Quan Sách
Chương 1273 : Bí thư đích thân tới
Ngày đăng: 11:23 18/04/20
Lại lần nữa đến bệnh viện hậu cần tỉnh, Thu Nhược Hàn tâm tình cực kỳ phức tạp.
Hôm nay tinh thần cô không tốt lắm, do cả đêm qua không nghỉ ngơi.
Đêm qua cô và Thẩm Mộng Lan nói chuyện mãi tới khuya, cô vẫn muốn tìm hiểu rõ, vì sao Thẩm Mộng Lan lại yêu Trần Kinh?
Theo cô, Thẩm Mộng Lan và Trần Kinh căn bản không giống người cùng một thế giới.
Thẩm Mộng Lan xuất thân từ một gia đình danh giá ở Hongkong, từ nhỏ được hưởng nền giáo dục tốt đẹp của phương Tây, sau đó từng bước trưởng thành theo hướng kinh doanh, vẫn luôn rất hoạt bát.
Còn Trần Kinh tuy hiện tại quyền cao chức trọng. Nhưng Trần Kinh từ nhỏ xuất thân bình thường, trưởng thành trong môi trường như vậy, căn bản không thể so sánh với Thẩm Mộng Lan.
Người mà bối cảnh hoàn toàn khác nhau, công tác và cuộc sống đều không giao tiếp nhiều như vậy, sẽ nảy sinh tình cảm được không?
Tuy nhiên, điều khiến cô có chút không ngờ chính là, lại nảy sinh tình cảm.
Thẩm Mộng Lan thẳng thắn nói cho cô biết, cô rất thích Trần Kinh, thậm chí tới nỗi không kiềm chế được.
Hơn nữa Thẩm Mộng Lan còn nói thẳng, điểm cô thích nhất ở Trần Kinh là ý thức trách nhiệm, chính trực, tập trung hoàn toàn vào công việc, vô cùng nghiêm túc với sự nghiệp.
Thẩm Mộng Lan nói với Thu Nhược Hàn, ở nước cộng hòa những người theo chính trị có bao nhêu người có ý tứ thật lớn?
Tiền lương thấp, rủi ro cao, tuy trong tay có quyền lợi, nhưng cùng với sự đẩy mạnh từng bước của xã hội pháp chế, quyền lợi sẽ dần dần bị đẩy vào lồng vận chuyển.
Hiện tại cán bộ trong thể chế của nước cộng hòa, một khi trên tay có quyền lợi, ai không muốn nhân cơ hội kiếm chút, tạo điều kiện tốt cho vợ con mình? Cũng là để lại một con đường sau này cho mình?
Thậm chí có rất nhiều cán bộ cấp cao, cuối cùng đều xuống biển đi kinh doanh kiếm tiền.
Cán bộ tại nhiệm, thì có bao nhiêu người thực sự toàn tâm toàn ý làm việc thiết thực cho nhân dân?
Đây là một điểm Thẩm Mộng Lan thích ở Trần Kinh. Trần Kinh thực sự rất yêu thích và tập trung cho sự nghiệp của mình.
Nhất là sự ương ngạnh kia, khiến người ta rất cảm động.
Thu Nhược Hàn cảm thấy không biết nói sao. Lần đầu tiên cô cảm thấy, Thẩm Mộng Lan nhìn có vẻ thành thục giỏi giang, thực chất bên trong lại vẫn khờ dại đến mức khiến người ta cảm thấy buồn cười, tình yêu theo chủ nghĩa lãng mãn này, càng khiến Thu Nhược Hàn hiện đại thấy khó có thể tin nổi.
Đối mặt với lý tính của Thu Nhược Hàn, Thẩm Mộng Lan lại cười Thu Nhược Hàn quá cổ hủ.
Dùng lời của Thẩm Mộng Lan, nhân sinh một đời, chỉ ngắn ngủi mấy chục năm, hết thảy đều đi theo con đường thẳng tiến lên phía trước, cuộc đời còn ý nghĩa và giá trị gì?
Lãnh đạo và nhân dân toàn tỉnh đều tới thăm hỏi, tình hình rất hỗn loạn.
Ngũ Đại Minh liếc nhìn Thu Nhược Hàn, cổ vũ gật đầu nói:
- Nghe nói quân phân khu Kinh Giang mới có một nữ tướng tới, không ngờ còn trẻ vậy. Cảm ơn cô, phó tư lệnh hu, tôi thay mặt cá nhân và Tỉnh ủy Sở Giang cảm ơn cô.
Thu Nhược Hàn mặt hơi đỏ lên, nói:
- Bí thư Ngũ, ngài khách khí quá, đây đều là công tác thuộc bổn phận của tôi, tôi phải làm.
Ngũ Đại Minh gật đầu, bỗng nhiên phất tay nói:
- Mọi người vào đi, tôi không làm chậm trễ thời gian nữa, đợi lát nữa chắc chắn sẽ có những người khác tới. Trần Kinh chính là một kẻ có số mệnh lao lực, bình thường trên cương vị công tác, một ngày bận tối mặt tối mày. Hiện tại tới bệnh viện, chắc cũng không rảnh được.
Ông ta hơi trầm ngâm, nói:
- Tuy nhiên phó tư lệnh Thu, cô phụ trách bảo vệ an toàn, về phương diện này cô vẫn phải nắm chắc. Tận lực không được cho quá nhiều người vào, để Trần Kinh có chút không gian yên tĩnh. Mấy năm nay cậu ấy không dễ dàng gì, nên nghỉ ngơi.
Thu Nhược Hàn ngẩn người, hôm qua cô phụ trách an ninh, là sắp xếp tạm thời.
Vì sự việc hôm qua xảy ra ở quân phân khu. Khi đó tình hình khẩn câp, Hà Thọ Quân bảo cô tạm thời nhận lệnh.
Đêm qua, bên phía Kinh Giang đã tiêp nhận toàn bộ công tác ở bệnh viện, phương diện tiếp đãi cụ thể cũng do thành ủy Kinh Giang một tay tiếp quản, có liên quan gì tới Thu Nhược Hàn cô ta?
Hà Thọ Quân phản ứng rất nhanh nói:
- Bí thư, ngài yên tâm, chúng tôi đã có sắp xếp cụt hể. Đảm bảo đồng chí Trần Kinh nghỉ ngơi tốt, là trọng tâm công tác của chúng tôi.
Mấy người phía sau Hà Thọ Quân, Thu Nhược Hàn cùng tiến vào phòng Trần Kinh.
Trong đầu cô còn thấy hốt hoảng, từ hôm qua cho tới hôm nay, cô ý thức được một việc, đó là địa vị của Trần Kinh ở Sở Giang thật không bình thường.
Theo tình thế hiện nay, Trần kinh không cần bao lâu nữa, tất nhiên sẽ bước lên cương vị lãnh đạo cao.
Hách Danh lớn hơn Trần Kinh 2 tuổi, hiện tại cao hơn Trần Kinh một bậc, nhưng ở Lĩnh Nam, Hách Danh có được địa vị như Trần Kinh sao?
Không thể nghi ngờ, đáp án dĩ nhiên là không.