Quan Sách

Chương 1085 : Đôi cánh cứng cáp!

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Đại viện Ủy ban thường vụ tỉnh ủy Lĩnh Nam.



Đêm đã về khuya, nhưng phòng làm việc của Phó bí thư Tỉnh ủy Lĩnh Nam, Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Hạ Quân vẫn sáng đèn.



Hôm nay các đồng chí lãnh đạo bộ phận của thành phố Lâm Cảng tới Ủy ban nhân dân tỉnh báo cáo công tác với ông, trọng tâm nội dung báo cáo là trong tình hình công cuộc chuyển đổi nâng cấp mô hình kinh tế toàn tỉnh, kinh tế Lâm Cảng đã phát huy thế mạnh đi đầu của mình.



Lâm Cảng có nền móng kinh tế vững chắc, khởi điểm cao, tính dẻo dai mạnh.



Nhờ có ưu thế của đặc khu, trước khi đề ra dự án chuyển đổi mô hình kinh tế toàn tỉnh, họ đã định hướng rất rõ ràng cho sự phát triển tương lai của Lâm Cảng.



Lâm Cảng được xác định là thành phố kỹ thuật tiên tiến, phục vụ tài chính, quy hoạch và khởi điểm về sản nghiệp kỹ thuật hiện đại của Lâm Cảng đã vượt qua lịch sử mười năm qua, khu công nghiệp kỹ thuật cao Lâm Cảng cũng là một trong mười khu công nghiệp ứng dụng kỹ thuật cao thành công nhất cả nước. Hơn nữa ngành tài chính của Lâm Cảng cũng có nguồn tài nguyên dồi dào.



Hiện trong nước có hai sở giao dịch chứng khoán, một là sở giao dịch chứng khoáng Hoàng Hải, một nơi khác chính là sở giao dịch chứng khoán Lâm Cảng.



Rất nhiều doanh nghiệp kỹ thuật cao, đều lựa chọn treo “biển hiệu” của mình tại sở giao dịch chứng khoán Lâm Cảng, mà cùng với sự đẩy mạnh cải cách tài chính trong nước, sở giao dịch chứng khoán Lâm Cảng tươg lai còn có khả năng sẽ vươn ra thị trường nước ngoài, gây dựng khối sự nghiệp, đây không còn nghi ngờ gì chính là điểm sáng của Lâm Cảng trong tương lai.



Nếu như đặt chắc bước chân khoa học kỹ thuật và tài chính, tiền đồ của Lâm Cảng khó mà lường được, hơn nữa là một đặc khu, Lâm Cảng hiện cũng là một trong bốn thành phố lớn trong nước, là ngôi sao sáng trong cụm những thành phố lớn siêu cường và thành phố tiên tiến nhất cả nước.



Lắng nghe những báo cáo của các đồng nghiệp Lân Giác, khiến Hạ Quân cảm thấy rất bất ổn, không đủ lòng tin.



Mọi người đều biết, kinh tế Lĩnh Nam có tốt hay không, chủ yếu phải xem ba khu vực.



Thứ nhất là Việt Châu, thứ hai là Lâm Cảng, thứ ba là Hoàn Thành. Ba nơi này ổn định, hoàn toàn có thể gây sức ảnh hưởng tới toàn tỉnh.



Việt Châu là tỉnh phủ, cấp tỉnh luôn rất quan tâm, đặt rất nhiều tâm huyết vào đó, cục hiện lúc này hoàn toàn trong tầm tay.



Hoàn Thành trải qua mấy lần hỗn loạn của bộ máy lãnh đạo, trước mắt điều kiện cải cách đã đầy đủ, nếu như bộ máy đượng nhiệm vẫn không thể làm nên thành tích gì, đám nhân viên này của Hoàn Thành quả thực đáng để cho về vườn hết.



Nơi duy nhất có biến số chính là Lâm Cảng.



Lâm Cảng là một đặc khu có tính đặc thù riêng, tỉnh ủy trước nay không hề khống chế quá chặt Lâm Cảng.



Cán bộ Lâm Cảng trực tiếp báo cáo với cấp trung ương, cải cách của Lâm Cảng trung ương trực tiếp quyết định. Sự phát triển của Lâm Cảng không chỉ là chuyện của tỉnh ủy, mà còn liên quan tới cả nước.



Đặc biệt là một vài năm gần đây, cán bộ Lâm Cảng và cán bộ tỉnh Lĩnh Nam không hòa hợp với nhau.



Dưới tình hình ấy, nơi này quả thực khiến người ta vô cùng lo lắng.



Hôm nay Hạ Quân và Phó chủ tịch thường vụ Kiều Chính Thanh chạm mặt nhau tại thư phòng của mình.


- Lão Kiều, khá lâu rồi tôi không tới Lâm Cảng thị sát, ngày mai tôi muốn tới Lâm Cảng một chuyến. Tới đó quan sát, công tác thường ngày của chính quyền tỉnh, ông sắp xếp đi!

Hạ Quân nói.



Đồng tử Kiều Chính Thanh co lại, kinh ngạc không nói nên lời.



Ông ta có phần hoài nghi, những lời này có thực là do Hạ Quân nói ra hay không.



Hạ Quân đường đường là nhân vật cấp cha chú của Hoàn Thành Lĩnh Nam, thường ngày luôn vô cùng cao ngạo.



Hiện nay toàn bộ lãnh đạo của Lĩnh Nam, có lẽ chỉ trừ có Bí thư Mạc, những người khác có lẽ ông ta đều không coi ra gì.



Như thế nào mà? Đối mặt với Trần Kinh lại nghiêm túc như vậy?



Mấy chuyện vặt vãnh Trần Kinh gây ra, lại cần phải ông ta đích thân ứng phó?



Đây có phải là ông ta đã quá đề cao Trần Kinh rồi không?



Trong lòng Kiều Chíh Thanh không nén nổi cười khổ. Xem ra Trần Kinh công tác tại Lĩnh Nam mấy năm nay, Hạ Quân ngoài mặt thì không đồng ý với hắn, kỳ thực ông ta rất hiểu Trần Kinh đó thôi!



Bằng không, ông ta sẽ không ra quyết sách như vậy, nhìn từ góc độ này, mấy năm nay ở Lĩnh Nam, Trần Kinh đã thành công hơn Kiều Chính Thanh rất nhiều.



Kiều Chính Thanh công tác tại Lĩnh Nam đã mười mấy năm, giao thiệp với Hạ Quân đã mười mấy năm.



Nhưng từ đầu tới cuối luôn bị Hạ Quân ngăn chặn một đầu, Hạ Quân cũng không xem ông ta là một mối đe dọa.



Xem ra đại danh “Trần Diêm Vương” tại Hoàn Thành của Trần Kinh, cũng tương đối có tính uy hiếp tại Lĩnh Nam.



Cẩn thận buông câu, khiến ngay cả lão cáo già Hạ Quân cũng bị kinh động, sức uy hiếp phải mạnh tới nhường nào?



- Chủ tịch, ngài cứ yên tâm! Hoàng Tiêu của Lĩnh Nam vẫn còn rất nhiều trình tự quy tắc, chỉ cần không tự rối bước trước, tôi cảm thấy Trần Kinh cũng không là gì cả. Hơn nữa, nói không chừng đây là đòn tâm lý mà thôi!

Kiều Chính Thanh nói.



Hạ Quân hừ nhẹ, chỉ vào Kiều Chính Thanh:

- Ông bỏ bao công sức bồi dưỡng Trần Kinh, giờ thì cánh cứng cáp rồi đấy!



(còn tiếp)



DG: dulactieu