Quan Sách

Chương 1083 : Lại trở lại Lĩnh Nam!

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Việt Châu, Trần Kinh do dự rất lâu rồi mới gọi điện thoại cho Đường Ngọc.



Đi vội vàng, lúc rời Lĩnh Nam Trần Kinh không hề đến từ biệt, mà chỉ gọi điện thoại thông báo cho Đường Ngọc.



Điện thoại thông, giọng Đường Ngọc chua chát nói:

- Trần đại Bí thư, ai da, anh đến Lĩnh Nam đúng là tin lớn rồi! Anh đến Lĩnh Nam xem ra Lĩnh Nam lại sắp vì anh mà bị gây sức ép một phen rồi, như thế nào mà người bận trăm công ngàn việc như anh lại nghĩ đến việc gọi điện thoại cho em vậy?



Trần Kinh cười cười nói:

- Đường Ngọc à, anh vừa đến Lĩnh Nam liền gọi điện cho em ngay, em lại chế giễu, nói ra những lời chua xót như vậy. Được rồi, anh sẽ ở Việt Châu mấy ngày, bớt chút thời gian chúng ta gặp nhau nói chuyện chút đi!



- Anh đến Việt Châu làm gì? Lại đến quấy rối sao?

Đường Ngọc nói.



Trần Kinh lắc lắc đầu nói:

- Từ khi anh đi công tác về, anh liền cảm thấy mình giống như ôn thần, đi đến đâu dường như đều không nhận được chào đón, đã trở thành kẻ phá phách rồi. Việt Châu đều thấy như vậy sao?



Đường Ngọc cười cười nói:

- Em chỉ nói ý kiến của em, người dân Việt Châu có ý kiến như thế nào thì em không biết!



- Được! Ý kiến này anh nghe, anh ở khách sạn Lưu Niên, buổi chiều sẽ đến, đến rồi chúng ta sẽ liên lạc nhé!

Trần Kinh nói.



Sân bay Việt Châu, nhóm người Trần Kinh đi gồm bốn người, Tần Sơn Hà mang theo một túi hành lý lớn, hai người giám sát viên cấp phó phòng mỗi người trên tay mang theo một túi lớn, nhìn điệu bộ này, không giống như đến công tác mà là giống đến thăm bạn bè người thân.



Do sự việc trước mắt không để bộ phận nào biết, vì vậy tuy có một số người biết Trần Kinh đến nhưng lại không tiện đến nghênh đón, cho nên bốn người Trần Kinh trực tiếp bắt xe đi đến khách sạn.



Đến khách sạn, điện thoại của Trần Kinh bắt đầu không ngừng vang lên.



Chủ yếu đều là từ Hoàn Thành gọi đến.



Bộ máy Hoàn Thành có sự điều chỉnh khá lớn, bất kể là Nhạc Vân Tùng hay Khương Thiếu Khôn. Hai người đều không có được lợi gì trong cuộc đấu này. Bí thư thành ủy Hoàn Thành hiện tại là Lý Thanh Hương, Chủ tịch thành phố là Phó trưởng ban thư ký Ủy ban Tỉnh trước kia Đỗ Hoàn. Phó bí thư Chu Quốc Hoa, Phó Chủ tịch thường vụ thành phố Trịnh Liêu Đăng.



Bộ máy mới sau khi điều chỉnh, trước mắt vẫn chưa được ổn định cho lắm.



Bên ngoài có rất nhiều dị nghị về Hoàn Thành, châm biếm bộ máy hiện tại của Hoàn Thành là bộ máy “hái đào”.




Đồng thời cũng khiến tôi ý thức được, tôi đến quấy rối công tác của mọi người, một lần nữa tôi xin chịu phạt!



Trần Kinh dừng một chút, hắng giọng nói:

- Hai vị nếu như đã đến rồi, ý đồ của tôi đến đây chắc chắn là mọi người cũng đã rõ. Quân đội chuyển địa điểm, mấy năm nay hành động tương đối lớn, vấn đề đương nhiên cũng tương đối nhiều. Lần này lãnh đạo trung ương và quân ủy đều rất coi trọng vấn đề này.



Trước tôi, mọi người chắc hẳn đã biết, các đồng chí bên phía quân đội cũng đã đến rồi.



Sau khi bọn họ đến, chúng ta mới đến, chắc hẳn mọi người hiểu được tầm quan trọng của sự việc!



Nói câu thật lòng, tôi không muốn đến Lĩnh Nam, vừa đến đã đến làm phiền mọi người, tôi không thể làm chủ được.



Hạ Thắng Lợi nói:

- Chủ nhiệm Trần, anh không lên nói như vậy. Nếu như trung ương hiện tại lấy ra điển hình, đang nắm lấy vấn đề này, anh không đến những lãnh đạo khác cũng như vậy. Hôm nay tôi bày tỏ thái độ, Bộ giám sát và Ủy ban Kỷ luật Lĩnh Nam cam đoan rằng sẽ ủng hộ công việc củan anh, anh chỉ ở đâu chúng tôi đánh ở đấy, thế nào?



Trần Kinh cười ha ha nói:

- Bí thư Hạ, lời này của ông nói hơi quá rồi. Tôi cũng không có ý này. Tôi nói như thế này, hiện tại hai án lệ chủ yếu, quân đội chuyển địa điểm đến Hoàn Thành và Bắc Việt của chúng ta. Hai án lệ này có nhiều vấn đề tồn tại, tồn tại việc thất thoát tài sản quốc gia, vấn đề này có lẽ không có dị nghị gì phải không?



Bí thư Lý Thanh Hương, Bí thư Khương Thiếu Khôn, hai người có ý kiến gì không?



Lý Thanh Hương nhíu mày sau đó liếc Khương Thiếu Khôn, không hề lên tiếng.



Chuyện này không có dị nghị, nhà máy quân phục ở Hoàn Thành, hiện tại là nhà máy sản xuất phục trang Mộc Sơn, nhà máy quân phục này trước đây là xí nghiệp tổng hợp, về sau lại quy hoạch về quân khu Việt Châu. Phục trang của quân đội, lều trại và rất nhiều vật dụng khác đều do nhà máy này sản xuất, quy mô lớn nhất cũng là có trên một nghìn công nhân, diện tích chiếm hơn sáu trăm mẫu.



Nhưng vào lúc chuyển địa điểm, địa điểm bán với giá đấu giá là hơn ba mươi triệu nhân dân tệ, về sau mới phát hiện ra, nhà xưởng và tiền đất không phải chỉ có cái giá đó.



Mà công ty trách nhiệm hữu hạn đồ dùng từ gỗ ở Bắc Việt, trước kia cũng là xí nghiệp quân đội, hoàn cảnh không khác với các xí nghiệp khác ở Hoàn Thành.



Lúc trước bên phía quân đội vì quăng gánh lặng này, địa phương vì việc thu hút đầu tư, hai bên thỏa thuận với nhau, lấy tài nguyên làm chính sách sử dụng, bây giờ quay đầu lại kiểm tra, bọn họ làm sao có thể nói rõ được?



- Bí thư Thanh Hương, Bí thư Khương Thiếu Khôn, hai người đều là những lãnh đạo vừa đương nhiệm. Những vấn đề này không phải là lỗi của hai người, nếu như vậy, hai người đi về chuẩn bị một chút tài liệu, chủ động đem vấn đề này giải thích rõ ràng, đây là cách tốt nhất đối với hai người.



Hai người thấy thế nào?

Trần Kinh nói.