Quan Sách

Chương 1145 : Sát khí?

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Cho tới gần trưa, Tiếu Hàm đều làm việc trong phòng, hầu như không bước chân ra ngoài.



Đầu tiên ông ta nhận được thông báo rằng Trần Kinh đi thị sát kiểm tra tình hình xây dựng của Toàn Thắng không cần ông ta đi cùng, tiếp đó, ông ta nhận được điện thoại của lãnh đạo từ khắp nơi gọi đến.



Bình thường lãnh đạo gọi điện thoại đến đều có công tác cần giao phó, nhưng hôm nay thì khác. Hôm nay lãnh đạo gọi điện thoại đến đều nói linh tinh, thật giống như bằng hữu lâu năm cùng nhau ôn chuyện cũ, Tiếu Hàm công tác ở Thành ủy đã nhiều năm như vậy, chưa bao giờ được tỉnh đối xử ấm áp vui vẻ như hôm nay.



Nhiều lãnh đạo quan tâm như vậy, ông ta có thể không hạnh phúc ư?



Điện thoại vẫn liên tục đến rất nhiều cho đến tận giữa trưa, Tiếu Hàm mới được yên tĩnh một chút.



Nhưng bên tai vừa yên tĩnh, ông ta lại không nhịn được mà suy nghĩ.



Đã sớm nghe nói Bí thư Trần này không làm theo lối cũ, Tiếu Hàm vốn không tin chuyện này.



Tiếu Hàm vốn thích nghiên cứu người khắc, suy xét người khác. Theo ông ta thấy, lãnh đạo cũng là người, nghiên cứu cẩn thận, thấu đáo rồi. Lãnh đạo thích gì, chưa cần nói đã biết, công tác sẽ thuận lợi hơn nhiều.



Nhưng Tiếu Hàm không thể phủ nhận, Trần Kinh này thật sự rất khó hiểu.



Tựa như lần này, Trần Kinh bất ngờ ra chiêu như vậy, cuối cùng là hắn có mục đích gì?



Tiếu Hàm nghĩ cả buổi sáng, ông ta nghĩ, có thể là Trần Kinh muốn chuẩn bị cho công tác quán triệt tư tưởng trong Hội nghị thường vụ.



Lập tức triển khai Hội nghị thường vụ, có một nghị quyết trọng yếu cần phải biểu quyết, đó chính là về vấn đề công khai báo cáo công tác của cán bộ trực thuộc toàn thành phố.



Lần trước các lãnh đạo quận huyện toàn thành phố công khai báo cáo công tác, sự kiện diễn ra rất lớn, cũng rất thành công, nhận được sự hưởng ứng rất lớn của xã hội.



Nhưng mặt khác cũng khiến cho lòng người khiếp sợ, tầng tầng phóng viên vây quanh, hơn nữa còn trực tiếp tại hiện trường. Bí thư, Chủ tịch thành phố thay phiên chất vấn, một số cán bộ quá lo lắng mà nói không ra, xem lại video chỉ hận không thể tìm được một cái lỗ mà chui xuống.



Làm lãnh đạo đều cần thể diện, phương thức như vậy khiến rất nhiều người đã đánh mất thể diện. thậm chí những người này đã trở thành trò cười cho người khác.



Lần trước công khai báo cáo công tác thành như vậy, các đơn vị trong thành phố thần hồn nát thần tính, có rất nhiều lãnh đạo thông qua đủ loại quan hệ tìm tới, mục đích chính là cản trở việc các đơn vị trực thuộc thành phố lại bị như vậy.



Lãnh đạo cấp thành phố, năng lực lớn hơn lãnh đạo quận huyện nhiều, bọn họ đa số có thái độ kiên quyết cũng ảnh hưởng đến một bộ phận lãnh đạo thành phố.



Trần Kinh vì thế phải triển khai vài buổi họp hội ý, lãnh đạo tham dự hội nghị đều có ý kiến bất đồng.



Mà Trần Kinh lại không muốn chuyên quyền độc đoán, đề xuất muốn đem chuyện này đến Hội nghị thường ủy thảo luận, hơn nữa còn muốn đưa ra biểu quyết rõ ràng.



Hành động này của Trần Kinh khiến cán bộ cấp cao của Kinh Giang tương đối chấn động, rõ ràng không nắm chắc phần thắng trong Hội nghị thường vụ, vì sao vẫn kiên trì muốn biểu quyết?



Hơn nữa, phương thức biểu quyết như vậy rất dễ khiến người khác cho rằng mâu thuẫn giữa Trần Kinh và Từ Binh đang trở nên gay gắt.




Tiếu Hàm định cúp điện thoạt đặt xuống bàn, ông ta đột nhiên nhớ tới một chuyện, lập tức nói lớn vào ống nghe:



-Đúng rồi Tiểu Phương, hôm nay Trưởng ban thư ký Hồng Hâm không theo cùng sao?



Phương Cương chần chừ một chút nói:



-Chuyện này…lúc xuất phát, Bí thư đã tức giận, nói anh ấy đi xem một phế trường xây dựng lại, đâu cần nhiều người đi cùng như vậy chứ, giống như Hoàng đế đi tuần vậy, lúc ấy…lúc ấy rất nhiều lãnh đạo đi theo đều bị anh ấy đuổi trở về rồi.



Trưởng ban thư ký Hồng cũng không đi cùng!



-Người đó không cùng đi thị sát với Bí thư sao? Không sắp xếp những người khác sao?



Tiếu Hàm nói.



Phương Cương nói:



-Bí thư chỉ định, kêu Phó Chủ tịch Liễu cùng đi, những người khác cũng đều là lãnh đạo Chính phủ, bên Thành ủy chỉ có một mình tôi.



Phương Cương dừng một chút nói:



-Đúng rồi, Trưởng ban thư ký. Có một chuyện tôi phải báo cáo với anh, xe của Bí thư hôm nay trên đường bị lọt lại phía sau, chậm trễ hơn 10 phút!



-Cái gì? Xe bị bỏ lại phía sao sao? Làm bừa!



Tiếu Hàm biến sắc, nụ cười trên mặt nhanh chóng thu lại, sắc mặt trở nên xanh mét.



-Chuyện này tôi biết rồi. gần đây Thành ủy chúng ta có một số đồng chí có thái độ công tác rất khác thường, phải chỉnh đốn mới được!



Tiếu Hàm cúp điện thoại, trong lòng tức giận.



Lúc nào không xảy ra chuyện, lúc này lại xảy ra chuyện, đây không phải cố tình sao?



Tiếu Hàm hung hăng đấm một quyền xuống mặt bàn, trong lòng nổi lên sát khí chưa từng có.



Ông ta là người mẫn cảm, hiện tại Thành ủy lớn như vậy, ước chừng có người thấy Tiếu Hàm không được Bí thư trọng dụng nên nổi tà tâm đây.



Bằng không, tại sao có thể bất ngờ xảy ra chuyện tồi tệ như vậy?



Nếu công tác của mọi người đều căng thẳng, có thể xảy ra chuyện như vậy sao? Đây quả thực là tự làm xấu mặt mình, quả thực như tát vào mặt Tiếu Hàm một cái vậy, cái gì có thể nhẫn nhịn chứ cái này thì không thể!