Quan Sách

Chương 1298 : Gió bão chuẩn bị tới!

Ngày đăng: 11:23 18/04/20


Tam Giang Ngư Quán Sở Giang.



Hôm nay mấy vị lãnh đạo Đức Cao tới Tỉnh ủy, tối nay ở lại đây liên hoan.



Bà chủ Tam Giang Ngư Quán Chu Đình và Tô Hoa Bình có quan hệ đặc biệt với nhau, đây dường như trở thành địa điểm gặp mặt của cán bộ lãnh đạo Đức Cao ở tỉnh.



Lần này Tô Hoa Bình gặp phải tai bay vạ gió, bị miễn chức Chủ tịch thành phố Đức Cao và được cử đi học ở trường Đảng Trung Ương, sau khi học tập trở về, ông ta vốn được điều chỉnh đảm nhiệm người đứng đầu Sở tài nguyên, nhưng Hội đồng nhân dân đột nhiên không thông qua lệnh bổ nhiệm, hiện giờ ông ta đang rất khó xử, tâm trạng giờ đang rất xấu.



Hôm nay Ân Lâm cũng tới tỉnh, hai người họ liền hẹn gặp nhau ăn cơm uống rượu ở Tam Giang Ngư Quán.



Có nhiều người được mời tới ăn cơm, lần này Ân Lâm tới tỉnh là vì chạy dự án, nên ông ta mang theo rất nhiều cán bộ, mọi người cùng ngồi ăn cơm với nhau.



Vì hai bên đều đã quen thân nhau, nên không khí trên bàn ăn rất ôn hòa.



Hơn nữa bà chủ xinh đẹp của Tam Giang Ngư Quán Chu Đình lại đích thân phục vụ, có cô ta ở đó, không khí lại càng tốt hơn.



Ân Lâm an ủi Tô Hoa Bình, nói: -Lão Tô, việc của anh không nên vội. Bí thư rất tin tưởng anh, vấn đề là ở phía Hội đồng nhân dân, hay anh hãy hành động đi, không phải anh quen cũng thân với Lã Quân Niên sao? Khai thông quan hệ, tôi thấy việc này cũng không có vấn đề gì lớn.



Tô Hoa Bình lắc đầu, không nói gì, ông ta nhìn chằm chằm vào điện thoại, đột nhiên quay sang phía Chu Đình ngồi bên cạnh nói: -Đúng rồi, Chủ nhiệm Triệu sao vẫn chưa tới?



Chu Đình nói: -Chủ nhiệm Triệu từ Ngọc Sơn tới đấy, phải một lúc nữa mới tới!



Ân Lâm ra hiệu cho thư kí ở phía sau tới gần, và nói nhỏ: -Cậu đi lấy đồ ở khách sạn tới đây, đợi lát nữa Chủ nhiệm Triệu tới thì trực tiếp đặt ở xe của ông ta, đỡ phiền phức!



Bởi vì quan hệ giữa Ân Lâm và Triệu Dịch, ở Đức Cao cán bộ thân thiết với Triệu Dịch rất nhiều.



Tô Hoa Bình quen biết với Triệu Dịch cũng là có Ân Lâm làm cầu nối.



Mà công việc của Đức Cao mấy năm nay nhận được nhiều sự quan tâm như vậy, nhận được sự đánh giá cao như vậy của Tỉnh ủy, đấy cũng là do có Triệu Dịch đã nói tốt nhiều cho Đức Cao trước mặt Ngũ Đại Minh.



Vì vậy theo một ý nghĩa nào đó, Triệu Dịch và Ân Lâm cùng một phe với nhau.
-Nhưng, Đức Cao có chỗ khó của Đức Cao, chúng tôi có điểm khó của chúng tôi. Đầu tiên chúng tôi hết lòng ủng hộ Bí thư Ngũ, nhưng chúng tôi cũng không thể vì vấn đều của một cá nhân cán bộ, có thể làm hỏng tiền đồ của Tô Hoa Bình được.



Nếu lão đệ Triệu nói một câu, chỉ cần cậu nói ra, tôi và Hoa Bình nghe lời cậu, chúng tôi nể cậu, được chưa?



Triệu Dịch liếc nhìn Ân Lâm, trong đầu có vô vàn suy nghĩ.



Lời nói đó của Ân Lâm là nể mặt ông ta, nhưng lại thầm nói bọn họ không nể mặt Trần Kinh, lúc này đi khai thông quan hệ với Hội đồng nhân dân, đi tìm Lã Quân Niên, không phải là làm hỏng việc của Trần Kinh sao?



Tâm trạng thoải mái nãy giờ của Triệu Dịch, giờ đột nhiên trở nên nặng trĩu, ông ta im lặng không nói gì, lâu sau mới lắc đầu nói:



-Bí thư Ân, thôi bỏ đi!



Ông ta cầm ly rượu lên, nhìn Tô Hoa Bình nói: -Chủ tịch Tô, chúng ta uống một ly, về việc của anh tôi cảm thấy rất tiếc, thực sự rất tiếc. Hi vọng lần này anh có thể thuận lợi qua ải, một điểm nhỏ, không có gì mà không phát triển được.



Tô Hoa Bình ngơ ngác, chạm ly với Triệu Dịch, nói: -Cảm ơn Chủ nhiệm Triệu, lão Tô tôi cảm kích không hết!



Tiếp sau đó, vì trong lòng Triệu Dịch nặng trĩu, nên không khí bàn rượu trầm lặng hơn rất nhiều.



Mấy người cười nói uống rượu hơn 1h, Triệu Dịch đưa tay lên nhìn đồng hồ, rồi đứng dậy nói: -Các vị, thực sự không có cách nào, thời gian không còn sớm nữa. Phía Bí thư không có người, tôi phải quay về, trước khi đi tôi mời các anh một ly, tôi cạn trước!



Triệu Dịch phải đi, mọi người đều hiểu, là thư kí thứ nhất của Tỉnh ủy, thời gian không thể theo ông ta được.



Ân Lâm và Tô Hoa Bình hai người đứng dậy tiễn ông ta ra xe, ngoài trời mưa nhỏ hơn, hai người đội mưa tiễn Triệu Dịch lên xe, sau đó vẫy tay chào, mãi cho tới lúc xe của Triệu Dịch khuất khỏi tầm mắt của hai người.



Nụ cười trên mặt Tô Hoa Bình dần thu lại, trong lòng có vẻ lo lắng hơn rất nhiều.



Ân Lâm đứng bên cạnh vỗ vai, nói: -Đi thôi, chúng ta vào trong ngồi tiếp. Tên tiểu tử tiểu Triệu, có dũng khí, nhưng không quyết đoán, có chút đáng tiếc. Cũng không biết sau này Bí thư sẽ dùng ông ta thế nào, hi vọng ông ta có một tiền đồ tốt!



Tô Hoa Bình không nói lời nào, nhẹ lắc đầu, sau đó liền đi theo sau Ân Lâm vào bàn rượu.