Quan Sách
Chương 1146 : Nghiêm khắc ý kiến!
Ngày đăng: 11:21 18/04/20
Phó chủ tịch thành phố, Liễu Tân Lâm bỗng nhiên nhận được tin, nói Bí thư Trần sắp xếp anh ta cùng đi thị sát.
Anh ta vô cùng kinh ngạc, sau một hồi luống cuống tay chân, liền cảm thấy bất an.
Làm một Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thành phố, Liễu Tân Lâm rất khó có cơ hội tham gia vào việc quyết sách trọng tâm của thành phố, Phó chủ tịch thành phố Kinh Giang tổng cộng có chín người, ngoại trừ Phó chủ tịch thường trực thành phố Lưu Đức Tài ra, cũng chỉ có Phó chủ tịch thành phố Dương Khiết, người tham gia công tác phân công quản lý xây dựng đô thị mới có thể gặp được Bí thư.
Còn các Phó chủ tịch thành phố khác, quanh năm suốt tháng cũng không được thấy mặt Bí thư một lần.
Tình hình của Liễu Tân Lâm về cơ bản chính là như vậy, từ khi Trần Kinh đến Kinh Giang nhận chức tới nay, chỉ e ngoại trừ lúc nghênh đón Trần Kinh, bắt tay Trần Kinh, và những lúc nghe Trần Kinh phát biểu trên đại hội ra, anh ta chưa bao giờ cùng Trần Kinh nói chuyện câu nào.
Đối với tình cảnh như vậy, Liễu Tân Lâm cũng có chút oán giận.
Làm cán bộ xuống cơ sở phụ trách Ủy ban Cải cách và phát triển, Liễu Tân Lâm tràn đầy ý chí chiến đấu đến Kinh Giang, chuẩn bị làm một trận lớn.
Nhưng tới nơi rồi, anh ta mới phát hiện, lý tưởng thì quá đẹp nhưng sự thật vẫn là trọng yếu.
Mặc dù đang làm về công tác phân công quản lý, Từ Binh kêu anh ta làm công tác phân công quản lý xí nghiệp công nghiệp. Nhưng xí nghiệp công nghiệp của Kinh Giang, anh ta quản không nổi. Xí nghiệp gặp phải khó khăn, tìm anh ta, anh ta cũng không giải quyết được.
Xí nghiệp gặp vấn đề, anh ta càng không có cách để quyết sách chế tài hoặc là trừng trị.
Xí nghiệp công nghiệp Kinh Giang, gặp một chút vấn đề, người ta đều trực tiếp tìm Bí thư hoặc là Chủ tịch thành phố, tác dụng của anh ta chính là làm cảnh, làm kẻ bề dưới thật khó, chính là làm Bồ tát cứu khổ cứu nạn. Khi công việc ổn thỏa nhất, không thể khua tay múa chân, bởi vì làm như vậy cũng không có tác dụng gì, Liễu Tân Lâm cứ như vậy mà sống qua hai năm ở Kinh Giang.
Hai năm tầm thường vô vị, làm được chút công lao, tất cả đều là lãnh đạo hưởng, chuyện xấu bại lộ ra, người bị phê bình luôn là anh ta.
Bởi vì trong lòng oán giận, ngày hôm qua anh ta bỗng nhiên nhận được thông báo của Thành ủy, nói Bí thư yêu cầu lấy ý kiến phê bình từ mọi người.
Anh ta nhận được thông báo, trong lòng liền sợ hãi, buổi tối về ăn cơm, trong lòng anh ta cứ đắn đo mãi chuyện này.
Vừa về nhà, bà xã trong nhà đã cùng anh ta chia sẻ công việc, bà xã anh ta cũng làm xí nghiệp, bình thường bên ngoài quan hệ khá tốt.
Trong vấn đề công tác của Liễu Tân Lâm, cô thường hỗ trợ, gợi ý một chút.
Ngày hôm qua khi về nhà, bà xã nói muốn chuẩn bị quà, kêu Liễu Tân Lâm bất kể thế nào cũng phải đi tạo mối quan hệ với Bí thư Trần. Còn nói trước kia lão Dương cũng là cán bộ xuống cơ sở phụ trách Ủy ban Cải cách và phát triển thành phố Hành Thủy, người ta chính là nhờ quan hệ tốt với Bí thư, đến nhà Bí thư thăm hỏi, hiện tại đã được đề bạt vào làm Ủy viên thường vụ rồi đó.
Lão lãnh đạo hỏi Phó chủ tịch Lưu, tình hình của Liễu Tân Lâm.
Phó Chủ tịch Lưu không có lựa chọn này khác, trả lời:
-Đồng chí Tân Lâm bằng cấp cao, rất bản lĩnh, có quan niệm rất mới, tư tưởng mới. Những tháng ngày sau này, anh ấy ở Kinh Giang sẽ có rất nhiều cơ hội bộc lộ tài hoa.
Lúc ấy, Liễu Tân Lâm nghe nói vậy, trong lòng rất vui.
Nhưng sau đó, nói chuyện riêng cùng lão lãnh đạo, lão lãnh đạo liền phê bình anh ta, chất vấn anh ta có phải không biết giữ mồm giữ miệng hay không, danh tiếng lớn rồi.
Lúc ấy, Liễu Tân Lâm giật mình, ngạc nhiên, sau này anh ta cẩn thận suy xét mới hiểu được ý tứ sâu xa của Lưu Đức Tài.
Những lời này của Lưu Đức Tài rõ ràng muốn nói suy nghĩ và quan niệm mới của Liễu Tân Lâm không thích ứng được với tình hình hiện tại của Kinh Giang, hiện tại Kinh Giang không cần những thứ mới mẻ này, tương lai mới cần.
Cho nên, cơ hội để Liễu Tân Lâm bộc lộ tài năng không phải hiện tại mà là tương lai, trong đó ông ta không phải dùng một từ mấu chốt “những tháng ngày sau này” để nói đó sao?
Những tháng ngày sau này là có ý gì? Chính là hiện tại không được, vẫn phải đợi sau này!
Trong khi Liễu Tân Lâm còn đang suy nghĩ lung tung, xe đã đến nhà máy Toàn Thắng rồi.
Bên ngoài rất phô trương, hai bên đường cờ hoa rực rỡ, băng rôn khẩu hiệu năm sáu cái, trên đó đều viết “Hoan nghênh Bí thư đến kiểm tra công tác”, “Hoan nghênh lãnh đạo Thành ủy đến thị sát”..v.v..
Mà lãnh đạo từ cấp trưởng phòng trở lên của nhà máy Toàn Thắng toàn bộ đều mặc Âu phục đứng thẳng tắp, xếp thành một hàng nghênh đón Trần Kinh.
Liễu Tân Lâm tự mình đẩy cửa xe, đang định xuống lại nghe Trần Kinh hừ một tiếng:
-Xem ra Tân Lâm, anh nói rất đúng, động tác của tôi thật chậm chạp rồi. Bầu không khí của doanh nghiệp nhà nước của chúng ta nếu không trị một trận, chúng ta còn phải ăn trái đắng, dân chúng còn phải ăn trái đắng.
Tay của Liễu Tân Lâm liền dừng lại, không dám mở cửa ra.
Chờ anh ta kịp phản ứng, liền phát hiện Trần Kinh đã sớm xuống xe, anh ta chấn động, vội xuống xe, đóng cửa theo sát phía sau Trần Kinh, tim đập càng lúc càng nhanh.