Quan Sách

Chương 1252 : Tuyệt đối không cho phép xảy ra!

Ngày đăng: 11:23 18/04/20


Tỉnh ủy Sở Giang, phòng họp hội nghị thường vụ số một.



Chương trình hội nghị thảo luận vấn đề liền quan đến Kinh Giang, bí thư Ủy ban kỷ luật Phùng Nhân Tài hơi cau mày.



Hôm nay đi họp gã có chút không yên lòng, trong đầu vẫn nghĩ chuyện đó của Kinh Giang.



Tên Trần Kinh này gã sớm đã biết, Trần Kinh không phải là một tên dễ sống chung, tính tính cứng rắn, cá tính mạnh, thật không dễ khống chế, những thứ này gã cũng đã nghe nói qua.



Nhưng Phùng Nhân Tài trước giờ chưa từng nghĩ qua, tên Trần Kinh này lại khó đối phó như vậy!



Gã không sợ Trần Kinh cứng rắn với gã, cũng không sợ cá tính mạnh của Trần Kinh, Ủy ban kỷ luật dù sao cũng là đơn vị có tính đặc thù, có địa vị đặc thù trong Đảng, chỉ có thể Ủy ban kỷ luật cứng rắn với người ta, không thể nào phía dưới lại cứng rắn lên mặt với Ủy ban kỷ luật được.



Phùng Nhân Tài vẫn muốn chọi với cọng rơm cứng, thử tài năng của Trần Kinh.



Nhưng gã không ngờ, Trần Kinh tính tình cứng rắn, tính cách mạnh là không tệ, nhưng người này làm việc cực kỳ chu đáo lão luyện.



Hôm nay Phùng Nhân Tài mới hẹn nói chuyện với Trần Kinh, đối phương hiểu hiện rõ ràng vừa đấm vừa xoa, mềm ít rắn nhiề. Trong rắn có mề, không lộ dấu vết.



Nhìn bộ dạng hắn thề thốt, tỏ thái độ quyết đoán, lúc nào cũng thể hiện hắn coi trọng công tác kiểm tra kỷ luật, đối với ban ngành kiểm tra kỷ luật cấp trên luôn tôn trọng và phục tùng.



Lời của Trần Kinh Phùng Nhân Tài suy nghĩ đến trưa, nhưng không tìm ra được sơ hở nào. Còn Trần Kinh trong động tác của Kinh Giang, càng khiến Phùng Nhân Tài muốn tìm ra gốc rạ, cũng không tìm được cái cớ nào.



Biểu hiện Kinh Giang phối hợp với công tác Ủy ban kỷ luật tỉnh rất tích cực, nhưng tổ kiểm tra kỷ luật đến tin tức hữu ích nào cũng không mò được.



Phùng Nhân Tài bây giờ khó xử rồi, gã muốn tự mình nghiên cứu xem có nên bảo người của tổ kiểm tra kỷ luật rút toàn bộ về hay không?



Rút về, trong tỉnh có rất nhiều người chú ý đến, Phùng Nhân Tài đích thân tự mình bố trí, tổng hợp các đơn tố cáo, một lần hành động chuyên nghiệp với Kinh Giang, nhưng cũng không có kết quả gì, điều này khiến người ta nhìn nhận Phùng Nhân Tài gã như nào?



Nhưng bây giờ không rút về, có nhiều người như vậy cứ chờ đợi ở Kinh Giang, rốt cục chờ bao lâu mới là vấn đề?



Nếu thời gian chờ đợi lâu quá, có thể làm ra thứ này thứ nọ, thì cũng không sợ.



Vấn đề chính là cuối cùng nếu vẫn chưa kết thúc, thì mất mặt lại càng mất mặt hơn, còn không bằng sớm rút về!




Gã khẽ ho khụ một tiếng nói:



- Về chuyện của Kinh Giang, thực sự chúng tôi đang điều tra, thông qua kết quả điều tra được, tình hình tổng thể là tốt. Có cán bộ lãnh đạo khác tồn tại một số vấn đề nhỏ, tôi cũng đã cùng bí thư Trần Kinh trao đổi rồi, giao cho nội bộ bộ máy bọn họ xử lý là được rồi!



Lời nói của gã xoay chuyển, tiếp tục nói:



- Nhưng thông qua lần điều tra này, chúng tôi còn điều tra ra được rất nhiều manh mối không tốt. Ví dụ như có cán bộ lãnh đạo chủ chốt của Thành phố, trên công việc không suy nghĩ đường lối, cứ muốn thọc gậy bánh xe, ngáng chân người khác, bí mật làm thao tác mờ ám.v.v…



Kinh Giang bây giờ tôi cho rằng là một bài học, tại sao bây giờ chúng ta còn nhiều người như này đang phê bình Kinh Giang?



Tôi cho rằng chúng ta phải suy nghĩ cẩn thận về vấn đề này!



Nụ cười trên mặt gã lại càng tươi hơn, híp mắt nhìn vẻ mặt Lôi Minh Phong đã âm trầm lại rồi, trong lòng gã hừ lạnh một tiếng, tiếp tục nói:



- Chúng ta không thể để cho anh em Tỉnh chê cười, chúng ta phải biến Kinh Giang làm kiểu mẫu, đây là chuyện mà Tỉnh ủy sớm đã nghĩ tới rồi. Công tác tuyên truyền này cũng làm rất tốt, anh em lãnh đạo Tỉnh cũng biết. Bây giờ gặp phải chút khó khăn, gặp phải chút phiền phức, chúng ta liền bỏ hết tất cả, đây là tư tưởng cực Tả đang ngẩng đầu.



Chúng ta đường đường là Tỉnh ủy Sở Giang, một kiểu mẫu cũng không làm được, người khác sẽ coi chúng ta thế nào?



Giọng nói chuyện của gã càng lúc càng dịu dàng hơn, nhưng mỗi một lời càng lúc lại càng sắc bén hơn, dường như chính là tuyên truyền giác ngộ cho người ta vậy.



Mấy ngày nay tôi chuyên môn nghiên cứu về Kinh Giang, chúng ta kiểm tra đánh giá công tác mọi phương diện của về Kinh Giang quá qua loa. Có lúc chúng ta quá tự ca tụng, nói Kinh Giang tốt như nào, không tốt như nào. Còn hôm nay chúng ta lại hình như lại đang phê bình Kinh Giang, nói Kinh Giang cơ sở không vững.



Đứng ở góc độ kiểm tra cán bộ mà nói, tôi cảm thấy rất vớ vẩn, rất buồn cười…



Cái này nói lên cảm xúc của nội bộ chúng ta không ổn định, chúng ta còn chưa ổn định cái nào, thì mục tiêu thống nhất bộ máy…



Phùng Nhân Tài “hổ mặt cười”, bình thường chỉ là cười cười, trong cuộc họp Thường ủy gã trước giờ chưa bao giờ làm diễn viên chính bao giờ, còn hôm nay, gã rõ ràng đã ta mặt một lần!



Lời của gã vừa nói xong, cả hội trường im ắng, có người khép hờ hai mắt trầm tư, có người thần sắc xấu hổ, còn Lôi Minh Phong, thì hai tai đỏ bừng, sắc mặt cực kỳ âm trầm, hai mắt luôn liếc nhìn Phùng Nhân Tài!



Phùng Nhân Tài Tiếu Diện Hổ hôm nay cuối cũng y cũng được chứng kiến rồi, con người hai mặt như này, vẻ ngoài là anh em, sau lưng lại thầm dắt con dao nhỏ, con dao nhỏ này, đâm vào Lôi Minh Phong quả thực chính là mất hết thể diện, mất hết uy nghiêm…