Quan Sách

Chương 1160 : Mặc dù có hàng triệu người đứng lại tôi vẫn đi về phía trước!

Ngày đăng: 11:22 18/04/20


Đường quốc lộ từ Kinh Giang đến Sở Giang vào buổi tối tương đối ít xe.



Con đường quốc lộ này gập gềnh, khiến xe chạy cũng xóc lên xóc xuống, đi rất chậm.



Trần Kinh hôm nay ngồi ở ghế của phụ lái, lái xe Lão Hà lái xe, không nói lời nào, thần sắc nghiêm túc dị thường.



- Lão Hà, sao vậy? Có tâm sự gì sao? Không nói một câu nào vậy? Trần Kinh nói.



Lão Hà mím môi, nói:



- Bí thư, những công nhân của xưởng đóng tàu kia đúng là một lũ khốn kiếp, những người này nên để Cục công an bắt hết lại, tạm giam tất cả lại!



Trần Kinh hơi sửng sốt, cười phát ra tiếng nói: - Lão Hà, ông như vậy là sao? Làm gì mà tức giận đến vậy, bọn họ đắc tội với ông rồi sao!



Lão Hà dùng tay đập tay lái một cái rồi nói: - Bí thư, anh biết bọn họ mắng anh như thế nào không? Mắng anh là tham quan, mắng anh là phá gia chi tử hại nước hại dân, anh không để ý đến sống chết của nhân dân. Anh xem lương tâm của những người này đều bị chó ăn hết rồi? Trước kia khi anh chưa đến Kinh Giang, Kinh Giang lúc đó rất loạn, anh mới đến được mấy tháng nay.



Tất cả các mặt của Kinh Giang đều tốt hơn rất nhiều rồi, nhất là về trị an xã hội, chúng tôi đều có thể cảm nhận được, nhưng bọn họ



Lão Hà càng nói càng tức giận, sắc mặt xanh mét, rất là khó nhìn.



- Tôi nói ông tại sao phải tức giận đến vậy, hóa ra là vì bất bình thay cho tôi! Trần Kinh nói, hắn dừng một chút, giọng điệu chậm dần: - Lão Hà, những công nhân bình thường kia đều là vô tội. Ông nói xem trong số bọn họ có ai quen biết tôi? Có những người có khi đến nhìn cũng chưa từng nhìn thấy tôi, bọn họ nói tôi là tham quan, nói tôi là kẻ phá gia chi tử, những cái đó đều là nói xằng nói bậy.



Nếu đã là những lời bậy bạ, tôi hà cớ gì phải tức giận?



Lão Hà nói: - Cái này thì đúng rồi. Không hiểu rõ tình hình đã nói lăng lung tung, cái này chính là phỉ báng, đem kiện bọn họ tội phỉ báng, đem đóng cửa xưởng của bọn họ vài ngày, tôi xem bọn họ có thành thật hay không?



Trần Kinh không nhịn nổi cười, nói: - Ông còn hiểu cả pháp luật, đúng là không tệ a, còn biết cả tội phỉ báng nữa!



Lão Hà ngượng cười, lấy tay gãi gãi đầu: - Tôi cũng chỉ nói vậy, tôi tức đến không còn biết gì nữa, anh là cán bộ lãnh đạo tốt như vậy, có anh lãnh đạo Kinh Giang chúng tôi, đó chính là phúc của người dân Kinh Giang. Nhưng những người này, thành sự không đủ bại sự có thừa, đúng là khiến cho người ta điên tiết!



Trần Kinh quay đầu nhìn về phía Lão Hà, mới phát hiện ra, Lão Hà tuổi không còn trẻ nữa, nhưng tính cách vẫn rất đáng yêu.




Lúc ấy Phó trưởng ban thư ký Hồng Hâm vẫn ở bên cạnh Trần Kinh, Hồng Hâm giới thiệu Hồng Thần Cương là em ruột của anh ta, Trần Kinh còn từng bắt tay với người này.



Người này sao lại có quan hệ với xưởng đóng tàu? Hơn nữa còn bị Thang Dịch Liệt liệt kê vào danh sách những kẻ khả nghi gây kích động trong xưởng đóng tàu?



Trần Kinh nhạy cảm cảm giác được ở bên trong có khả năng là có vấn đề, có lẽ sự việc của xưởng đóng tàu vẫn còn phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của mình, hắn lấy từ trong túi ra một chiếc bút, khoanh một vòng tròn trên tên của Hồng Thần Cương.



- Tít, tít, tít!



Điện thoại ở trong túi áo của hắn phát ra tiếng.



Hắn lấy điện thoại ra, nghĩ rằng là tin nhắn của Phương Uyển Lỳ, nhưng sau khi mở tin nhắn ra khiến cho hắn vô cùng ngạc nhiên.



Tin nhắn rất đơn giản, chỉ có một câu: "Sự việc của xưởng đóng tàu, coi trừng không thì không chịu được.



Người gửi tin nhắn rõ ràng là Trịnh Viễn Khôn.



Khóe miệng của Trần Kinh hơi vểnh lên, trả lời một tin: - Anh đừng để trẻ con nó lừa! Đầu anh toàn bã đậu, tốt nhất đừng để người ta lợi dụng!



Chỉ mấy giây sau sau khi tin nhắn được gửi đi, đối phương liền gửi tin nhắn trả lời: - Chúng ta nói là không đầu cơ, tôi chỉ là vì kêu oan thay cho công nhân, anh tốt nhất không được vứt bỏ công nhân của xưởng đóng tàu, bằng không chúng ta không được yên đâu!



Trần Kinh hừ nhẹ một tiếng, đem tin nhắn xóa đi, đầu dựa vào sau ghế, nhắm mắt lại.



Tâm trạng của hắn vô cùng mệt mỏi, tình hình của Kinh Giang vừa mới được mở ra, bây giờ lập tức lại gặp phải vấn đề khó chơi như vậy.



Những gì hắn nói với Tiếu Hàm là đúng rồi, đây mới chỉ là màn mở đầu thôi, phía trước vẫn còn rất nhiều khó khăn nguy hiểm.



Hắn đột nhiên nhớ đến "Mạnh Tử" có một câu nói "Mặc dù có hàng triệu người đứng lại tôi vẫn đi về phía trước!



Trần Kinh dừng sức bóp bóp nắm tay, trong lòng tự nhiên hăng hái vô cùng.