Quan Sách
Chương 1126 : Tự mình đa tình!
Ngày đăng: 11:21 18/04/20
Toàn bộ những vui mừng, hân hoan của buổi tiệc bị một câu nói của Đổng Quang Vân làm hỏng.
Hôm nay Thẩm Mộng Lan mời khách, mục đích của cô ta chính là chúc mừng sự thành công của tập đoàn Vạn Hải đã đã đạt được hiệp nghị đầu tiên về vấn đề đất đai với chính quyền.
Về hiệp nghị sử dụng đất đai, Từ Bình là Chủ tịch thành phố bày tỏ thái độ, anh ta là người đứng đầu một thành phố, từ trước đến nay đều một lời như đinh đóng cột, nhưng hiện tại lại bị Bí thư Quận ủy một khu chặn lại.
Mặt mũi Từ Binh phải để vào đâu?
Từ Binh tuấn tú lịch sự, ngày thường luôn luôn phong độ, vốn là người rất sĩ diện.
Hôm nay Thẩm Mộng Lan lại có mặt ở đây, trong lòng của ông ta có một cục tức, hiện tại Đổng Quang Vân ở trước mặt nhiều người như vậy, công khai không nể mặt Chủ tịch thành phố, khiến cho ông ta không thể trốn vào đâu được.
Người ở hội trường không hề ít, tất cả lãnh đạo của Cục đất đai, cục Kinh tế thương mại, cục thương mại đều có mặt ở đây, nhưng ở trên hội trường này, ai cũng không dám đứng ra nói chuyện.
Cục diện bây giờ giống như đang trong một kho đạn đột nhiên có một mồi lửa, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, vì nếu như chỉ cần có một chút không cẩn thận, thì sẽ gây nên một trận nổ lớn, một khi lửa đã lan ra, những người đang ngồi ở đây ai cũng không thể gánh được.
Mặt của phó trưởng ban thư ký Ủy ban Cốc Lam sớm đã tái nhợt, ông ta mấy lần định tiến lên, nhưng rốt cuộc cũng không dám mở lời.
Từ Binh lạnh lùng nhìn trừng trừng Đổng Quang Vân, bởi vì phẫn nộ, ngực của ông ta phập phồng kịch liệt.
Mà khí thế của Đổng Quang Vân không hề giảm sút, dám trực diện đối mặt với ông ta.
Hiện trường hiện tại dường như đang đi vào một tử cục, không khí dường như đọng lại, tất cả mọi người đểu ngừng hô hấp.
- Bí thư Đổng! Một tiếng gọi dễ nghe, Thẩm Mộng Lan chân thành hướng về phía Đổng Quang Vân: - Đổng Bí thư, hôm nay tôi gọi điện cho anh rất nhiều lần, nhưng không thấy anh nghe máy. Trong lòng tôi có chút tiếc nuối vì không thể mời anh ăn cơm, bây giờ anh đến đây thật đúng lúc, tôi đặc biệt sắp xếp một chỗ cho anh.
Nhân viên phục vụ, mau lấy cho Bí thư Đổng một cái bát và đôi đũa!
Giọng nói của Thẩm Mộng Lan hơi đổi, nói: - Bí thư Đổng, về vấn đề đất đai, ý kiến của Chủ tịch thành phố hôm nay là hy vọng có thể trở về bàn bạc cùng lãnh đạo thành phố. Lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ tổng hợp và xem xét tình hình thực tế của quận Tam Hòa và tình hình của Vạn Hải chúng tôi. Sự việc vẫn chưa có kết luận, anh không nên vội vàng.
Thực ra mục tiêu của chúng ta là giống nhau, anh làm quan phụ mẫu ở Tam Hòa, hy vọng Tam Hòa ngày càng tốt. Chúng tôi là dân ở Tam Hòa dưới sự quản lý của anh, cũng là muốn tốt cho Tam Hòa.
Thẩm Mộng Lan rất khéo léo, cô ta người này vừa mở miệng, sắc mặt của Đổng Quang Vân liền trở lại hiền hòa.
Vào lúc Từ Binh ra cửa, Cốc Lam dĩ nhiên đã chạy đến cửa.
Giống như Cốc Lam vẫn luôn đứng ở cửa.
Trong bãi đỗ xe, Thẩm Mộng Lan hướng về phía Từ Binh vẫy vẫy tay, mặt cười tươi như hoa, cặp mắt đầy nhu tình.
Từ Binh nhìn thật lâu vào kính chiếu hậu, đối với Thẩm Mộng Lan người phụ nữ này, trong lòng ông ta thầm nghĩ, người phụ nữ này thật đáng để đàn ông phải trả giá!
Xe của Từ Binh dần dần đi xa, giống như nụ cười của Thẩm Mộng Lan.
Từ Binh biến mất trong đoàn xe, sắc mặt của Thẩm Mộng Lan trở nên lãnh đạm.
Cô hôm nay dường như gần nấu chín được con vịt rồi, Đổng Quang Vân cơ bản là không để Từ Binh vào trong mắt.
Vừa rồi Thẩm Mộng Lan bày ra bộ dáng đáng thương nói trong chốn quan trường cô ta không có bạn bè, đây đều là những lời giả dối.
Hôm nay cô đương nhiên đã hiểu được, hiện tại ở thành phố Kinh Giang, Từ Binh không còn là người có thể quyết định được mọi việc nữa.
Vừa nãy là cô ta cố ý nhắc đến Trần Kinh, chính là muốn thăm dò thái độ của Từ Binh với Trần Kinh, nhưng Từ Binh đối với Trần Kinh cơ bản là không dám nói một câu cứng rắn, sau lưng bực tức cũng không dám nói ra một câu nào.
Điều này chứng minh cái gì? Chứng minh Từ Binh rất kiêng kỵ với Trần Kinh, đồng thời cũng cần dựa vào Trần Kinh.
Xem ra, muốn làm tốt sự việc ở Kinh Giang, thì bắt buộc cần phải tạo quan hệ tốt với Trần Kinh.
Cô vừa nghĩ đến đây, đầu liền đau. Lần này cô đến Kinh Giang chính là muốn nhằm vào Trần Kinh.
Đầu tiên cô liên hệ với Trưởng ban thư ký Thành ủy Tiếu Hàm, nhưng Từ Binh nửa chừng bỗng nhiên xuất hiện.
Cô gọi điện hỏi Tiếu Hàm, Tiếu Hàm nói anh ta đã chuyển việc này cho Từ Binh phụ trách.
Trần Kinh cơ bản là không có ý định muốn gặp Thẩm Mộng Lan!