Quan Sách
Chương 1153 : Chuyện vui bất ngờ!
Ngày đăng: 11:22 18/04/20
Một buổi làm việc kéo dài đến giữa trưa như thường ngày.
Liễu Tân Lâm chủ yếu là xem tin tức, tin thứ nhất là tập đoàn Vạn Hải tuyên bố thu hồi lại tất cả các thông cáo phát ra một thời gian trước đây, Vạn Hải tiếp tục có chỗ đứng ở Sở Giang, tiếp tục cắm rễ vào nội tại quá trình phát triển nơi đây, góp sức xây dựng kinh tế Sở Giang.
Vụ việc tập đoàn Vạn Hải gây huyên náo suốt thời gian trước, không chỉ có giới truyền thông nội tỉnh chú ý, mà ngay cả truyền thông quốc gia cũng đưa tin hàng loạt.
Một tập đoàn lớn như Vạn Hải đầu tư vào Kinh Giang nghe đâu cả chục tỷ (nhân dân tệ) mà chẳng hiểu thế nào mới bốn năm ngắn ngủi đã rút vốn về Hongkong? Điều này khiến người ta không khỏi hoài nghi môi trường đầu tư của Sở Giang.
Nhất thời dư luận hoài nghi về môi trường đầu tư tại Sở Giang xôn xao hẳn lên.
Liễu Tân Lâm xuất thân là cán bộ Ủy ban Cải cách và Phát triển nên đương nhiên hiểu rõ tình hình Sở Giang, và cũng vì chuyện này mà ngầm toát mồ hôi lạnh chỉnh cho Sở Giang một phen, giờ thì xem ra mối nguy cơ này đã được giải quyết một cách vô hình rồi.
Liễu Tân Lâm xem đến một tin khác là về chuyện Chủ tịch thành phố Kinh Giang Từ Binh gặp mặt sinh viên học viện Kinh Giang, Vương Khải.
Cậu Vương Khải này rất khó lường, viết ra một bài phóng sự có tên là “Nước mắt Kinh Giang—— rồi sẽ đi về đâu?” được cộng đồng mạng hưởng ứng rất mạnh.
Liễu Tân Lâm cũng có vinh dự xem qua bài viết này, rất khó tin đây là do một sinh viên mười mấy tuổi trên ghế nhà trường viết ra, lối hành văn rất già dặn sắc bén, nội dung sâu cay, đem lại cho độc giả tính tuyên truyền giác ngộ.
Liễu Tân Lâm không ngờ Từ Binh lại biết dùng thủ đoạn này, không ngờ lại hạ mình đi gặp mặt cậu sinh viên đó, hiện tin này được giới truyền thông theo sát, đưa tin khắp nơi, Từ Binh xem như đã lột xác từ đống tro tàn, lại càng thêm phần nổi bật.
Liễu Tân Lâm lắc đầu, thầm nghĩ rằng xem ra Từ Binh đã tiến bộ, ít nhất đã không còn bảo thủ như trước nữa.
- Phó chủ tịch Liễu, trời đã trưa rồi, anh nên đi dùng cơm rồi ạ!
Thư ký tiến đến bên cạnh y khẽ nhắc.
Liễu Tân Lâm ngẩn người:
- Trưa rồi cơ à? Thời gian trôi qua nhanh thật!
Y đứng dậy vươn vai một lúc rồi đưa mắt sang nhìn bức hoành phi "Huệ phong hòa sướng (Cơn gió mát lành thổi qua làm mọi người thoải mái-Gió mát sướng chung-ND)" trên giá sách, đoạn cười khổ lắc đầu.
Những chuyện phát sinh mấy ngày qua hết thảy đều khó mà ngờ được.
Liễu Tân Lâm vẫn không thay đổi, vẫn là một Phó chủ tịch thành phố Kinh Giang bị cho ra rìa như trước, mỗi ngày làm việc đều rất chi nhàn nhã, chỉ là đọc sách xem báo, đương nhiên còn có việc phải ăn cơm đúng giờ.
Một cách ngẫu nhiên, Liễu Tân Lâm sẽ nghĩ tới Lạc Hồng Diễm, nhưng những ý niệm này nhanh chóng bị y đè nén xuống.
Thời buổi này, đàn ông không có tiền thì phải có quyền, tiền quyền đều không có thì phải làm động vật nhuyễn thể không tủy sống, đi đâu cũng không ngẩng đầu lên nổi.
Nhưng thời khắc này còn bình tĩnh kiểu gì được, bí thư Trần chấm y rồi sao?
Sao y lại không nhận ra chứ?
Nếu nhưng lời này nghe từ miệng ai khác thì Liễu Tân Lâm sẽ cho là vớ vẩn. Nhưng lời này lại từ chính miệng Lưu Đức Tài nói ra khiến y cũng tin tưởng đến vài phần.
Mà dù chỉ có một phần đáng tin thì y cũng không thể kìm nén được sự kích động trỗi dậy trong lòng.
Tại Kinh Giang bây giờ, bất kể cán bộ nào được bí thư chấm thì không phải nghi ngờ gì là sẽ có sự biến chuyển to lớn về vận mạng.
Sau khi Trần Kinh đến Kinh Giang thì cực kỳ nghiêm khắc và nắm chắc mặt nhân sự, các cán bộ Kinh Giang đều đã có dịp chứng kiến biện pháp mà lần trước hắn dùng để điều chỉnh bộ máy các quận huyện toàn thành phố.
Quả đúng là dứt khoát hẳn hoi, không bám víu vào một khuôn mẫu nào cả, rất nhiều người đã bước ra trung tâm sân khấu của chính đàn Kinh Giang ngay trong đợt điều chỉnh đó, mà động thái đó cũng làm cho rất nhiều người bất đắc chí có cơ hội để khát khao.
Bí thư Trần chọn lựa cán bộ dựa vào năng lực, tinh thần làm việc, cũng cũng chỉ có Trần Kinh mới có khí phách vừa nhậm chức đã tiến hành điều chỉnh ghế cầm quyền của mười khu vực quận huyện.
Một đám những kẻ lõi đời, cáo già dối trá bị hắn bài trừ ra khỏi giới lãnh đạo.
Còn một số trường hợp chịu chèn ép bấy lâu lại được hắn tự tay cất nhắc.
Bây giờ Liễu Tân Lâm nghe nói chính mình bỗng lọt vào mắt xanh của bí thư thì bảo y làm sao có thể không cao hứng?
Hết thảy sự thay đổi trên nét mặt của Liễu Tân Lâm đều không qua nổi mắt Lưu Đức Tài, y thản nhiên cười, lại còn có chút hài lòng gật đầu nói:
- Tân Lâm à, chuyện này cực kỳ chính xác. Về sau mảng công nghiệp của chúng ta sẽ do anh làm phụ trách chính. Anh là chuyên gia về mặt này, nói thật lòng tôi rất coi trọng anh đấy!
Liễu Tân Lâm vẫn khiêm tốn nói:
- Phó chủ tịch Lưu, tạm thời đó vẫn chỉ là lời đồn đại. Tôi tự biết phận mình, chuyện quan trọng thì vẫn phải nhờ anh vui lòng chỉ giáo. Chuyên gia gì cơ chứ, chúng ta nói riêng ở đây thì còn được chứ để lọt ra bên ngoài chỉ sợ bị người khác cười thối mũi!
Lưu Đức Tài nghiêm sắc mặt, nói:
- Tân Lâm! Khiêm tốn quá thành ra kiêu ngạo đó. Anh cứ yên tâm, trong bộ máy chúng ta có một số người tu tưởng cứng nhắc, cách nghĩ kém linh hoạt. Trong thời gian ngắn chắc anh sẽ chưa quen được. Nhưng hôm nay riêng tôi có thể tỏ thái độ một cách rõ ràng.
Về sau trong công việc có gì khó khăn hay bị ai gây khó dễ thì anh cứ nói với tôi, tôi cam đoan sẽ xử lý gọn.
Bên trong bộ máy chúng ta cũng đã đến lúc nên nêu cao “tinh thần chính nghĩa” này rồi!
----------oOo----------