Quan Sách

Chương 1036 : Đụng xe rồi

Ngày đăng: 11:20 18/04/20


Lam Phượng Hoàng là quán karaoke kiêm kinh doanh ẩm thực nổi tiếng ở Hoàn Thành.



Ẩm thực của Lam Phượng Hoàng chủ yếu là đồ ăn thuần túy của Hoàn Thành, hôm nay Khương Thiếu Khôn mở tiệc chiêu đãi Giám đốc ngân hàng của ngân hang xây dựng tỉnh Chu Kiến Hoa tại nhà hàng Lam Phượng Hoàng, sau đó hát karaoke.



Chu Kiến Hoa là người sinh ra và lớn lên ở Hoàn Thành, ông có cảm tình sâu sắc với Hoàn Thành, những năm gần đây ông cống hiến hết sức mình ủng hộ sự phát triển của Hoàn Thành.



Khương Thiếu Khôn và Chu Kiến Hoa lại là bạn học thời đại học, mối thâm giao của hai người khá tốt.



Hiện tại Khương Thiếu Khôn đảm nhiệm Chủ tịch thành phố Hoàn Thành, cho nên mối quan hệ giữa ông ta và Chu Kiến Hoa ngày càng bền chặt.



Chu Kiến Hoa hôm nay không phải đơn thương độc mã tới, lần này ông về Hoàn Thành, thứ nhất là thăm cha mẹ, ngoài ra còn dẫn theo mấy xí nghiệp về xem môi trường đầu tư của Hoàn Thành. Đương nhiên quan trọng nhất là giúp đỡ bọn họ gắn kết mối quan hệ với Khương Thiếu Khôn, để tiện cho sự phát triển sau này của bọn họ.



Ban bệ hôm nay đi theo Khương Thiếu Khôn là Đinh Đắc Quân, ngoài ra còn có Trưởng ban thư ký văn phòng chính phủ Quan Khai Thuận.



Toàn bộ yến tiệc đương nhiên là Khương Thiếu Khôn và Chu Kiến Hoa làm trung tâm.



Hai người là bằng hữu già, hơn nữa hôm nay lại ở Hoàn Thành, hai người nói chuyện rất vui vẻ.



Mà ban bệ của hai bên cũng không ngừng giao lưu, không khí bữa ăn rất hài hòa.



Khương Thiếu Khôn nhiệt tình nói với Chu Kiến Hoa:

- Kiến Hoa, tôi biết anh thích khẩu vị chính thống của Hoàn Thành, Lam Phượng Hoàng không phải là nơi tốt nhất, nhưng là nơi giữ được hương vị chính thống của Hoàn Thành, hôm nay anh có hài lòng không?



- Thiếu Khôn, anh quá khách khí. Giữa chúng ta đừng nên khách khí như vậy. Anh em già gặp mặt, cho dù là thức ăn chay rượu nhạt, mọi thứ này đều có tư vị khác. Vui vẻ hòa thuận.

Chu Kiến Hoa nói.



Thân thể của ông mập mạp, bụng rất lớn, hình dáng đi lại có chút khó coi, lãnh đạo ngân hàng có nhiều béo bở, chỉ cần xem thân hình của Chu Kiến Hoa này là biết miêu tả chân thật.



Khương Thiếu Khôn thở dài nói:

- Đúng vậy, Kiến Hoa, chúng ta hiện tại tụ họp không dễ dàng gì. Bình thường mỗi người đều có việc riêng, đều vì đảng mà làm việc, ai cũng rất bận rộn.



Chu Kiến Hoa cười ha hả nói:

- Sâu sắc, rất Sâu sắc. Chúng ta phải uống một chén cho những lời nói này.



Ông nâng chén, Khương Thiếu Khôn cũng nâng chén, Chu Kiến Hoa bỗng nhiên chỉ người trẻ tuổi bên cạnh nói:

- Thiếu Khôn, anh có quen Vạn Tổng không? Ông ta là nhà doanh nghiệp khá nổi tiếng của Việt Châu. Lần này theo tôi lại đây. Chính là muốn đầu tư Hoàn Thành. Anh xem tôi vì sự phát triển của Hoàn Thành chúng ta, chẵng phải rất quan tâm đến việc này hay sao.



Khương Thiếu Khôn cười nói:

- Sao lại không biết chứ Tổng giám đốc Vạn chứ? Công tử của Chủ tịch tỉnh Vạn mà. Vạn tổng có chí muốn đầu tư vào Hoàn Thành. Tôi rất nhiệt liệt hoan nghênh. Hôm nay có mấy vị Chủ tịch ngồi ở đây, tôi cũng nói luôn chỉ cần các anh nguyện ý đầu tư vào Hoàn Thành, tôi ắt sẽ có chính sách ưu đãi nhất cho các anh, việc này đều nằm vào quyền trong tay của tôi.
Cao Hà đứng lên nói:

- Bí thư Trần quá tuyệt vời, vừa hát đã khiến cho những người như chúng tôi không bì kịp. Không được, không được, hát thêm bài nữa, Bí thư Trần và Đan Phương của chúng ta hát đối đáp đi.



Cô tự mình đứng dậy chọn bài, Cao Minh Hoa lại gần nói:

- Bí thư Trần, anh giấu tài không để lộ, hôm nay chúng tôi suýt nữa bỏ lỡ cơ hội no bụng sướng tai, nghe một ca khúc quả không đủ, làm thỏa mãn yêu cầu của người nghe đi.



Trong lúc nói chuyện, âm nhạc lại vang lên.



- Yêu đã thành chuyện cũ, đây cũng ca khúc kinh điển, ca khúc mà hắn hát...



Miêu Đan Phương có chút ngượng ngùng, nhưng cô vẫn hát theo.



Giọng hát của Miêu Đan Phương rất tốt, cô đã từng học qua lớp thanh nhạc chuyên nghiệp, đọc nhấn kỹ xảo nhấn chữ nhã chữ đều rất thành thục.



Hai người phối hợp bài này rất ăn ý, khi Trần Kinh hát, Miêu Đan Phương phối âm với hắn, ca khúc được hát rất nguyên vẹn.



Vừa kết thúc, Cao Hà vỗ tay đầu tiên nói:

- Ông trời tác hợp, ông trời tác hợp cho họ, rất hoàn mỹ.



- Thật hào hứng, hào hứng Bí thư anh và tiểu thư Miêu phối hợp rất ăn ý. Chẳng phải là âm thầm luyện tập sao?

Trần Lập Trung nói lớn tiếng, ông ta cười ha ha trước tiên.



Cao Hà cũng mỉm cười, nháy mắt nói:

- Vậy nói không chừng, Đan Phương, có phải hay không à?



Miêu Đan Phương vốn là đang uống rượu, lúc này lại đỏ bừng cả khuôn mặt, miệng khẽ nói:

- Chị nói bậy à…



Cô vốn muốn nói càn, nhưng lời vừa thốt ra, cô lại không kìm nổi nhìn vẻ mặt của Trần Kinh, ánh mắt như đưa tình...



Trần Kinh ho khụ, mặt thất thanh nói:

- Trần Lập Trung cậu rõ ràng nói nói hươu nói vượn.

Hắn chỉ khói thuốc trên tay Trần Trung Lập, nhỏ giọng nói:

- Ra ngoài hút thuốc, trong phòng nhiều khói thuốc như vậy, khiến tất cả mọi người ai cũng ngửi khói của ông?



Trần Lập Trung cũng không dám làm càn, cười hì hì rồi lại cười đứng lên nói:

- Tôi đi ra ngoài, anh phải chú ý chiếu cố đồng chí nữ nhé.