Quan Sách
Chương 137 : Lại châm thêm một mồi lửa!
Ngày đăng: 11:10 18/04/20
Phương Uyển Kỳ ôm bụng cười to, ngay ở cửa chùa Linh Tuyền... cười đến run rẩy cả người, lắc lư khiến người ta nhìn mà tròn mắt.
Trần Kinh có vẻ xấu hổ, vừa rồi hắn đem nguyên nhân chủ yếu về tin đồn giữa mình và Trần Phó chủ tịch tỉnh trước trước sau sau nói rõ với Phương Uyển Kỳ, Phương Uyển Kỳ liền bắt đầu không hề giữ hình tượng mà cười to.
Nhất là lúc Phương Uyển Kỳ nghe được phụ thân Trần Kinh, tên Trần Chi Đống mà Trần Phó chủ tịch tỉnh thì gọi là Trần Chi Đức, cô đã ôm bụng cười to. Cô còn hỏi phụ thân Trần Kinh bao nhiêu, rôi lại so sánh, phụ thân hắn so với Phó chủ tịch tỉnh Trần Chi Đức chỉ lớn hơn có một tuổi, Phương Uyển Kỳ liền cười hắn, nói phụ thân hắn và Trần Phó tỉnh hợp tuổi hợp cách. Bởi vì nếu hai người tuổi gần lại lại chút nữa, chỉ sợ chỉ có anh em sinh đôi mới có thể giải thích được rõ thôi.
Phương Uyển Kỳ còn cười nói
Khó trách anh lại có số làm quan như thế, hóa ra là có người chú lợi hại! Còn nữa, tôi giúp anh viết báo tuyên truyền cho bài diễn văn của anh kia đã lập được kỳ công nha, anh còn phải hảo hảo cảm ơn tôi...
Trần Kinh bị cô giễu cợt thật sự có chút xấu hổ, giơ tay túm cô, kéo cô rời khỏi cửa chính chùa Linh Tuyền, nói :
Buồn cười như vậy sao? Cô không biết ở đền chùa cười to sẽ làm Bồ Tát chấn kinh à.
Nụ cười của Phương Uyển Kỳ dần dần nhạt lại, đôi mắt lại linh động băn khoăn trên mặt Trần Kinh.
Trần Kinh thả tay cô ra, trên tay vẫn cảm thấy lưu lại một loại mùi hương kì lạ. Hắn lùi ra sau một bước, không quá dám đón nhận ánh mắt của cô, nói:
Được rồi, vấn đề thứ nhất của cô đến đây thôi, nói cái thứ hai đi...
Anh người này không có chút cảm xúc nào cả, truyện thú vị như thế mà lại chẳng thèm cười…
Phương Uyển Kỳ nâng tay nhìn đồng hồ, nói :
Đã đến giờ cơm trưa rồi sao. Buổi phỏng vấn chiều nay bố trí như thế nào rồi .
- Còn có nửa giờ ăn trưa, buổi chiều sẽ có Hoàng chủ nhiệm của Huyện ủy chúng tôi đến tiếp cô. Cụ thể phỏng vấn như thế nào anh ta sẽ bố trí...
Hoàng Tiểu Hoa vội khiêm tốn nói. Trong lòng y thì lại nổi lên sóng to gió lớn, lời này của Phương Uyển Kỳ cực kỳ đa nghĩa nha .
Đầu tiên, ý của Phương Uyển Kỳ là nói cô và Trần Kinh có quen nhau, nếu như hai người đã sớm quen biết, vậy Trần Kinh thật ra có điều kiện gì mà có thể có cơ hội quen biết từ sớm với Phương Uyển Kỳ.
Trong lòng Hoàng Tiểu Hoa đã sớm hiểu rõ, Phương Uyển Kỳ tuyệt đối không phải hạng người dễ dàng, nếu không Thư Trị Quốc sao có thể khẩn trương như vậy. Thể lệ quan hệ xã hội, chuẩn bị truyền thông này nọ hàng năm, Thư Trị Quốc đều cấm tiệt dùng, nếu Phương Uyển Kỳ chỉ là một phóng viên bình thường, Thư Trị Quốc sẽ không cẩn thận như vậy.
Hoàng Tiểu Hoa liếc nhìn Thư Trị Quốc một cái, thần sắc Thư Trị Quốc rất bình thản, nhưng Hoàng Tiểu Hoa có thể nhìn ra được nội tâm ông ta lại đang rất chấn kinh .
Trong ba người giờ chỉ có một người đang cười. Phương Uyển Kỳ cười tươi như hoa, môt bàn tay của cô còn đang ôm ngang bụng.
Tin đồn Trần Kinh là cháu của Trần Phó chủ tịch tỉnh là do có người vì muốn thêm thêm trùng mà chế tạo ra, Phương Uyển Kỳ cũng không ngại thêm một mồi lửa nữa. Có ngọn lửa này, Trần Kinh ở Lễ Hà hẳn là có thể dựng đài mà diễn kịch rồi .
Một đợt phong ba biến mất, đài truyền hình tỉnh ra một chương trình chuyên môn thảo luận về phim tài liệu của chính phủ ở địa phương có hợp lý hay không, lợi và hại đến tột cùng như thế nào ? Mời tới một đám chuyên gia, nhân sĩ xã hội nổi danh, sinh viên đến hiện trường biện luận.
Mà cùng lúc đó, bộ tuyên truyền khen thưởng của Thành ủy thành phố Đức Cao công bố với công chúng, “Ấn tượng Lễ Hà” - bộ phim truyên truyền về Lễ Hà là có chứa đầy đủ đặc sắc địa phương, có tính chất quảng cáo, theo nghệ thuật mà phóng đại phương diện nào đó thì cùng hợp tình hợp lý, không tính là chuyện lạ, càng không đáng trách.
Mà trong chương trình câu chuyện kỳ lạ của đài truyền hình tỉnh, người chủ trì cũng thường nhắc tới Ấn tượng Lễ Hà, tán thành nếu coi Ấn tượng Lễ Hà như phim quảng cáo, thì quả thực là không có vấn đề gì, mà rốt cuộc thấy thế nào, thì chỉ có mọi người lấy thị giác chính xác mà tìm hiểu.
Một hồi nguy cơ về quan hệ xã hội Lễ Hà cứ như vậy được giải quyết, rất nhiều người trên dưới Lễ Hà đều đến bác sĩ kính mắt. Mà đồng thời, tác dụng tuyên truyền của Trần Kinh ở trong đó dần dần hiện rõ.
Chuyện “ bối cảnh” của Trần Kinh trước kia bị giới hạn cho rất ít viên thường vụ của huyện ủy biết đến, dần dần bắt đầu mở rộng quy mô, ở trong bộ máy chính phủ, trong các lãnh đạo huyện, đều có rất nhiều truyền thuyết nghe phong phanh về “Bối cảnh” của Trần Kinh.
Mà biểu hiện của Trần Kinh ba năm ở Lễ Hà, cũng lại một lần nữa bị tìm hiểu. Hai năm hắn yên lặng, sau đó lại một nhát kinh người. Có những kẻ thích để tâm vào mấy chuyện vụn vặt này liều mạng cân nhắc, hắn vì sao lại có hai năm yên lặng đây ?. Trong hai năm đó, Trần Kinh ở Lễ Hà không có gì nổi bật, hắn thực sự chỉ yên tĩnh mà chìm xuống .
Còn có người đem chuyện thất thoát lâm sản trong rừng đều đỗ lỗi lên đầu Trần Kinh, cho rằng Trần Kinh vẫn yên tĩnh, có thể chính vì muốn lúc lục soát tìm được chứng cứ phạm tội nguyên vẹn.
Lại còn cách nói có tính chủ quan rằng Trần Kinh đến Lễ Hà, căn bản là vì lãnh đạo cấp trên thất vọng đối với bộ máy Lễ Hà, điều Trần Kinh đến đây thực địa hiểu biết tình huống, nắm giữ tin tức, sau đó mới để cấp trên giải phẫu toàn thể Lễ Hà.