Quan Sách
Chương 136 : Người phụ nữ quá thông minh!
Ngày đăng: 11:10 18/04/20
Chùa Linh Tuyền ở Lễ Hà, trong điện Quan Âm, Phương Uyển Kỳ quỳ trên gối bồ đoàn, trong tay cầm ống thẻ, bộ dáng ấy có chút thành kính thánh khiết.
Một thẻ sâm nhẹ nhàng từ trong ống thẻ nhảy ra, mặt trên viết con số: “Ba mươi bảy” cô nhấp nháy mắt, hướng thấy trần Kinh quay đầu nghi hoặc thoáng nhìn, Trần Kinh chỉ chỉ hòm công đức, cô phản ứng lại đây, theo trong túi lấy ra tờ một trăm đồng nhét vào, Lão hòa thượng điện Quan Âm giải đoán sâm thấy cảnh tượng này, trên mặt lập tức lộ ra ý cười.
Ông ta hai tay tạo thành chữ thập bước nhanh lại đây, nói:
Nữ thí chủ đại cát đại lợi!
Ông ta giống như làm ảo thuật từ trên tay lấy ra một tấm giấy, mặt trên có chữ viết rồng bay phượng múa, Phương Uyển Kỳ gằn từng tiếng thì thầm:
Đông nam lĩnh thượng một chi mai, diệp lạc chi khô tổng không thúc giục, nhưng được mùa xuân hơi cấp tới, vẫn như cũ đưa ta làm hoa khôi.
Phương Uyển Kỳ ánh mắt trừng mắt Trần Kinh:
- Có ý tứ gì?
Trần Kinh nhẹ nhàng cười cười, hòa thượng giải đoán sâm nói:
Quẻ này quẻ thượng, cầu đường hôn nhân của cô tốt, cầu con nhất định tốt, hơn nữa con cháu vinh quang!
Trần Kinh vừa nghe, mặt nhăn nhíu mày, đi xuống bậc thang điện Quan Âm. Chờ hắn đi xuống bậc thang, Phương Uyển Kỳ lòng như lửa đốt chạy tới nói:
Hòa thượng này đúng là nói mù, xem ra tôi là mắc mưu bị lừa ! Hắn còn nói tôi là cầu con nữa chứ?”
Trần Kinh như cười như không nhìn cô, nói:
Cô chẳng lẽ sẽ không trước mặt Bồ Tát cầu thân sao?
Gì? Cầu thân?
Phương Uyển Kỳ có chút mê hoặc, nhưng rất nhanh cô đầu óc dường như hoạt động, cô trừng mắt nhìn Trần Kinh, mặt rốt cục có chút phiếm đỏ, nói:
Anh nói gì, cái gì là cầu thân, tôi sao cảm thấy không đúng tý nào!
Trần kinh hơi sửng sốt, nói:
Tôi nói cô vừa rồi không phải cô đối với giải quẻ của hòa thượng mà khóe miệng tươi cười sao?
Phương Uyển Kỳ hơi đỏ mặt, nói:
Phương Uyển Kỳ cười khanh khách, đột nhiên nói:
Bên ngoài còn có lời đồn đại anh có quan hệ với Phó chủ tịch tỉnh Trần, chuyện này là thật sao?
Trần Kinh cả kinh,quay lại nhìn Phương Uyển Kỳ nói:
Cô từ đâu nghe được tin Bát Quái này? Tôi... tôi...
Trần Kinh vốn định nói mình và Phó chủ tịch tỉnh Trần không hề có quan hệ, nhưng hắn lại nghĩ, Phương Uyển Kỳ này quá mức xảo quyệt, lanh lợi, có quỷ mới biết cô hỏi vấn đề này là để làm gì?
Nói sau, hiện tại vào lúc này, Trần Kinh nói mình và Phó chủ tịch tỉnh Trần không có quan hệ gì, rất khó mở miệng! Trong lòng hắn hiểu rõ, trong vài lãnh đạo Huyện ủy, hoặc nhiều hoặc ít, tất cả mọi người đều bị tin tức này ảnh hưởng. Nếu không Mã Bộ Bình rời khỏi Lễ Hà, Trần Kinh sẽ không có những ngày thái bình như vậy!
Trong đầu hắn nghĩ đến lời Mã Bộ Bình, Mã Bộ Bình rất thận trọng dặn dò Trần Kinh chuyện không cần câu nệ tiểu tiết, phải biết dựa thế, trong đó còn ám chỉ, hy vọng Trần Kinh làm lời đồn đại kia trở nên mù mịt hơn, cố gắng để đẩy cục diện thành có lợi cho mình.
Trần Kinh, được rồi, không nên đùa giỡn tôi! Uyển Kỳ tôi không nói chơi, anh hứa với tôi hai vấn đề, tôi sẽ hứa không quấy rầy vấn đề “Ấn tượng Lễ Hà”! Anh có thể làm không?
Phương Uyển Kỳ nói.
Trong lòng Trần Kinh vừa động, có chút vui sướng, nhưng thấy bộ dáng cười như không của Phương Uyển Kỳ, hắn vội kiềm chế tâm tư, nói:
Điều kiện gì? Cô nói xem?
Phương Uyển Kỳ cười ha ha, mất đi phong độ của chính mình, rất lâu sau, cô kìm nén không cười, nói:
Xem anh sợ tới mức này, anh thật sự là không nên dọa! Tốt lắm, câu hỏi thứ nhất, anh nói với tôi quan hệ giữa anh và Phó chủ tịch tỉnh Trần chỉ là lời đồn đại thôi!
Không cần nói nữa, anh nhất định hiểu rõ, anh là người giảo hoạt như vậy, lòng lớn hơn so với mọi người, anh không phải sẽ lợi dụng lời đồn đại sao?
Trần Kinh sửng sốt, hắn không dự đoán được Phương Uyển Kỳ sẽ hỏi vấn đề này, hắn nên nói từ đâu đây?
Còn có, bản thân nếu đem hết mọi chuyện nói ra, Phương Uyển Kỳ rốt cuộc vẫn có tâm tính trẻ con, cô mà nói lung tung, loạn truyền ra ngoài, rơi vào tay ai đó, kết quả cuối cùng sẽ ra sao?
Hắn nhẹ nhàng thở dài một tiếng, quay đầu lại đón nhận đôi mắt linh động của Phương Uyển Kỳ, hắn tâm đột nhiên nhảy dựng, đối với người phụ nữ này hắn có một loại cảm giác vô lực, bởi vì cô rất lanh lợi !