Quan Sách

Chương 1161 : Quyết không thỏa hiệp!

Ngày đăng: 11:22 18/04/20


Dưới ánh mặt trời ngày đông, Trần Kinh dẫn theo vợ con đi dạo chơi ở Sở Giang, đây là một cuối tuần hiếm có.



Cô con gái đã lớn rồi, có thể chạy nhanh rồi, Trần Kinh không thể bắt được.



Mà Phương Uyển Kỳ vẫn còn giống như một đứa trẻ chưa lớn, sôi nổi hoạt bát, căn bản là không quản con cái.



Ngược lại điệu bộ đuổi theo con gái đến thảm hại của Trần Kinh, cô nhìn thấy có chút buồn cười, đối với Trần Kinh hết sức châm biếm.



Phương Uyển Kỳ người đẹp như hoa, cá tính, Trần Kinh đẹp trai phong độ, con gái thì ngây thơ nghịch ngợm, cả nhà Trần Kinh đi ra ngoài, không biết khiến cho bao nhiêu người phải ghen tị.



- Anh xem chồng người ta chu đáo đến như vậy kìa. Anh a, bảo anh bế con anh ra sức từ chối, giống như con là con của một mình em vậy. Một đôi vợ chồng khác và một đứa con, người vợ lôi tay chồng, giận dỗi nói.



Trần Kinh vừa vặn nghe được câu này, mặt không khỏi đỏ lên.



Phương Uyển Kỳ lặng lẽ tiến đến bên cạnh Trần Kinh nói: - Ôi, người chồng mẫu mực! Anh không thấy vợ người ta đang khen anh đấy sao!



Trần Kinh xấu hổ cười cười.



Không ngờ ngay sau đó người chồng lại tiếp một câu: - Em xem vợ người ta xinh đẹp là vậy, lại còn khéo hiểu lòng người. Làm gì giống em, trước mặt nhiều người như vậy mà không để cho anh chút thể diện nào!



Trần Kinh đảo đảo mắt, nhìn chăm chú về phía Phương Uyển Kỳ, Phương Uyển Kỳ kiêu ngạo ngẩng đầu, nói: - Câu nói này em thừa nhận, em nhận mà không thấy thẹn, sao nào?



Trần Kinh lập tức á khẩu không nói được lời nào.



Ngẫm lại cũng đúng, cả gia đình cùng đi chơi như vậy, đối với Trần Kinh bây giờ mà nói đấy chính là một sự hưởng thụ xa xỉ.



Vào lúc này, cục diện của Kinh Giang vẫn còn ở trong tình trạng khẩn trương. Công an cảnh sát lực lượng vũ trang và bộ đội tất cả đều đang đóng quân ở xưởng đóng tàu, Thành ủy và Ủy ban nhân dân hai bộ máy này cũng đang trong quá trình chuyển biến lớn, làm Bí thư, Trần Kinh không đi làm thì không thể được.


Sau khi chọn xong người, toàn bộ đến khách sạn, làm việc kín đáo cho tôi. Tất cả các tài liệu anh đều phải đích thân nắm giữ.



Tôi chỉ có một yêu cầu, đó chính là bắt buộc phải cẩn thận giác ngộ được ý đồ của Bí thư, cần phải đem những tài liệu cần thiết của công tác kinh tế lần này hoàn thiện 100%.



Hiện tại cũng chỉ còn chưa đầy hai tháng, nói dài cũng không dài mà nói ngắn thì cũng không phải là ngắn, từng phút chúng ta đều phải chân trọng! Tiếu Hàm nghiêm túc nói.



Hồng Hâm nghiêm túc gật gật đầu, nói: - Trưởng ban thư ký anh yên tâm, những nhân viên cụ thể tôi đã sắp xếp rồi. Lần này tôi điều động đều là những người quan trọng hàng đầu của Kinh Giang.Tôi còn nhờ trường Đảng Thành ủy cho mượn Lưu Thanh Vân đến giúp đỡ. Anh biết người này, kiến thức rất vững, nhất là bản lĩnh lý luận. Chỉ là ương bướng không chịu khuất phục, lần này tôi cũng bất chấp tất cả rồi, chuẩn bị trọng dụng người này!



Tiếu Hàm gật gật đầu nói: - Bên phía chính quyền, tổ chuẩn bị công tác báo cáo chính quyền đã vào đến Sở chiêu đãi tiếp đón của chính phủ rồi. Điều kiện bên đó không bằng Vienna, lần này tôi tạo điều kiện tốt nhất cho các anh, nếu như làm không tốt, anh biết rõ tính cách của tôi



Hồng Hâm nói: - Trưởng ban thư ký anh cứ yên tâm, tôi dù thế nào cũng không để Đỗ Thận Tu so đo với anh. Mấy cái kia của Đỗ Thận Tu, năm đó vẫn là anh dạy tôi. Hiện tại anh ta hay rồi, đi theo Từ Binh vẫn còn đem ánh mắt



Tiếu Hàm nhíu nhíu mày nói: - Không nói đến cái đó, không nói cái đó nữa. Chúng ta đều là vì công việc, đều là vì hoàn thành trách nhiệm mà Bí thư Trần đã giao cho, có gì đáng phải so sánh?



Hồng Hâm có chút kỳ quái nhìn Tiếu Hàm, Tiếu Hàm của ngày hôm nay khiến cho anh ta nhìn không ra.



Mâu thuẫn giữa Tiếu Hàm và Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân Đỗ Thận Tu, bình thường chỉ cần hơi trêu trọc này nọ, nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn.



Hôm nay sao vậy? Tiếu Hàm trở nên rộng lượng như vậy?



Ngay tại thời điểm Hồng Hâm nghi hoặc, Tiếu Hàm nói: - Lão Hồng a. Chuyện gần đây của xưởng đóng tàu chắc anh cũng biết! Tôi tặng anh một câu, nhất định không được nhầm đường lạc lối! Tôi hy vọng anh có thể nhớ kỹ câu này!



Hồng Hâm cả kinh, ngẩn ngơ nhìn Tiếu Hàm.



Tiếu Hàm hơi nhếch miệng cười nói: - Bí thư Trần của chúng ta, tiếp nối người trước. Chuyện người khác không làm được, chuyện người khác không dám làm, hắn có thể làm, hơn nữa còn có thể làm tốt. Hiện tại cám dỗ ở Kinh Giang của chúng ta cững nhiều hơn rất, nhất là đối với cán bộ lãnh đạo mà nói.



Đối mặt với những cám dỗ, nhất định không được đi sai đường. Nếu đi sai rồi sẽ không quay lại được nữa, đến lúc đó thật là đáng tiếc