Quan Sách

Chương 1142 : Khó khăn mới!

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Khi máy bay hạ cánh xuống sân bay Sở Thành, Thẩm Mộng Lan cảm thấy cô đang tới một thế giới hoàn toàn khác với Hongkong.



Tuy nhiên lúc này đây, tâm tình cô không một chút khẩn trương.



Cũng không có áp lực đè nặng như trước, nếu trước đây cô vẫn luôn cảm thấy Sở Giang như một nhà giam, thì hiện tại cô như rẽ mây nhìn thấy mặt trời, cảm thấy Sở Giang này hoá ra cũng rất đẹp.



Loại tâm thái này rất kỳ lạ, nguyên nhân tất cả đều là vì lần này cô tung đòn sát thủ, hoàn thành một lần cuộc phản công tuyệt vời để tìm đường sống từ trong cõi chết, chuyện này đã đem lại niềm tin cho cô.



Nhưng suốt đoạn đường vừa đi, không phải cô nghĩ những việc này.



Trong đầu cô vẫn luôn nghĩ đến Âu Niệm Tinh.



Cô tuyệt đối không ngờ, Âu Niệm Tinh lại bất ngờ mời cô ăn cơm ở Hongkong.



Điều này làm cho cô vừa lo lắng vì được sủng ái đồng thời, lại lấy được nhiều lợi ích.



Âu Niệm Tinh thẳng thắn nói cho cô biết, cô ta là người của Sở Giang, hơn nữa cô còn chút hăng hái kể về người và sự tình ở Sở Giang cho Thẩm Mộng Lan.



Thẩm Mộng Lan cũng cởi mở nói cho Âu Niệm Tinh về cuộc gặp gỡ của mình, Âu Niệm Tinh cũng chia sẻ cho cô về những ân oán mà trước đây khi cô về đầu tư tại Sở Giang đã gặp phải sự chống lại của tập đoàn khách sạn Sở Thành.



Khi đang nói về Sở Giang, Âu Niệm Tinh có nói một câu khiến Thẩm Mộng Lan rất là xúc động, Âu Niệm Tinh mỉm cười nói cho cô biết:



- Độc chắn một mặt, mãi mãi phải nắm chắc quyền chủ động trong mọi thời khắc.



Thẩm Mộng Lan nghe được câu này, lúc ấy như choáng váng.



Trong đầu cô đang hiện ra những việc trải qua khi còn ở Sở Giang, rất nhiều khó khăn, vấn đề, nhiều sự việc khiến cho Thẩm Mộng Lan phiền lòng, nói một ngàn vạn lần, có phải là do Thẩm Mộng Lan cho tới bây giờ vẫn chưa nắm giữ quyền chủ động trong tay không?



Mà chuyện này gần đây. Thẩm Mộng Lan nghe xong chủ ý cùi bắp của Trần Kinh, thủ đoạn vừa chơi vừa tìm đường sống trong cõi chết, tình thế lập tức chuyển biến.



Mấu chốt của chuyển biến tình thế, chẳng phải là quyền chủ động trong tay sao?



Thẩm Mộng Lan lúc ấy rất hưng phấn nói với Âu Niệm Tinh:
...



Khách sạn Vias ở Sở Thành.



Hôm nay có rất nhiều người trong phòng số 3 của khách sạn, Trần Kinh cũng gặp rất nhiều người quen ở đây.



Hôm nay liên hoan, chủ yếu là chúc mừng Hồ Lệ được đề bạt làm Phó giám đốc sở Công an tỉnh Sở Giang kiêm đội trường quân đoàn kiểm tra hình sự. Hồ Lệ là cán bộ vừa từ Nam Cương trở về, anh ta từ vị trí Cục trưởng cục Công an của thành phố Đức Cao bị phái đến hỗ trợ biên cương. Ở biên cương anh ta đảm đảm nhiệm Bí thư Đảng ủy Công an.



Hiện tại đã hoàn thành nhiệm vụ ba năm chi viện cho biên cương, trở về được thăng chức làm Phó giám đốc thường trực sở kiêm đội trưởng quân đoàn kiểm tra hình sự, cấp bậc hành chính được gọi là Giám đốc sở, đây là chuyện vui lớn.



Trần Kinh kết giao với Hồ Lệ đã nhiều năm, anh ta về Sở Giang Trần Kinh không thể không đến chúc mừng.



Mà trên tiệc rượu của ngày hôm nay, Trần Kinh còn gặp phải một đám người quen cũ, Tống Nguyên Thu trước kia là Bí thư Quận ủy quận Tây Thành, hiện tại được đề bạt thành Phó Chủ tịch thành phố Sở Thành.



Còn có Đan Kiến Hoa trước kia là chủ nhiệm của phòng giám sát, hiện tại Đan Kiến Hoa là nhân vật số một của Sở Văn hóa tỉnh.



Đương nhiên, Đức Cao bên kia cũng có người tới, Thanh Dương cũng đến đây, Đường Chiêu Chiêu trước kia là cấp dưới của Trần Kinh cũng đã tới, Chân Củng bây giờ là Phó trưởng ban thư ký thành ủy thành phố Đức Cao, hôm nay anh ta cũng có mặt.



Trần Kinh không ngờ lại có nhiều người quen như vậy, hắn vừa vào cửa đã bị người vây quanh.



Hồ Lệ mặc quân trang lại đây, cười ha ha, đi đến ôm Trần Kinh một cái, sau đó nói:



- Tôi ở Nam Cương nghe nói anh về Sở Giang rồi, tôi mong chờ cuối cùng cũng có ngày này. Anh xem đi, hôm nay đều là lão huynh đệ, tôi nói trước, chúng ta không say không về.



Trần Kinh vỗ vai Hồ Lệ nói:



- Anh rất giỏi, về sau tôi sẽ gọi anh Hồ lão tổng rồi, hôm nay anh là nhân vật chính, chúng tôi chỉ có thể là liều mình bồi quân tử.



- Bí thư Trần nói đúng, hôm nay một là Giám đốc sở Hồ trở về. Thứ nhì là Bí thư Trần đại giá quang lâm, hôm nay song hỷ lâm môn. Tôi nói trước, ai cũng không rời nơi thi đấu trước tôi. Đều phải nâng cốc uống hảo, bằng không đừng trách lão Đan tôi rắn địa phương này không nể mặt các anh.



Đan Kiến Hoa mở miệng nói, ông ta với tư cách già nhất, hôm nay lại cậy già lên mặt...