Quan Sách
Chương 375 : Tuyệt đối không!
Ngày đăng: 11:12 18/04/20
Trần Kinh đã dự liệu được vấn đề Vương Hải Sinh sẽ phải gặp lực cản rất lớn, nhưng không ngờ lực cản lại lớn đến như vậy.
Lưu Tích Nhân và Phương Uyển Kỳ đều ra mặt làm thuyết khách, đây chỉ là món khai vị, Trần Kinh cảm thấy chuyện khó giải quyết là những chuyện nảy sinh sau này kìa.
Sau khi Vương Hải Sinh tự ý thức được vấn đề, y cũng không có ý thu gươm, ngược lại còn công khai chống đối. 1 số lãnh đạo Quận ủy muốn nghiêm túc đập tan tấm biển giáo dục, trên thực tế là muốn đưa nền giáo dục đang bị đẩy lui của quận, muốn đưa trình độ giáo dục dạy học của Đức Thủy khôi phục lại như trước kia.
Trong cuộc chè chén với bạn bè Vương Hải Sinh đã nói, y không sợ người ta điều tra y, nếu có người muốn điều tra lão, vậy thì hầu hết cán bộ từ Đức Cao đến Sở Giang đều cần phải điều tra.
Trên cái mảnh đất Đức Thủy này, ai nghiêm túc làm việc, ai ăn không ngồi rồi, tất cả mọi người đều biết. Có 1 số lãnh đạo Quận ủy không nắm rõ tình hình thực tế, chỉ muốn đẩy những người thực sự làm việc xuống hết, họ làm vậy là vì mục đích gì?
Điều khiến Trần Kinh cảm thấy không ngờ là, Vương Hải Sinh lúc nói chuyện với các đồng chí Ủy ban kỷ luật, y đã nói, không có chuyện y tham ô, nhận hối lộ. Nhưng ăn chơi giải trí, mấy chuyện này thì không thể tránh khỏi. Y còn nói với Ủy ban kỷ luật, ở cái vị trí của lão, có thể tự hạn chế mình, có thể giới hạn khuôn khổ như y, ở cả Đức Cao này chẳng được mấy người.
Y còn kiêu ngạo, ngông cuồng tỏ vẻ, toàn bộ Đức Cao cũng chẳng tìm được mấy người có thể cống hiến nhiều cho Đảng, có sức ảnh hưởng lớn với dân như y, chính sách nhất quán của Đảng là thưởng phạt rõ ràng, nếu đã thưởng phạt rõ rang, vậy thì không nên để vài cán bộ mượn gió bẻ măng.
Thái độ của Vương Hải Sinh rõ ràng là đang khiêu khích Trần Kinh.
Điều này dẫn đến chấn động tương đối lớn trong giới giáo dục và các giới xã hội của Đức Thủy, chấn động này, trong xã hội, hầu hết mọi người đều nghe ngờ Quận ủy và Trần Kinh.
Có thể đạt tới hiệu quả này, điều này hiển nhiên là do tính toán của Vương Hải Sinh, Vương Hải Sinh đang lợi dụng thanh danh và sức ảnh hưởng của mình để gây áp lực cho Trần Kinh, áp lực này, dĩ nhiên cũng từ phía trên xuống, bên trên tự nhiên có người nói hộ y, giúp y gia tăng sức ép với Trần Kinh.
Ngay trong buổi chiều Ủy ban kỷ luật nói chuyện với Vương Hải Sinh, Quận ủy Đức Thủy đã nhận được văn kiện từ Thành ủy đưa xuống, đây là thông cáo của Hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân tỉnh ủy thác cho Thành phố Đức Cao gửi xuống Quận ủy Đức Thủy. Thông cáo bày tỏ, đồng chí Vương Hải Sinh là Đảng viên lão thành, là đồng chí có sức ảnh hưởng quan trọng trong xã hội, sức ảnh hưởng của đồng chí này không chỉ giới hạn ở Đức Thủy, mà còn có sức ảnh hưởng nhất định ở toàn Đức Cao, thậm chí là lên đến Sở Giang.
1 nhân sĩ nổi tiếng trong ngành giáo dục như vậy, cho dù có phạm sai lầm, Đảng nội cũng chỉ có thể phê bình giáo dục là chính, cố gắng giúp đỡ đồng chí ấy thay đổi bản thân, chứ đầu tiên không nên nghĩ đến những biện pháp xử lý quá nặng.
Thông cáo của Hội đồng nhân dân tỉnh còn bày tỏ, đối với sự kiện chống tham nhũng đang gây sự chú ý của dư luận lần này, chính quyền Đảng ủy các cấp và Hội đồng nhân dân hẳn nên suy nghĩ lại, dù sao, tập tục xã hội vẫn nên lấy ánh mặt trời tích cực làm chính, không nên bày ra quá nhiều những bầu không khí không lành mạnh, những cá biệt ra xã hội, điều này sẽ gây những ảnh hưởng tiêu cực khó có thể lường được đối với toàn xã hội.
Quận ủy sau khi nhận được thông cáo này, Lưu Tích Nhân lập tức triệu tập Hội nghị thường vụ, tuyên bố thông cáo này trong cuộc họp, sau đó, Lưu Tích Nhân lại 1 lần nữa nói chuyện riêng với Trần Kinh.
Lần nói chuyện này, thái độ của Lưu Tích Nhân nghiêm túc hơn so với lần trước, ông nói rõ với Trần Kinh:
Trần Kinh âm thầm gật đầu, lại không biết mở miệng như thế nào.
Chuyện Vương Hải Sinh chẳng qua chỉ là chuyện vớ vẩn, rõ ràng Vương Hải Sinh tham ô hối lộ, chứng cớ vô cùng xác thực, Trần Kinh lại không thể bắt được y.
Trần Kinh chưa có động thái, áp lực từ các nơi càng dồn xuống, hơn nữa thái độ của bản thân Vương Hải Sinh cực kỳ kiêu ngạo, cuối cùng thậm chí ngay cả Hội đồng nhân dân tỉnh cũng nhúng tay vào!
Nhìn vào kết quả này, cuối cùng lại hóa thành Trần Kinh làm việc qua loa, suy nghĩ không đủ chu đáo, đã tạo nên những chấn động không cần thiết, làm sao lại có chuyện vớ vẩn như vậy chứ?
-Trần Kinh, chuyện của cậu tôi có nghe nói rồi! Haha, xã hội bây giờ rất khốn kiếp, vài đồng chí trong Đảng nội chúng ta rất khốn kiếp! Chẳng phân biệt được thị phi, trắng đen cũng chẳng phân được, nặng nhẹ cũng chẳng biết, đối với những người như vậy, không thể để họ gây áp lực, không thể để họ hù dọa!
Ngũ Đại Minh nói.
Trần Kinh cả kinh, vội hỏi:
-Vậy Bí thư Ngũ, anh có cách nào không?
Ngũ Đại Minh nhẹ nhàng cười cười, lắc đầu, nói:
-Kiên định lập trường, cố gắng suy nghĩ, tự nhiên sẽ có cách. Xe chạy ắt sẽ có đường, có nước ắt có thuyền. Có những chuyện khi gặp khó khăn phải bạo gan 1 chút, cậu tự nắm chắc đi!
Ánh mắt Ngũ Đại Minh sáng ngời, nhìn chằm chằm Trần Kinh, Trần Kinh và ông 4 mắt nhìn nhau, khóe miệng Ngũ Đại Minh khẽ nhếch lên, nghiêm túc nói:
-Cậu có năng lực này, thời khắc mấu chốt cậu phải có tự tin!
-Vâng!
Trần Kinh lớn tiếng nói, giống là quân nhân đang trả lời thủ trưởng của mình.
Trong nháy mắt lập trường của Trần Kinh trở nên kiên định lạ thường.