Quan Sách

Chương 54 : Trở về!

Ngày đăng: 11:09 18/04/20


Đèn chiếu sáng rực rỡ, trên chiếc ghế dài kiều diễm mờ ám, Trần Kinh say...



Kim Lộ cầm chén nhẹ nhàng quơ quơ, rượu trong chén đỏ sẫm như máu.



Hôm nay hai người uống rượu, nói rất ít.



Trần Kinh không nói về bất luận chuyện gì của hắn, nhưng Kim Lộ lại có thể cảm nhận rõ ràng từng chuyện xưa của người đàn ông trước mặt mình, cảm giác như vậy rất kỳ lạ và tinh tế.



Không thể nghi ngờ, Trần Kinh là người có chuyện xưa, tuy rằng tuổi hắn rất trẻ, nhưng hắn đã từng có một thế giới kiểu của hắn, hắn giơ chén rượu lên, ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt mê ly này, làm trong lòng người ta có một xúc động rất mạnh.



Kim Lộ thấy rất xúc động! Người đàn ông này sao lại có nhiều chuyện xưa thế? Kim Lộ bỗng nhiên cảm thấy mình có ham muốn lại gần Trần Kinh.



- Phó phòng Trần, hai ngày nữa anh về Lễ Hà, tôi cũng hai ngày nữa trở về! Chúng ta cùng nhau đi!

Kim Lộ mở miệng nói.



Trần Kinh lờ đờ say mông lung, ánh mắt nhìn Kim Lộ, sau một lúc lâu, lắc đầu nói:

- Không được, sáng sớm ngày mai tôi trở về!



Kim Lộ sửng sốt, thốt lên:

- Lúc trước không phải anh nói hai ngày nữa sao? Đột nhiên lại gấp như vậy?



Trần Kinh cười cười, xua tay, chậm rãi đứng dậy, nói:

- Hôm nay uống rượu rất vui! Dừng ở đây! Chúng ta là người bị quản chế, không tự chủ được, có rất nhiều chuyện bản thân không thể làm chủ.



Hắn gọi người phục vụ, nhân viên phục vụ tiến vào, Trần Kinh hướng nhân viên phục vụ vẫy tay:

- Tính tiền!

Hắn nói xong, lấy mấy trăm đồng trong túi ra nhét vào tay đối phương:

- Số này chắc đủ rồi, nhiều hơn cũng không cần thối lại!



Trần Kinh thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Kim Lộ:

- Kim tổng, hôm nay cảm ơn cô đi uống rượu cùng tôi, lần sau có cơ hội, chúng ta uống tiếp! Hôm nay chỉ có thể đến đây...


- Kết hợp lao động và nghỉ ngơi! Chủ tịch huyện, làm việc suốt quá cũng không tốt, thả lỏng thích hợp, đối với làm việc cũng có lợi, đây chính là ngài dạy bảo chúng tôi.

Lâm Trung Tắc cười ha hả nói.



Mã Bộ Bình hơi sửng sốt, ngay sau đó cười ha ha, khoát tay nói:

- Cậu Trung Tắc này, tôi nói cậu! Đi, đánh bài cũng được, tôi lâu rồi không thả lỏng. Tuy nhiên không được đánh trong Phòng các cậu, cậu gọi Lương Thu, tôi gọi Hàm Dương, bốn ông già chúng ta luận bàn một chút, cậu thấy sao?



- Tốt lăm, tốt lắm! Tôi lập tức đi sắp xếp!

Lâm Trung Tắc liên tục gật đầu.



- Nhưng Chủ tịch huyện, bữa tối chúng tôi đã chuẩn bị xong, có nên ăn cơm trước hay...

Trần Kinh nói xen vào.



- Không được, ăn cơm lúc nào ăn chẳng được! Không nhất định phải ăn ở Phòng Lâm nghiệp, các người mỗi Phòng tiêu một đồng cũng phải cân nhắc, giải trí một chút cũng là chuyện tốt!

Mã Bộ Bình trên mặt tươi cười.



Mã Bộ Bình nói như vậy, Trần Kinh liền im lặng không nói gì nữa.



Đề nghị đánh bài của Lâm Trung Tắc kỳ thật là để thăm dò, y muốn biết phân lượng của Trần Kinh trong lòng Mã Bộ Bình. Trần Kinh nếu được tham gia đánh bài, nói lên Trần Kinh thật sự là người được Mã Bộ Bình coi trọng, nhưng bây giờ Mã Bộ Bình lại trực tiếp chỉ người đánh.



Thư ký của y Lương Thu, Phó chủ tịch thường trực huyện Vương Hàm Dương, Lâm Trung Tắc và y, danh sách này của y , để Trần Kinh ở bên ngoài, nói lên điều gì?



Nói lên Mã Bộ Bình có phải không tín nhiệm Trần Kinh hay không?



Vẻ mặt Trần Kinh không dao động, hắn lúc trên tỉnh cùng Mã Bộ Bình tiếp xúc gần gũi, trong lòng hắn rõ ràng không nghĩ ra tâm tư Mã Bộ Bình. Nếu nghĩ không ra, Trần Kinh sẽ không nghĩ.



Lâm Trung Tắc thăm dò có nhiều mục đích, kỳ thật rất khó nói. Nhưng Trần Kinh mơ hồ cảm giác được, Mã Bộ Bình hiện tại không muốn cho nhiều người biết quan hệ của y với hắn, Trần Kinh có cảm giác này, hoàn toàn chỉ là cảm giác, không có gì căn cứ.



Nhưng Trần Kinh có trực giác này, trên khuôn mặt hắn có phản ứng, trong tiềm thức hắn cũng cố ý duy trì khoảng cách với Mã Bộ Bình.