Quan Môn

Chương 918 : Phát hiện trọng đại

Ngày đăng: 12:52 18/04/20


Đối với thái độ của Đông Sơn Hổ, Diệp Khai cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì đi tới tình trạng như Đông Sơn Hổ cho dù có muốn lui lại cũng không phải là chuyện dễ dàng, hắn chỉ có thể đánh cược một lần, đánh cược Tống Lâm Sinh có thể đối kháng Diệp Khai.

Bằng không mà nói người đầu tiên bị nắm xuống chính là Đông Sơn Hổ.

Nhưng Diệp Khai đối với việc này cũng không hề để ý tới, không cho rằng sự tồn tại của Đông Sơn Hổ là có thể ảnh hưởng tới đại cục, hắn không sợ Đông Sơn Hổ không nghe lời, chỉ sợ người kia trực tiếp chịu thua, như vậy sự xuất hiện của hắn cũng không có ý nghĩa gì.

- Tôi đại biểu thành ủy cùng Ủy ban thành phố Đông Sơn tuyên bố, đình chỉ chức vụ cục trưởng phân cục Tây Lâm của Đông Sơn Hổ, chờ đợi xử trí. Phó chủ tịch thành phố kiêm cục trưởng Cục thành phố Đặng Kim Hữu tạm thời kiêm nhiệm chức cục trưởng phân cục Tây Lâm!

Diệp Khai nói một câu sau đó bước thẳng vào nhà của Tống Hỏa Sinh.

Lúc này Đặng Kim Hữu liền khởi lên tinh thần, chỉ chỉ Đổng Sơn Hổ nhìn nhóm cảnh sát nói ra:

- Tịch thu súng của hắn! Tất cả mọi người ở tại chỗ chờ lệnh!

Bốn năm cảnh sát lập tức đi qua đè lại cánh tay Đông Sơn Hổ muốn lấy súng của hắn.

- Tôi xem các ngươi có ai dám?

Đông Sơn Hổ gầm một tiếng muốn rút súng.

- Thành thật một chút đi! Còn dám phản kháng à?

Một cảnh sát bên cạnh không chút khách khí bẻ cong cánh tay của hắn, kéo một cái, một tay cầm báng súng đập lên vai Đông Sơn Hổ.

Đông Sơn Hổ đau đớn mất đi khí lực phản kháng, bị vài tên cảnh sát tịch thu súng, còng tay lại.

Nhóm cảnh sát phân cục Tây Lâm lúc này càng lúng túng, hiện tại cần đối mặt không chỉ là cục trưởng Cục cảnh sát thành phố Đặng Kim Hữu, đồng thời còn có chủ tịch thành phố Diệp Khai.

Ở trước mặt quyền chủ tịch thành phố cùng quyền bí thư thành ủy Diệp Khai, phó chủ tịch thường vụ thành phố Tống Lâm Sinh xác thực không có quyền nói chuyện gì.

- Đặng Kim Hữu! Ông quyết tâm muốn cùng tôi đối nghịch có phải hay không?

Tống Lâm Sinh thấy tình trạng này tức giận tới toàn thân phát run.

Hắn biết rõ trong nhà Tống Hỏa Sinh có chút đồ vật không thể hấp thụ ánh sáng, bởi vậy mới liều lĩnh ngang nhiên mang theo cảnh sát phân cục Tây Lâm Đổng Sơn Hổ tới vây công Đặng Kim Hữu, muốn đoạt lại quyền khống chế nơi ở của Tống Hỏa Sinh, đem đồ vật mẫn cảm bên trong tiêu hủy hoặc là dời đi.

Nhưng thật sự không nghĩ tới Diệp Khai lại đến nhanh chóng như thế, khiến cho hắn mất đi thời cơ tốt nhất áp chế Đặng Kim Hữu.

Hôm nay đã có mặt Diệp Khai ở đây, phó chủ tịch thường vụ thành phố như hắn đương nhiên là bị ép gắt gao.
Bí thư Nhạc Sơn nghe xong lập tức liền biểu lộ thái độ.

- Em trai của phó chủ tịch thường vụ thành phố Tống Lâm Sinh là Tống Hỏa Sinh đã phạm phải vụ án lớn như vậy, tôi cho rằng Tống Lâm Sinh đã liên lụy quá sâu, đã không còn thích hợp lưu lại đảm nhiệm chức vị phó chủ tịch thường vụ thành phố, nên tạm thời cách chức chờ xử lý!

Diệp Khai liền đưa ra lời đề nghị của mình.

Mặc dù nói Tống Lâm Sinh là cán bộ do trong tỉnh quản lý, nhưng là quyền bí thư thành ủy kiêm quyền chủ tịch thành phố Đông Sơn, lời nói của Diệp Khai đương nhiên là có giá trị, đối với ban lãnh đạo thành phố Đông Sơn cũng có quyền lực làm ra đề nghị điều chỉnh.

- Tỉnh ủy đồng ý đề nghị của cậu, vì ổn định cục diện, chuyện tôi đáp ứng cậu trước kia chỉ sợ phải nuốt lời rồi.

Bí thư Nhạc Sơn nói với Diệp Khai:

- Tôi phải tranh thủ thời gian phái một bí thư thành ủy tới đó, trợ giúp thành phố Đông Sơn ổn định đại cục!

- Ah?

Nghe xong lời nói của bí thư Nhạc Sơn, Diệp Khai giật mình, không nghĩ tới chuyện này phát sinh lại thúc đẩy vị bí thư thành ủy sớm ngày đi xuống.

Chuyện này đối với hắn mà nói thật sự không phải là tin tức tốt.

- Nhạc bí thư, ông đã đáp ứng tôi thời gian ba tháng! Còn chưa tới một tháng đâu…

Nghe xong tin tức này trong nội tâm Diệp Khai đương nhiên là không thoải mái.

Bởi vì đủ mọi nguyên nhân, hắn còn chưa kịp đại quy mô điều chỉnh đội ngũ cán bộ, hiện tại bí thư Nhạc Sơn lại phái một bí thư thành ủy đi tới, xem như hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của hắn, trong nội tâm hắn đương nhiên là không thoải mái.

- Chẳng lẽ Tỉnh ủy không tín nhiệm tôi có năng lực giải quyết công tác của thành phố Đông Sơn sao?

Diệp Khai mất hứng hỏi.

- Nói gì vậy…

Bí thư Nhạc Sơn cười khổ đáp:

- Chỉ vì lo lắng một mình cậu ở nơi đó tác chiến mà thôi, không có một bí thư thành ủy áp trận, chuyện này xử lý không tốt đâu!