Quan Môn

Chương 986 : Thật quá mất hứng

Ngày đăng: 12:53 18/04/20


Bùi Quân Thu bỗng nhiên nhảy dựng lên, vừa cười vừa nói:



- Đột nhiên cảm giác hay là đi tắm trước thì tốt hơn!



- Anh nói thế này ah Bùi tổng, em có phải đang muốn giày vò người khác hay không đây?



Diệp Khai có chút bất mãn cười nói.



Hào hứng của hắn vừa bị Bùi Quân Thu trêu chọc, hiện tại Bùi Quân Thu lại muốn rút lui, điều này bảo hắn làm sao chịu nổi?



- Hì hì, chính là muốn giày vò Diệp nhị thiếu anh đó, như thế nào?



Bùi Quân Thu cười nói:



- Mở ti vi đi, mở thanh âm lớn một chút!



Nàng vừa nói vừa thoát khỏi đôi tay của Diệp Khai, đi tìm remote điều khiển.



Rất nhanh ti vi đã mở lên, bên trong đang phát tin tức, nói về chuyện gì đó trên quốc tế, Diệp Khai cũng không quan tâm lắm.



Bùi Quân Thu đi tới đi lui trong phòng, làm cho người ta có cảm giác giống như đang muốn khoe khoang dáng người.



Diệp Khai cười cười ngồi trên giường thưởng thức thiếu phụ xinh đẹp trước mặt, Bùi Quân Thu mặc chiếc váy liền áo màu vàng nhạt, bước chân chập chờn sinh tư, dị thường gợi cảm, nhất là đôi chân trần trắng nõn, làn da sáng bóng như bạch ngọc.



- Cho dù Bùi tổng chỉ tùy tiện đi vài bước cũng chập chờn phong tình ah…



Diệp Khai nằm nghiêng trên giường vừa cười vừa nói.



Bùi Quân Thu đảo qua đảo lại một lát mới chậm rãi ngồi xuống giường, trên gương mặt mỹ lệ hiện lên vẻ đỏ ửng, sau đó duỗi tay ra sau lưng kéo khóa kéo xuống.



Diệp Khai kéo lấy thân thể lửa nóng của thiếu phụ, đem đôi chân trắng nõn đặt lên chân mình.



- Chợt cảm giác hôm nay anh có chút là lạ đấy, sao lại đột nhiên thích chơi trò ngắm nghía chân người khác đây?



Bùi Quân Thu có chút tò mò hỏi.



Động tác của Diệp Khai làm cho nàng cảm giác có chút kỳ dị, có chút tâm thần bất định, tóm lại không quá bình tĩnh.


Đổng Siêu Toàn nghe xong lập tức có chút ngạc nhiên, sau đó cả giận nói:



- Chủ tịch tập đoàn Vạn Hòa Cù Hữu Nghĩa là khách nhân của Long chủ tịch, con trai của ông ấy xảy ra chuyện tại địa phương của anh, anh lại nói không quan hệ gì?



- Đổng phó thư ký trưởng quá kích động rồi…



Diệp Khai sờ cằm nói:



- Chẳng lẽ ông muốn can thiệp tư pháp công chính sao?



- …



Mẹ nó, cái mũ này khấu xuống cũng rất có trình độ, Đổng Siêu Toàn đương nhiên là không thể tiếp đón, hắn nghiêm mặt nói:



- Tôi chỉ là nhắc nhở các anh, bởi vì vấn đề của thành phố Đông Sơn, số tiền đầu tư hơn trăm triệu của tập đoàn Vạn Hòa rất có thể ngâm nước nóng, tổn thất này các người gánh nổi hay sao?



- Thái độ này của ông rất có vấn đề!



Diệp Khai hừ một tiếng nói:



- Không hỏi thị phi đúng sai, trước đem tên tuổi nhà đầu tư ra hù dọa người, ông cho rằng tôi bị hù sợ mà lớn hay sao? Thẳng thắn nói cho ông biết, năm người Cù Sĩ Vinh uống rượu say lái xe, đụng lên đoàn người của nhà đầu tư Bùi tổng mà thành phố Đông Sơn chúng tôi mời đến, khiến nhiều người gặp nguy hiểm, việc này có tới vài chục người có thể làm chứng, loại chuyện này chỉ dựa vào một câu nói của Đổng Siêu Toàn ông đây, muốn chúng tôi vô điều kiện thả người? Ông nghĩ ông là đồng chí Giang Thành sao?



- Anh…



Đổng Siêu Toàn nghe xong, ngược lại không nghĩ tới tình thế nghiêm trọng như vậy.



Hắn chỉ biết Cù Sĩ Vinh có khả năng gây ra tai họa, bị Cù Hữu Nghĩa nhờ đi tới đem người về, ai biết bên Cục cảnh sát thành phố không thèm để ý thì không nói, gặp Diệp Khai nói chuyện cũng lạnh nhạt, còn giáo huấn hắn một trận.



- Bởi vì chuyện này có lẽ sẽ ảnh hưởng tới đầu tư vượt hơn một tỷ của Bùi tổng đối với thành phố Đông Sơn chúng tôi, khoản sổ sách này tôi còn chưa tính toán rõ ràng đâu!



Sau đó Diệp Khai nói thêm một câu lập tức hù dọa Đổng Siêu Toàn.