Quan Sách

Chương 1141 : Một mũi tên trúng hai đích!

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Uông Minh Phong đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thường trực tỉnh Sở Giang, về tư cách mà nói, ông ta phù hợp với điều kiện trên.



Hiện nay chức Phó trong bộ máy Đảng chính quyền của tỉnh Sở Giang ngoài Phó bí thư Lã Quân Niên trước kia Trần Kinh đã từng tiếp xúc ra, còn lại bất luận là Bí thư Ngũ Đại Minh hay Chủ tịch Tỉnh Từ Tự Thanh cộng thêm Uông Minh Phong hiện nay, Trần Kinh đều vô cùng quen thuộc.



Nhưng điều kỳ lạ là, Trần Kinh có quan hệ chặt chẽ với ba người này, nhưng lại không chung phe phái với họ.



Ngũ Đại Minh là do bí thư Sa đề bạt, ông ta và Mễ Tiềm có thể nói đều là bang trung nguyên.



Uông Minh Phong tuy rằng cũng là cán bộ Trung Nguyên, nhưng ông ta và Ngũ Đại Minh lại có mâu thuẫn rất sâu, nhất là sau khi bí thư Sa rời khỏi Sở Giang, Uông Minh Phong rất có thái độ với Ngũ Đại Minh, thậm chí trước mặt Trần Kinh ông ta còn biểu lộ bất mãn với Ngũ Đại Minh.



Sau khi Sa Minh Đức rời khỏi Sở Giang, Ngũ Đại Minh lên như diều gặp gió trên con đường tiền đồ, vô cùng thuận lợi.



Mà Uông Minh Phong thì nhiều lần trắc trở, nhưng hiện tại điều kỳ diệu là lúc này Uông Minh Phong vào Ủy viên thường vụ, hơn nữa đảm nhận chức Phó chủ tịch thường trực, Trần Kinh rất có hứng thú muốn biết Uông Minh Phong đi đường nào mà giành được tín nhiệm của Trung ương.



Uông Minh Phong thăng chức, cổng nhà ông ta liền khác với trước kia.



Trước kia Uông Minh Phong chưa làm Phó chủ tịch tỉnh, cổng nhà ông ta rất vắng vẻ.



Nhưng lần này Trần Kinh vào thành phố, phát hiện ngoài cổng nhà Phó chủ tịch đỗ một dãy xe, Trần Kinh nhìn lướt qua, số xe này đều là của các thành phố, mục tiêu là đi đến nhà Uông gia.



Trong số đông xe đó, Trần Kinh bất ngờ nhìn thấy một xe của thành phố Đức Cao.



Từ chiếc xe đó bước xuống là một thư ký trẻ tuổi đang thương lượng với cảnh sát vũ trang ở cổng, giọng anh ta hơi caonói:



- Đồng chí, đây là xe của Bí thư Ân, Bí thư Ân là lãnh đạo nhiều năm làm việc trong Tỉnh ủy, chẳng lẽ ông ấy còn có thể cấu kết uy hiếp lãnh đạo?



- Rất xin lỗi, vào đại viện nhất định phải có giấy thông hành đặc biệt!



Cảnh sát vũ trang mặt không chút thay đổi, giơ tay hướng xe của Ân Lâm cúi chào.



Trần Kinh khẽ mỉm cười, vỗ vỗ vai lão Hà nói:



- Lão Hà, chúng ta đi lên đó!



Lão Hà nói:



- Vâng!



Lão Hà rất khá, còi mấy tiếng, mấy chiếc xe phía trước đều tránh hết, ông ta lập tức lách lên vị trí đầu tiên.



Tới cổng lớn, lão Hà hạ cánh cửa xe xuống, thò đầu ra:
- Ông không giúp không tôi đâu, tôi sẽ giới thiệu Tổng giám đốc Tập đoàn Vạn Hải cho ông, tôi đảm bảo sẽ cho Đức Cao ông một khoản đầu tư, không thể để Khu công nghiệp của Đức Cao luôn không có một trấn bãi xí nghiệp tốt.



Ân Lâm ngẩn người nhìn Trần Kinh nói:



- Chuyện này là thật sao?



Trần Kinh nhíu mày nói:



- Ông có ý gì? Có thể giả được sao? Phong cách làm việc của Trần Kinh tôi thế nào, ông còn không biết?



Ân Lâm híp mắt nhìn Trần Kinh, thật lâu sau cười ha hả nói:



- Uống rượu, uống rượu, không nói nữa, chúng ta uống rượu!



Trần Kinh nâng chén, hai người uống một hơi cạn sạch, đồng thời cười rộ lên.



Ân Lâm và Lôi Minh Phong bất hòa, Sở Giang biết rõ.



Ân Lâm và Lôi Minh Phong hai người năm đó dều là Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, kinh nghiệm của Ân Lâm còn mạnh hơn một chút.



Nhưng hai người ở cuộc đua vào vị trí Chủ tịch Thành phố, Lôi Minh Phong lại chiếm thế thượng phong, nghe nói lúc ấy vì Lôi Minh Phong có làm động tác nhỏ, bởi vì khoảng thời gian đó Ân Lâm bị truyền ra ngoài là Ân Lâm có quan hệ mờ ám với nữ trưởng phòng cục thuế.



Hai người bởi vậy kết thù kết oán.



Sau đó Ân Lâm không ở lại tỉnh thành, ngược lại đảm nhận chức vụ người đứng đầu Đức Cao, mà Lôi Minh Phong càng tiến thêm một bước, đảm nhiệm Bí thư thành ủy Sở Thành, hơn nữa vừa sải bước vào danh sách ủy viên thường vụ Tỉnh, khoảng cách giữa hai người càng kéo lớn.



Chiêu này của Trần Kinh, mục đích rất rõ ràng, hắn tạo cho Lôi Minh Phong một chút phiền phức, sau này giữa Sở Thành và Kinh Giang luôn có ma sát.



Hơn nữa, bên ngoài đang truyền tin là tập đoàn Vạn Hải gặp biến cố là bởi vì Trần Kinh đục khoét nền tảng gây nên, Trần Kinh công khai đánh chết không nhận, nhưng trong lòng, chuyện này có thể lợi dụng được.



Đối với Thang Dịch Dương. Trần Kinh nhất định phải có, có được Thang Dịch Dương, còn có thể cùng với Ân Lâm có chung nhận thức về một số vấn đề nào đó, việc này đối với Kinh Giang là một cải thiện không nhỏ.



Về việc Vạn Hải đầu tư Đức Cao, đó dĩ nhiên là động tác tất yếu.



Vị trí của Đức Cao ở phía chính bắc Sở Giang, tiếp giáp Tỉnh phía Bắc, là vị trí đặc thù ở vị trí địa lý Trung Nguyên.



Càng quan trọng hơn là phía tây Đức Cao tiếp Xuyên Nam, khu vực lạc hậu đó giao thông đều nhờ vào quốc lộ, mà Đức Cao là đường giao thông duy nhất, như thế muốn giao thông tới, Vạn Hải đã sớm nhắm đến bên đó rồi.



Trần Kinh đem toàn bộ tin tức nắm trong tay, đương nhiên có thể thoải mái quán triệt ý đồ của mình.