Quan Sách

Chương 1086 : Trực tiếp ra tay!

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Trần Kinh đột nhiên đến Lâm Cảng điều này nằm ngoài dự kiến của nhiều người, ở chính đàn Lĩnh Nam có thể nói là khá thất vọng.



Mà ngay khi tất cả mọi người còn đang suy đoán ý đồ của việc Trần Kinh đích thân dẫn tổ công tác của phòng chỉnh đốn tác phong đến Lâm Cảng, thì động tác của Trần Kinh lại quá nhanh chóng làm cho người bất ngờ.



Trần Kinh trọ tại khách sạn The Ritz-Carlton.



Toàn bộ sân sau của khách sạn này đều bị quản lý chặt, Sau khi Trần Kinh gặp gỡ lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật thành phố Lâm Cảng, nhanh chóng tiến hành hẹn nói chuyện với lãnh đạo liên quan của quậnquận Điền Hải Lâm Cảng.



Bao gồm thành viên tổ lãnh đạo quận Điền Hải của Lâm Cảng, Cục quy hoạch thành phố, Cục xây dựng đô thị, Cục tài nguyên và đất đai thành phố, văn phòng đấu thầu thành phố vv.., xe ra vào sân sau của khách sạn The Ritz-Carlton hầu như là của lãnh đạo chính phủ.



Mà nơi này nhất thời cũng đã trở thành nơi thần bí nhất của cả thành phố Lâm Cảng, là nơi được nhiều người để ý tới.



Khi Trần Kinh gặp lãnh đạo chủ chốt của thành phố Lâm Cảng đã nói rõ ra mục đích của chuyến đi này.



Lần này hắn chủ yếu muốn chỉnh đốn ba vấn đề, vấn đề cụ thể thứ nhất là xét duyệt hạng mục trái pháp luật của quậnquận Điền Hải, vi phạm bản vẽ quy hoạch, tự mở rộng quậnquận Điền Hải. Vấn đề thứ hai là khi thi công công trình quận Điền Hải đã vi phạm quy định chất lượng công trình, công trình liên quan đến hàng loạt vấn đề không hợp pháp.



Vấn đề thứ ba là việc đấu thầu của quận Điền Hải không quy phạm, cùng với các vấn đề liên quan đến việc chính quyền ngã bài với xí nghiệp di dời và dân chúng ở quận Điền Hải.



Trần Kinh không che giấu, nói rõ tất cả vấn đề, nói rõ mục tiêu của chính mình, hắn từ tối thành sáng, không hề che lấp, có thể nói là tương đối thẳng thắn bộc trực.



Mà thẳng thắn bộc trực như vậy, không khiến cho từ trên xuống dưới của Lâm Cảng yên tâm.



Ngược lại sự thẳng thắn bộc trực như vậy lại làm cho vùng trời của Lâm Cảng dường như bao phủ trong đám mây mù.



The Ritz-Carlton có phòng nghỉ, trong phòng nghỉ có chuẩn bị cà phê chính hiệu của Nam Sơn.



Cán bộ đến nơi đó đều có thể tha hồ tận hưởng, nhưng từ trên xuống dưới của Lâm Cảng, ai cũng không muốn đến nơi đó, thậm chí nói đến nơi đó ai cũng biến sắc.



Đa phần cán bộ đến đó đều không gặp được Trần Kinh.



Tần Sơn Hà và hai giám sát viên cấp phó phòng thay mặt đại bộ phận nói chuyện, thông qua nói chuyện để đôn đốc các phòng ban liên quan chủ động đưa ra sáng kiến, chủ động cung cấp tài liệu cho Ủy ban Kỷ luật.



Nhất là Cục đất đai, Cục xây dựng đô thị, cục xây dựng còn có văn phòng đấu thầu một số ban ngành chức năng, muốn chứng minh mình không có vấn đề, không có vi phạm quy định. Cần chuẩn bị một số lượng lớn các tài liệu, những tài liệu này cung cấp cho tổ công tác tham khảo, sau đó mới đưa ra nhận định sau cùng.


Phá án trong Đảng, xuất hiện oan giả sai án, đó là thời kỳ cách mạng văn hóa, ở thời kỳ hiện tại này, tuyệt đối không cho phép xuất hiện loại tình huống này.



Mà hành trình của Trần Kinh lần này đến Lâm Cảng, cầm tài liệu trên tay đều là mang tới từ phòng thứ sáu.



Tất cả chứng cứ của tài liệu rất xác thực, không thể tồn tại sự sơ suất bại lộ.



Loại phương thức phá án này, giống như một trận sóng nhỏ, mà mục đích của trận sóng nhỏ là muốn cởi bỏ nắp vung che đậy quận Điền Hải, mà trên mặt ý nghĩa nào đó đã truyền đến một lòng tin vững chắc kiên quyết của lãnh đạo chủ chốt của Lĩnh Nam và Lâm Cảngvới việc này.



Mục tiêu phá án của phòng thứ sáu cuối cùng là người, nếu chỉ là vấn đề cụ thể, không tới phiên bọn họ ra mặt.



Sự che đậy của quận Điền Hải đã được vén lên, sẽ dính dáng đến người nào? Những người nào?



Mà cuối cùng có cán bộ cấp quan trọng xảy ra vấn đề trong chuyện lần này hay không, trước mắt là không thể biết được.



Điều này cần nội bộ tỉnh Lĩnh Nam đánh cờ, cũng có thể trung ương cũng đánh cờ.



Tuy nhiên những điều này cũng không phải là vấn đề mà Trần Kinh suy tính.



Trần Kinh ở Lâm Cảng một tuần, hắn ngoại trừ động thủ với Cục xây dựng đô thị, ngoài ra không có bất kỳ hành động nào khác.



Mà vào lúc này, tầng lớp cao cấp của Lâm Cảng cũng chịu áp lực cực hạn.



Cuối cùng Trần Kinh cũng nhận được điện thoại của đồng chí Phó Chủ tịch thường trực thành phố Lâm Cảng Đường Chí, Đường Chí đại diện Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố gặp mặt Trần Kinh.



Trong điện thoài Đường Chí rất khách sáo, ông ta nói:

- Trần Kinh, cậu thật giỏi. Đến Lĩnh Nam một chuyến, đến Lâm Cảng một chuyến, liền khuấy đảo thiên địa của địa phương đến long trời lở đất. Tôi nói thật với cậu, bây giờ đồng chí có ý kiến với cậu rất nhiều, cậu là người đi ra từ Lĩnh Nam, hiện tại trở mặt quay lưng người, vừa trở về đã quấy rối, có thể khiến cho trong lòng lãnh đạo dễ chịu không?



Xem ra, vào lúc này tôi phải thăm hỏi cậu rồi, về vấn đề quận Điền Hải, tôi không phụ trách cụ thể. Nhưng tôi là do Bí thư Hoàng và Chủ tịch thành phố ủy thác phản hồi vấn đề cho lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật.



Trần Kinh nói:

- Anh Đường, đừng nói là lãnh đạo, tôi hiện tại hai đầu không phải người rồi. Như vậy được không, chúng ta đổi địa điểm hãy nói chuyện, tôi đã đặt một bàn ở Vạn Tượng Lâu, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, xem như một chút tâm ý của tôi.