Quan Sách

Chương 1092 : Bức màn đen bí ẩn?

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Trần Kinh đã rời khỏi Lâm Cảng.



Nhưng trong mắt người Lâm Cảng hắn đi như vậy cũng chỉ là bất đắc dĩ.



Còn với nội thân bộ máy Lâm Cảng thì việc Trần Kinh bị buộc phải ra đi lại là một “niềm vui chung”.



Mà trong số đó, Đường Chí chắc chắn là trường hợp đặc biệt nhất, tâm tình y khá là phức tạp.



Trần Kinh với y là nhân tài mới xuất hiện, khi y còn làm Bí thư Thành ủy ở đây, Trần Kinh mới chỉ là một trưởng phòng.



Vậy mà chỉ trong vài năm ngắn ngủi, hắn đã trưởng thành rất nhanh, giờ nghiễm nhiên đã trở thành một trong những cán bộ trẻ có tiền đồ nhất vùng Tây Bắc.



Không thể không nói, Trần Kinh trưởng thành như vậy đã tạo cho Đường Chí áp lực rất lớn.



Trần Kinh có xuất phát điểm từ đâu? Hắn là cán bộ từ cơ sở từng bước một ngoi lên trên, lắm cấp bậc như vậy mà hắn không bị đánh tụt lần nào.



Hơn nữa, mỗi cương vị công tác mà hắn từng ngồi lên thì thành tích đều nổi bật, làm được như vậy quả thực là kỳ tích.



Một vài năm lại đây, Đường Chí thấy xung quanh có quá nhiều người đàm luận về Trần Kinh, tình hình Lĩnh Nam phức tạp là vậy nhưng Trần Kinh lại đứng vững, không những thế còn tạo ra “một khoảng trời riêng”.



Đường Chí có đôi khi cũng mong được như thế.



Còn lần này Trần Kinh đến Lâm Cảng, cũng coi là lần đầu Đường Chí và Trần Kinh tiếp xúc qua công cán.



Lúc trước, y đã nghe qua rất nhiều mỹ từ ca ngợi Trần Kinh, so với biểu hiện của Trần Kinh lúc này đây thì không khỏi khiến Đường Chí cảm thấy người này “cũng thường thôi”.



Phó chủ nhiệm thường trực phòng chỉnh đốn tác phong Ủy ban Kỷ luật tỉnh thân chinh đến Lâm Cảng xử lý một chút vấn đề nhỏ mà không ngờ cuối cùng bị bức đến hết cách, chỉ đành cuốn gói ra đi, thế này thì quả là không được giỏi giang cho lắm!



Đường Chí không khỏi có chút ngầm coi thường Trần Kinh. Mà áp lực lâu ngày đè nặng trong lòng nay cũng đã tạm thời được giải tỏa.



Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Trần Kinh dù sao cũng có quan hệ chặt chẽ với phía Tây Bắc.



Lần này Trần Kinh xử lý công việc ở Lâm Cảng không được ổn, đấu với Hoàng Tiêu lại không chiếm được ưu thế, thế tất ảnh hưởng đến ý đồ của hắn.



Đường Chí có kinh nghiệm công tác phong phú ở các bộ và uỷ ban, y biết rõ làm việc ở các bộ và uỷ ban cạnh tranh rất chi kịch liệt.



Cán bộ ở các bộ và uỷ ban một khi bị lãnh đạo cho rằng có thiếu sót về mặt năng lực thì về sau muốn công việc trôi chảy e rằng chẳng dễ.



Các bộ và uỷ ban nhân tài đông đảo, không biết bao nhiêu người chờ một vị trí, mà “điểm đen” này của Trần Kinh về phương diện nào đó có thể nói là sai lầm không thể tha thứ.



Nói dễ nghe thì Trần Kinh lần này là thiếu kinh nghiệm, còn làm to chuyện ra thì là phạm sai lầm sơ đẳng.



Hoàng Tiêu là Ủy viên trung ương dự bị, là cán bộ có tiếng trong đảng. Trong số các cán bộ lãnh đạo cấp phó cũng là người có tiền đồ nhất.



Sau khi Trần Kinh đến Lâm Cảng, chưa tạo mối quan hệ với ông ta mà đã dám tùy ý xếp đặt nhân sự.


Hoàng Tiêu là một kẻ kiêu ngạo, tật xấu lớn nhất của loại người này thường là quá sĩ diện.



Giờ toàn bộ Lâm Cảng đều biết rằng Trần Kinh là bị buộc phải ra đi.



Thế nhưng sự thật trong đó rốt cuộc ra sao?



Cam Phi Hoa gặp chuyện không may đã đảo điên toàn bộ “sự thật” rồi.



Trần Kinh ở Lâm Cảng chẳng qua là để hút hỏa lực, hắn là đang tung hỏa mù đấy thôi.



Kẻ lợi hại thật sự núp trong bóng tối, nhân lúc Trần Kinh thu hút toàn bộ hỏa lực của Hoàng Tiêu, kẻ đó đã lo liệu xong hết thảy.



Có thể tưởng tượng được, Cam Phi Hoa đã bị bắt giam thì kế tiếp nhất định sẽ có vụ án lớn chấn động cả nước phanh phui từ Lĩnh Nam mà ra, Lâm Cảng tất nhiên sẽ đứng mũi chịu sào, mà trong đó, liệu Hoàng Tiêu có bị lún sâu vào “tâm bão” ?



Đường Chí bỗng nhiên có một loại cảm giác nguy cơ.



Y đến với vị trí mới ở Lâm Cảng đã xác định cho mình nương nhờ vào Hoàng Tiêu.



Nhưng giờ xem ra “ốc còn không lo nổi mình ốc”, điều này không khỏi khiến y thấy nguy cơ đã cận kề.



Cảm giác đó tưởng như chỉ lướt qua trong đầu y giây lát nhưng rồi chỉ trong nháy mắt lại tái hiện lên khiến y cứ canh cánh không yên.



Sau đó y lập tức nghĩ tới nhân vật mấu chốt trong chuyện này —— Trần Kinh.



Trần Kinh bây giờ đang ở đâu?



Người của hắn đã sớm đến Hoàn Thành.



Hoàn Thành và Lâm Cảng chỉ cách nhau hơn trăm km, giao thông thuận lợi như vậy thì hơn trăm km chỉ vỏn vẹn đi mất hơn tiếng đồng hồ.



Nhưng hơn một tiếng chạy xe đó lại tựa hồ như trở nên vô cùng xa xôi.



Một đợt biến động lớn tại Lâm Cảng là điều không thể tránh khỏi.



Mà sóng gió lần này quá lớn, thậm chí ngay cả Hoàng Tiêu cũng có thể “rơi vào vòng xoáy”, liệu như vậy còn chưa đủ chấn động Lĩnh Nam hay sao?



Đường Chí rời khỏi văn phòng bí thư mà tinh thần lung lay đi khá nhiều.



Y cảm thấy toàn bộ thế giới dường như đã đổi thay quy luật vốn có trong nháy mắt, sự tình vốn dĩ đang cực đoan với kẻ này lại bỗng trở thành bất lợi với người kia, thật là giàu kịch tính đến không ngờ?



Y cảm thấy hết thảy mọi chuyện đều là một màn đen bí ẩn...





----------oOo----------