuổi theo, liền nhìn thấy mấy nam nhân kia kéo Từ Chỉ Đồng vào trong rừng cây, nhóm người Lý Hải thấy thế đều rút súng cùng nhau đi vào.
Khi chứng kiến tên mặt đen đang đi tới ghế nằm trói Từ Chỉ Đồng, khi Diệp Khai vừa đến gần rốt cục bị người phát hiện.
Tất cả mọi người đều là người có kinh nghiệm sóng gió, thấy được nhị thiếu gia nguy hiểm tự nhiên không chút nương tay.
Lý Hải khoát tay, súng lục nổ vang, viên đạn xuyên vào giữa trán tên trung niên mặt đen, một phát nổ đầu, máu tươi văng khắp nơi!
Đối với nhân sĩ không rõ thân phận cầm vũ khí tập kích Diệp Khai, Lý Hải không cần suy nghĩ trực tiếp bắn gục cũng không có vấn đề gì, sau đó chỉ cần bổ sung một phần báo cáo điều tra là được rồi, đối với thượng tá cảnh vệ xuất thân từ Cục cảnh vệ trung ương mà nói loại chuyện này đơn giản như ra ngoài giết chết một con gà!
- Phanh phanh phanh phanh phanh…
- Việc này không cần lo lắng, để tôi phân ra bốn cảnh vệ đi theo người của anh điều tra xử lý là được, bọn họ là người của Cục cảnh vệ trung ương!
Diệp Khai không hề có chút lo lắng, trực tiếp nói với Đặng Kim Hữu.
- Người của Cục cảnh vệ trung ương?
Đặng Kim Hữu nghe xong lập tức thay đổi sắc mặt.
Là một cán bộ cấp phó sảnh, kiêm nhiệm chức cục trưởng Cục cảnh sát thành phố lẫn phó chủ tịch thành phố, Đặng Kim Hữu làm sao không biết rõ thanh danh của Cục cảnh vệ trung ương?
Những người này là đại nội cao thủ có giấy phép giết người ah!
Hiện tại hắn nghe được tin tức này, rốt cục đã minh bạch vì sao lúc trước trưởng ban tổ chức Lưu Nhất Sơn bên Tỉnh ủy lại yêu cầu mình nhất định phải đi theo tùy tùng Diệp Khai, vô điều kiện ủng hộ bất luận quyết định gì của hắn, nguyên lai bên trong còn có nguyên nhân như thế.
Có thể để cho cảnh vệ của Cục cảnh vệ trung ương đi theo bảo tiêu, vậy thân phận của hắn là gì không cần nói cũng đã biết, cho dù là con cháu trực hệ của thế gia đại tộc cũng chưa chắc được hưởng thụ tới đãi ngộ như vậy!
- Đưa cho Đặng phó chủ tịch xem giấy chứng nhận của anh!
Diệp Khai nói với Lý Hải.
- Dạ!
Lý Hải lấy ra giấy chứng nhận của mình đưa cho Đặng Kim Hữu.
Đặng Kim Hữu nhìn giấy chứng nhận ấn đồ án quốc huy, lật ra nhìn xem, lập tức nghiêm mặt, nhất là chứng kiến quân hàm của Lý Hải lại là một thượng tá, đôi mắt muốn trừng đi ra.
Hai tay của hắn cầm giấy chứng nhận cung kính trả lại cho Lý Hải, sau đó nói với Diệp Khai:
- Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!
- Được, nhất định phải cẩn thận điều tra, người như Tống Hỏa Sinh công ty không khả năng không có vấn đề, đào ba thước đất cũng phải tìm ra chứng cớ, tôi là hậu thuẫn kiên cường cho các anh!
Diệp Khai vỗ vỗ bả vai Đặng Kim Hữu kiên định nói.
Đặng Kim Hữu đứng thẳng người lên, trong nội tâm càng tăng thêm tin tưởng, dựa vào một đại nhân vật bối cảnh lớn như Diệp Khai, hắn còn có chuyện gì đáng phải lo lắng?