Quan Sách

Chương 1118 : Điều bất ngờ

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Trong lòng Trần Kinh có chuyện, nên buổi tối hắn lăn qua lăn lại không ngủ được.



Thật vất vả vừa mới mơ mơ màng màng ngủ, lại bị chuông điện thoại cấp tốc vang lên.



Phó trưởng ban thư ký Thành ủy Hồng Hâm gọi đến nói rất gấp rút:

- Bí thư, Nhà máy dệt Toàn Thắng ở Đông Giao đột nhiên bốc cháy rồi, cháy rất lớn...



Trần Kinh trở mình từ trên giường đứng lên, nói:

- Bốc cháy? Thông báo cho chữa cháy chưa? Sự tình xảy ra khi nào?



Hồng Hâm nói:

- Đội phòng cháy đã đến hiện trường, đang tổ chức khống chế thế lửa, cũng đang di dời nhân viên của nhà xưởng ra ngoài. Tuy nhiên lửa đột ngột lớn quá, hơn nữa lại là ban đêm, hiện trường có chút hỗn loạn, trước mắt cụ thể vẫn chưa thống kê được tình trạng thương vong.



Trần Kinh nói:

- Lập tức khởi động cơ chế khẩn cấp, thông báo các bệnh viện nhanh chóng tổ chức đội cứu viện đi đến hiện trường, đội phòng cháy phòng bị mọi khó khăn có thể xảy ra, phải lập tức phong tỏa hiện trường, cấm bất kỳ người nào không có phận sự tiến vào khu vực nguy hiểm, di dời dân chúng xung quanh, tôi sẽ lập tức đến.



Trần Kinh nhanh chóng mặc quần áo tử tế, lúc xuống lầu xe đã đợi hắn dưới lầu.



Tài xế lái xe là Lão Hà của Thành ủy, hơn bốn mươi tuổi, bộ đội xuất ngũ, là người thành thục điềm đạm, chững chạc.



Ông ta mở cửa xe cho Trần Kinh, Trần Kinh nhìn ông ta nói:

- Lão Hà, ai thông báo cho ông đến đón tôi?



Lão Hà nói:

- Tôi nhận được điện thoại của Trưởng ban thư ký Hồng, lập tức chạy tới đây.



Nhà của Lão Hà cũng ở Sở Thành, cách tiểu khu của Trần Kinh chừng 10 phút lái xe.



Xem ra, Hồng Hâm hẳn là đem tin tức này truyền ra ngoài rồi.



Mà từ khi hỏa hoạn xảy ra đến khi Hồng Hâm biết được tình hình, thời gian cũng khá lâu, lúc này liệu có khống chế được thế lửa hay không?



Trong đầu Trần Kinh lập tức hiện ra toàn cảnh nhà máy dệt Toàn Thắng, một nhà xưởng đóng kín, xung quanh có mấy lầu ký túc xá của công nhân viên, chiếm diện tích hơn một trăm mẫu.



Mà xung quanh nhà xưởng đều là những khu dân cư sống lâu năm, nhân khẩu dày đặc, mật độ xây dựng chật chội hỗn độn, đặc biệt không có phương tiện phòng cháy.



Nếu không khống chế được thế lửa sẽ lan tràn đến khu vực chung quanh, hậu quả khó lường.




Ngay sau đó cột nước của chiếc xe cứu hỏa thứ hai cũng được phun lên rồi, khói đặc bắt đầu nhạt dần.



Từ Binh dùng sức cổ vũ, lớn tiếng nói:

- Làm tốt lắm.



Thần sắc của Trần Kinh vẫn bình tĩnh như trước không nói một lời.



Mà đúng lúc này, người tụ tập trước cửa của khu nhà xưởng càng ngày càng nhiều.



Hơn hàng ngàn nhân viên của nhà máy Toàn Thắng tụ tập ở cửa, có người bắt đầu không giữ được bình tĩnh muốn la hét tiến vào trong khu nhà xưởng.



Bên ngoài khu nhà xưởng tạm thời do cảnh sát vây quanh bảo hộ, căn bản chịu không được sự tấn công của đám người.



Phó cục trưởng Ngụy của Cục Công an cầm loa đứng phía trước hét lớn để cho mọi người giữ bình tĩnh, nhưng đám người làm sao bình tĩnh được?



Thân nhân, tài sản, nhà của bọn họ đều ở trong nhà mày, có cứu được ra hay không chưa biết, những người vội vàng xao động mất đi bình tĩnh căn bản không nghe bất kỳ lời khuyên nhủ nào.



Rốt cục, phòng tuyến bị giải khai, cục diện lập tức trở nên hỗn loạn.



Từ Binh biến sắc, nói:

- Thật sự là khốn khiếp. Ngụy Cường làm sao vậy. Tôi đi xem một chút.



Trần Kinh níu ông ta lại nói nói:

- Đừng đi, cửa của khu nhà xưởng đóng chặt rồi, phía sau còn có một đạo phòng tuyến, trước hừng đông sáng, cục diện sẽ không mất khống chế. Hiện tại thế lửa lập tức sẽ bị khống chế, đợi một giờ, khu nhà xưởng sẽ không còn gặp nguy hiểm. Đến lúc đó trời cũng sáng, các hạng mục công việc cũng được khai triển dễ dàng hơn.



Từ Binh quay đầu nhìn Trần Kinh liếc mắt một cái, buông tay nói:

- Tôi đây không phải gấp sao?



Trần Kinh thản nhiên nói:

- Đừng gấp, làm việc gì cũng cần có trình tự, làm cán bộ lãnh đạo, tuyệt đối không thể loạn.



Từ Binh vâng vâng không lên tiếng.



Trần Kinh đích thân tiến vào hiện trường hoả hoạn, nói không nhiều, cũng không hề ra lệnh nhiều, nhưng mấy cái mệnh lệnh có hạn, lại là nhân tố mấu chốt quyết định.



Tạm thời thành lập tiểu tổ chỉ huy, giao quyền chỉ huy cho Hồng Hâm, để cho chỉ huy sắp xếp. Sau đó hạ lệnh đóng cửa nhà máy, cho ra không cho vào phòng ngừa đám người kích động tấn công vào khu nhà xưởng, tạo thành ra thương vong lớn lần thứ hai, xem ra, xử lý loại sự kiện này, Trần Kinh có rất nhiều kinh nghiệm phong phú.