Quan Sách

Chương 1236 : Cuộc chiến đầu ngầm của cơ quan Thành ủy

Ngày đăng: 11:23 18/04/20


Thành ủy Kinh Giang, Tiếu Hàm ra khỏi văn phòng Trần Kinh, chỉnh trang lại quần áo, hít một hơi sâu, thần sắc có chút ngưng trọng.



Ông ta đang định bước đi, do dự một chút, lại đi về phía phòng thư ký Phương Cương.



Phương Cương làm việc trước máy vi tính, Tiếu Hàm đi tới, anh ta không phát hiện gì.



- Tiểu Phương à…



Phương Cương toàn thân cứng đờ, cuống quít đứng dậy, đỏ bừng mặt nhìn Tiếu Hàm nói:



- Trưởng…trưởng ban thư ký, tôi…tôi…



Tiếu Hàm hòa nhã cười, áp tay nói:



- Không phải khẩn trương, có gì to tát đâu.



Ông ta tiến tới đối diện màn hình máy tính của Phương Cương, hí mắt nhìn hình ảnh Phương Cương vừa tập trung chỉnh sửa, nói:



- Đây là tiểu tử nhà cậu? rất đáng yêu, lớn lên sẽ giống cậu.



Phương Cương ngượng ngùng cười nói:



- Còn nhỏ quá, không biết lớn thế nào, nhà tôi ai cũng nói nó giống tôi.



- Haha.



Tiếu Hàm cười, vỗ vỗ bả vai Phương Cương nói:



- Tôi thấy cậu, thật sự trưởng thành rồi, thành thục rồi. có con, chính là sẽ khác đi.



Hắn chuyển chủ đề nói:



- Đúng rồi, Bí thư từng gặp Chủ nhiệm Trương phòng Đốc tra chưa?



Phương Cương hơi sửng sốt, nói:



- Vẫn chưa, ngày hôm qua vốn định gặp, nhưng thời gian kéo dài khi trước quá lâu, bí thư nói hôm nay sắp xếp thời gian gặp anh a, tôi còn chưa kịp sắp xếp.



Tiếu Hàm gật đầu nói:



- Tiểu Phương à, cậu ngồi trên vị trí này, số người hàng ngày tìm cậu nhờ việc nhiều, bí thư một ngày bận tới mức độ nào cậu cũng biết. cậu phải chắc chắn một chút, không được nghĩ việc nào cũng như ý.


Duy chỉ có Trương Thụy, muốn làm học tập tập thể ở phòng đốc tra, phát biểu trong nội bộ, rất vang dội, trong mặt anh ta còn có một trưởng ban thư ký như mình không?



Nếu nói quan hệ giữa Tiếu Hàm và Sầm Lâm, Tiếu Hàm chắc chắn ủng hộ Sầm Lâm. Sầm Lâm là Phó trưởng ban thư ký bí thư tuyển định, Tiếu Hàm không ủng hộ anh ta thì ủng hộ ai?



Nhưng ông ta có thể ủng hộ Sầm Lâm, mà chỉ cần thái độ của ông ta chưa rõ ràng, người bên dưới bắt đầu gà bay chó sủa. trong lòng ông ta chắc chắn không thoải mái, Trương Thụy chẳng phải đụng phải chướng ngại sao?



- Trưởng ban thư ký…



Cửa bỗng nhiên bị đẩy ra, thư ký Hạ Huy vội bước vào, nói:



- Thư ký tới phòng nghiên cứu đi.



- Hả?



Tiếu Hàm đột nhiên đứng dậy nói:



- Có chuyện gì? Có kế hoạch này sao?



Hạ Huy lắc đầu, nói:



- Tôi không biết, vừa rồi thư ký Phương gọi điện cho tôi, bảo tôi báo lại với ngài.



Tiếu Hàm phất tay nói:



- Đi, chúng ta đi xem, Dương Liễu phòng Nghiên cứu chính sách là một đại pháo, đừng vứt cho tôi cái sọt.



Tiếu Hàm lo chủ nhiệm Dương Liễu phòng Nghiên cứu chính sách, còn lúc này trong phòng Nghiên cứu chính sách, Dương Liễu sớm đã đổ mồ hôi đầy đầu, đứng ngồi không yên.



Trưa nay, Phó trưởng ban thư ký mới nhậm chức gặp Dương Liễu ở nhà ăn, anh ta chủ động tìm Dương Liễu nói chuyện.



Phó trưởng ban thư ký Sầm chẳng phải mới nhậm chức sao? Các cơ quan anh ta quản lý thực hiện thảo luận cái gì mà “nói thoải mái, biết thì nói”. Mục đích chủ yếu là nâng cao trình độ công tác và sức chiến đấu của các cơ quan.



Dương Liễu vừa nhậm chức chủ nhiệm không lâu. Hồng Hâm đi rồi, vị trí này vẫn để không, cuối cùng nhờ vào sự giúp đỡ của Tiếu Hàm, Dương Liễu mới có cơ hội này.



Đương nhiên, anh ta thật sự đối lập với thảo luận của Sầm Lâm này.



Lúc phó trưởng ban thư ký Sầm tìm anh ta nói chuyện, anh ta liền ăn nói loạn xạ:



- Trưởng ban thư ký Sầm, ngài thật sự muốn tôi nói thoải mái, tôi liền không khách khí. Kỳ thật phòng nghiên cứu chính sách chúng tôi chính là “mắt nhắm mắt mở”. Phương lược chính trị, nghiên cứu chính sách, chế định chính sách của Kinh Giang, có mấy người có quan hệ với phòng Nghiên cứu chính sách chúng tôi?



Một đám chúng tôi, cũng chỉ là khoe chữ, cán bộ lãnh đạo có chỉ thị, chúng tôi liền đi vẽ chữ, anh nói chúng tôi nghiên cứu cái gì? Lãnh đạo Thành ủy của chúng ta ai cũng anh minh, còn cần chúng tôi thêm phiền?