Quan Môn

Chương 917 : Muốn kháng lệnh?

Ngày đăng: 12:52 18/04/20




Nhóm cảnh sát chia thành hai đường, một nhóm đi theo Đặng Kim Hữu suất lĩnh tới thẳng trong nhà Tống Hỏa Sinh, một nhóm khác theo Diệp Khai suất lĩnh đi tới công ty Lập Tín điều tra bằng chứng.

Khi đi tới công ty Lập Tín, Diệp Khai phát hiện công ty vẫn rất lớn, cũng không chỉ đơn thuần có cái vỏ rỗng.

Cao ốc tổng bộ công ty Lập Tín là một tòa lầu sáu tầng màu đỏ, một tầng có hai mươi phòng, có thể cung cấp mấy trăm người làm việc.

- Xem ra số người mang tới có chút ít ah…

Diệp Khai nhìn nhìn ba mươi viên cảnh sát mà mình mang tới, thầm nhủ.

Việc họ cần làm đầu tiên là đuổi người bên trong ra ngoài, sau đó phong tỏa cửa ra vào, lại bắt đầu từ từ truy tra, tìm chứng cớ phạm tội.

Đương nhiên, có một ít người phải bị giữ lại, tỷ như nhân viên tài vụ công ty, người phụ trách thực tế cùng thư ký của Tống Hỏa Sinh, những người này hẳn có thể tiếp xúc với một ít bí mật của Tống Hỏa Sinh, cho nên phải từ trên người của họ tìm chỗ đột phá.

- Tôi là chủ tịch thành phố Đông Sơn Diệp Khai!

Nhìn hơn mười nhân vật trọng yếu của công ty Lập Tín, Diệp Khai cũng không dây dưa:

- Tống Hỏa Sinh phạm tội cưỡng hiếp bắt cóc, đã bị bắn chết, hiện tại cần điều tra bằng chứng phạm tội khác của hắn, hi vọng các vị có thể nhận rõ tình thế, tích cực phối hợp, đừng nên làm liên lụy tới mình!

Sau khi nói xong hắn vung tay lên, những người kia liền bị dẫn sang phòng khác, có hai cảnh sát canh gác, cách ly bọn họ, mỗi người phát một xấp giấy cùng một cây bút, để cho bọn họ đem những gì mình biết được viết ra.

- Làm như vậy được không?

Đường Mộc có chút hoài nghi.

- Có gì mà không được?

Diệp Khai trả lời:

- Tống Hỏa Sinh đã chết, chuyện này đả kích tâm lý cho họ rất lớn, hơn nữa tôi là chủ tịch thành phố ra mặt chủ trì đại cục, cũng sẽ làm bọn họ cảm thấy sợ hãi, ai cũng muốn tự bảo vệ mình, chuyện gì đều có thể làm ra được…

- Nha…thật có đạo lý…
Đã như vậy còn ai quan tâm cục trưởng Cục cảnh sát thành phố đang nói gì?

- Tôi ngược lại là không biết từ lúc nào Tống phó chủ tịch lại có thể đại biểu cho thành ủy cùng Ủy ban thành phố rồi đây?

Vào lúc này một thanh âm truyền tới.

Mọi người vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Diệp Khai mang theo mấy người từ bên ngoài đi vào.

- Diệp chủ tịch…

Đổng Sơn Hổ nhìn thấy Diệp Khai, lập tức chút khẩn trương.

Mặc dù nói hắn bò lên Tống Lâm Sinh lực lượng rất đủ, nhưng khi nhìn thấy chủ tịch thành phố chính quy đến, vẫn có chút khiếp đảm, dù sao người ta không chỉ là quyền chủ tịch thành phố còn kiêm nhiệm quyền bí thư thành ủy, là nhân vật có quyền lực lớn nhất hiện tại trong quan trường thành phố Đông Sơn.

- Phân cục Tây Lâm của các vị là chuyện gì xảy ra, rõ ràng lệnh của cục trưởng Cục cảnh sát thành phố đều không nghe rồi hả? Muốn tập thể nghỉ việc sao? Hiện tại Diệp chủ tịch đã đến, các anh còn không nhanh rút lui khỏi đây?

Thư ký Đường Mộc bước tới lớn tiếng quát.

Người của phân cục Tây Lâm nhìn thấy Diệp Khai đã đến, đều có chút do dự, không biết nên làm sao bây giờ, vì vậy đều đưa mắt nhìn cục trưởng phân cục Đổng Sơn Hổ.

Hiện tại Đổng Sơn Hổ đã đâm lao phải theo lao, hôm nay nếu như rút lui khả năng sẽ ra vấn đề lớn, đến lúc đó Diệp Khai tính nợ với hắn khó tránh khỏi sẽ bị xử theo pháp luật, bởi vậy hắn quyết định phải cứng rắn tới cùng.

- Thứ cho khó nghe lệnh!

Đổng Sơn Hổ cắn răng nói ra.

- Muốn kháng lệnh? Ha ha…

Diệp Khai nghe xong chẳng những không tức giận, ngược lại còn nở nụ cười.