Quan Sách

Chương 161 : Đi đến tỉnh thành

Ngày đăng: 11:10 18/04/20


Lỗ Quyền nhậm chức việc xem xét đầu tiên chính là thị sát khu kinh tế mới. Cùng hôm đó, Trần Kinh tham gia buổi lễ kết thúc khóa học lớp đào tạo ngắn hạn cán bộ thanh niên trường Đảng huyện ủy. Đợi hắn từ trường Đảng trở về, Phùng Vi Quốc khuôn mặt tái xanh, đang đứng trước cửa văn phòng chờ hắn.



Trần Kinh thấy dáng vẻ của Phùng Vi Quốc, chau mày hỏi:

- Sao rồi? Bị phê bình à?

Phùng Vi Quốc lại thở dài, nói:

- Chủ tịch huyện nghiêm khắc phê bình chúng tôi. Phê bình rất nặng, khu kinh tế mới chúng ta quả thật là làm việc không tốt! Tôi phải kiểm điểm sâu sắc.



- Vào, vào đi!

Trần Kinh mời Phùng Vi Quốc vào nhà, đưa cho Phùng Vi Quốc chén trà, mới bảo Phùng Vi Quốc từ từ kể lại chuyện đã qua.



Hôm nay chủ tịch huyện Lỗ cùng với chủ nhiệm văn phòng Ủy ban nhân dân huyện Lưu Minh Huy, Phòng bảo vệ môi trường huyện cùng lãnh đạo liên quan thị sát khu kinh tế mới. Vốn thị sát vẫn tiến triển thuận lợi, không có vấn đề gì.



Nhưng, thị sát tới giữa đường, lúc trưa sắp xếp ăn cơm, chủ tịch huyện Lỗ lách ra cửa sau khu kinh tế mới, thấy hai nhà máy sản xuất hóa chất, thái độ ông ta bỗng nhiên thay đổi. Đầu tiên ông phê bình Phòng Bảo vệ Môi trường sao không quản lý tốt, mấy nhà máy hóa chất rõ ràng mức ô nhiễm vượt mức nghiêm trọng. Mấy nhà máy này làm cho toàn bộ thị trấn không khí ngột ngạt.



Trưởng phòng Dương Phòng Bảo vệ Môi trường khá căng với người này, không hiểu được chuyển biến, yêu cầu thực sự yêu cầu là một trong những tình hình của khu kinh tế mới.



Từ sau khi thành lập khu kinh tế mới, vẫn luôn hữu danh vô thực. Vì ủng hộ khu kinh tế mới, huyện lỵ mạnh mẽ xuất đầu bảo nhóm xí nghiệm buộc di dời, không cho một chút chính sách ưu đãi. Trong những chính sách ưu đãi này, thậm chí có chính sách về tiêu chuẩn ô nhiễm có vấn đề.



Chủ tịch huyện Lỗ nghe xong báo cáo này, giận tím mặt, lập tức trách việc làm của khu kinh tế mới, ông ta nói:

- Việc làm của khu kinh tế mới, quan trọng là quản lý cho tốt, hành vi quy phạm xí nghiệp! Chúng ta cần phải đầu tư thêm, muốn phát triển kinh tế, cũng không thể lấy ô nhiễm để đổi!



Vì phát triển khu kinh tế mới mấy xí nghiệp hóa chất, làm môi trường cả huyện mấy trăm ngàn người sinh sống biến đổi ác liệt. Đất nước Lễ Hà chịu ô nhiễm trầm trọng, cái giá như vậy đáng không?

Phùng Vi Quốc lúc đó là nhân viên đi cùng, liền bị Lỗ Quyền điểm danh ra khỏi hàng, trước mặt nhiều người như vậy, trực tiếp tiến hành chất vấn y.



Phùng Vi Quốc tới lúc này, thần sắc vẫn như cũ khói tránh khỏi kích động, y nói:

- Trưởng phòngTrần, khu kinh tế mới không phải là quy định của một mình Phùng Vi Quốc tôi đặt ra, sản xuất kinh doanh của xí nghiệp, đó là huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cùng bộ công thương thống nhất giám sát.




Trần Kinh nói:

- Bí thư, ông cứ như vậy, tôi cảm thấy áp lực trên vai mình quá lớn. Thật ra lần này tôi chủ yếu là làm rõ chi tiết tin tức của tập đoàn Hồng Thành, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Đây là kinh nghiệm ông bà ta để lại, chúng ta nếu đã quyết định dốc sức toàn lực, vậy phải nắm bắt mỗi chi tiết, nhất định phải làm tốt khâu chuẩn bị!



- Được, có thể có thái độ như vậy, tôi cảm thấy rất mừng, thái độ Thư Trị Quốc càng thêm ôn hòa, ngôn ngữ cũng nhiệt tình.



- Yên tâm, trong khoảng thời gian đi tỉnh thành này, công việc của Phòng kinh tế thương mại sẽ không lệch khỏi quỹ đạo. Gần đây tôi cũng có nghe nói một số tin tức, bây giờ Lễ Hà chúng ta hình như có luồng gió không tốt, luồng gió không tốt chính là luồng gió đau mắt.



- Nhìn thấy Phòng kinh tế thương mại muốn ra thành tích, có người đỏ mắt, tình hình này là phải nghiêm khắc phê bình giáo giục, điểm này thái độ cá nhân tôi rất rõ ràng.



- Cảm ơn ủng hộ và hiểu cho của bí thư.

Trần Kinh nói, trong lời nói bộc lộ tình cảm kích động.



Nếu dùng lòng người nhìn Thư Trị Quốc. Thư Trị Quốc hẳn là đang lợi dụng Trần Kinh. Nhưng lúc này, Trần Kinh có thể có được ủng hộ lớn như vậy của Thư Quốc Trị, cái này chắc chắn là đáng quý.



Mấy ngày trước Văn Kiến Quốc còn khen ngợi, bí thư Thư làm việc ủng hộ một người như vậy, bí thư Thư ủng hộ Trần Kinh nhiều năm như vậy có thể là không tiền khoáng hậu, thậm chí vượt cả ủng hộ của y đối với mình.



Nếu năm đó Thư Trị Quốc lấy thái độ như vậy ủng hộ công việc của Mã Bộ Bình, có lẽ diện mạo của Lễ Hà sớm đã không như vậy.



Đêm, Lễ Hà, nước sông cuồn cuộn, ánh trăng chiếu xuống nổi lên gợn sóng màu bạc.



Trần Kinh nằm trên giường, Kim Lộ bên cạnh nghe được đều thở dài, trong màu đêm đẹp như vậy, Trần Kinh phát hiện mình hoàn toàn không thể ngủ được.



Hắn càng ngày càng cảm thấy mình giống như người Lễ Hà chính gốc. Từ Lễ Hà đi tỉnh thành một chuyến, cái loại cảm giác đi công tác xa này đặc biệt mãnh liệt. Hắn nhớ tới mấy năm trước, tình hình vì bị trao quyền cho cấp dưới mình, hắn chịu không nổi.



Hắn cảm thấy mình nên cảm ơn những người này, vì hết sức lông bông và không thông nhân tình của hắn, do đó mới bị giáng chức trao quyền cho cấp dưới. Hắn đã từng hối hận, nhưng bây giờ, hắn cảm thấy mỗi bước đi của mình đều không hối hận, cũng không nên hối hận.