Quan Sách
Chương 1084 : Phòng giám sát đang hành động …
Ngày đăng: 11:21 18/04/20
Đường Ngọc giống như một con mèo ôn nhu, lẳng lặng dựa vào lồng ngực Trần Kinh.
Vừa rồi tình cảm mãnh liệt, trên mặt cô liền đỏ ửng lên.
Ánh mắt trong như nước của cô không ngừng hướng lên trên, lông mi dài cong nhẹ nhàng chạm vào cổ Trần Kinh, ngứa ngứa.
Trần Kinh châm một điếu thuốc, hút sâu môt hơi, nhẹ nhàng thở dài một hơi nói:
- Đường Ngọc à, có lúc tự dưng anh nghĩ, cả đời này tại sao phải vất vả làm việc như vậy. Nếu như không mệt như vậy, thoải mái một chút, tự nhiên phóng khoáng một chút, không phải chúng ta có thể ở cùng nhau sống tiêu dao sao?
Đường Ngọc liếc Trần Kinh một cái, nhẹ nhàng nói:
- Nếu như thật sự như vậy thì tốt rôi! Nhưng đáng tiếc, anh không thể nào mà bỏ xuống được.
Cô thở nhẹ một hơi, chuyển giọng nói:
- Lần này anh đến Lĩnh Nam lại là đến đắc tội với người ta à? Em nói anh a, không hề biết thay đổi, rõ ràng người hiểu biết về Lĩnh Nam nhiều, việc gì anh phải đích thân đến đây, anh như vậy không phải là đến tìm phiền phức sao?
Trần Kinh cúi đầu nhìn cô một cái, khẽ cười một tiếng nói:
- Anh không đến Lĩnh Nam thì có thể gặp em sao?
Đường Ngọc hơi sửng sốt, mặt hơi đỏ, nói:
- Lời nói đường mật! Em mới không tin đây là suy nghĩ thật sự của anh!
Đường Ngọc ngoài miệng nói không tin, nhưng trên mặt lại lộ ra nét cười tươi, mặt kề sát lồng ngực Trần Kinh, hết sức ngọt ngào.
Cô cả đời này không muốn kết hôn, kết hôn nếu như không tìm thấy đối tượng thích hợp, kết hôn rồi cũng sẽ ly hôn, vậy tại sao phải kết hôn?
Hơn nữa, đàn ông bây giờ cũng không đáng tin, Trần Kinh là người đàn ông hoàn mỹ như vậy? Cũng không thể cùng mình và vợ sống cùng nhau?
Đàn ông quá thật thà, không có tiền đồ. Đàn ông có bản lĩnh, lại không dựa vào được.
Vấn đề này chính là phiền muộn của tất cả phụ nữ.
Đường Ngọc không phải là phụ nữ bình thường, sau khi cô quen biết Trần Kinh, trong mắt liền không thể để ý đến ai khác.
Cô tâm cao khí ngạo, độc lập cá tính, ai bảo phụ nữ nhất định phải dựa vào đàn ông để sống?
Trần Kinh và Đường Ngọc gặp mặt có thể nói là tranh thủ lúc rảnh rỗi.
Hắn đến Lĩnh Nam chính là đến áp dụng sách lược của mình để trấn thủ Việt Châu, sắp xếp Tần Sơn Hà dẫn người đến Hoàn Thành và Bắc Việt để tìm hiểu tình hình.
Tìm hiểu tình hình đều phải đến hiện trường, ý đồ thực sự của Trần Kinh tạm thời vẫn không thể để lộ ra hết được.
Hắn rất quen thuộc Lĩnh Nam, hắn biết độ khó khi làm việc tại Lĩnh Nam, ra tay quá sớm, đôi khi sẽ rất bị động.
Tô Giang Bình nói như vậy, hắn theo bản năng muốn cự tuyệt.
Nếu như hắn muốn từ chối, lý do rất đơn giản.
Hắn hiện tại có nhiệm vụ khác, mà trách nhiệm không hề nhỏ.
Hơn nữa vấn đề Lâm Cảng, hắn đã sắp xếp người đi làm, hắn có thể gọi điện cho Dư Hạo Kiệt, để anh ta ưu tiên đi giải quyết vấn đề Lâm Cảng.
Nhưng hắn cẩn thận nghĩ, Tô Giang Bình đến tìm hắn, khẳng định là có chỗ khó xử riêng của ông ta.
Nếu như không có chỗ khó xử, thực lực của phòng số sáu lớn như vậy? Nhân viên và lực lượng ông ta có thể điều động có bao nhiêu? Vẫn còn Trần Kinh giúp đỡ sao?
Mà Trần Kinh gọi Dư Hạo Kiệt đến cũng không được.
Hiện tại Trần Kinh mang theo ba người đến Lĩnh Nam, cũng đã khiến rất nhiều người cảm thấy bất an rồi.
Chân trước của hắn vừa đến, đằng sau liền có hai nhân vật số một của hai thành phố và Giám đốc sở đến, còn có một số người khác có thể cũng muốn tiếp xúc với Trần Kinh, chỉ vì nguyên nhân nào đó mà không thể đến được nên đành bãi miễn.
Dưới tình huống như vậy, Dư Hạo Kiệt lại đến, phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật một lúc cử đến hai tổ công tác, Lĩnh Nam còn không trấn động sao?
Mà sự việc lục phòng Ủy ban Kỷ luật đến Lĩnh Nam, tuy rằng tính bí mật cần cao hơn một chút, nhưng không có bức tường nào có thể ngăn được hết gió trời, cấp cao ở Lĩnh Nam không thể không biết.
Người đã đến nhiều rồi, nếu lại có người đến nữa, cả tỉnh đều là người của Ủy ban Kỷ luật trung ương. Sự ổn định của xã hội Lĩnh Nam còn có thể được đảm bảo sao?
Dựa vào những cân nhắc ở trên, Trần Kinh chỉ có thể đáp ứng yêu cầu của Tô Giang Bình, có lẽ là phải đến Lâm Cảng một chuyến rồi.
Trần Kinh vốn đã quen thuộc với Lĩnh Nam, nhưng ở Lĩnh Nam có địa phương mà hắn chưa từng đặt chân đến, địa phương này chính là Lâm Cảng.
Lâm Cảng là đặc khu, không chỉ tách biệt với Lĩnh Nam, mà tách biệt với địa vị của cả nước.
Rất nhiều chính sách của bọn họ, rất nhiều công tác đều là trung ương trực tiếp can dự vào, nhân vật số một của Đảng ủy Lĩnh Nam cũng chính là do trung ương trực tiếp bổ nhiệm.
Trong bộ máy ở Lâm Cảng có rất nhiều người, đều là người ở tầng trên.
Làm tuyến đầu phát triển của nước cộng hòa, còn có địa phương nào có thể tự do rèn rũa cán bộ như Lâm Cảng.
Tất cả các nguyên nhân trên, tạo ra sự đặc thù của Lâm Cảng, cũng vì những nguyên nhân này, khiến cho Lâm Cảng rất phức tạp.
Trần Kinh vừa nghĩ đến những điều này liền đau đầu, thật là chuyện này chưa xong chuyện khác đã đến, đúng là vị trí Phó chủ nhiệm của mình quả là không dễ làm a …