Quan Sách
Chương 723 : Trở về Sở Giang
Ngày đăng: 11:16 18/04/20
Trần Kinh quyết định về Sở Giang một chuyến hoàn toàn là quyết định nhất thời.
Hiện tại hắn đang trong thời gian nghỉ phép, hắn bỗng nhiên ý thức được ngoại trừ thời gian nghỉ phéo hắn mới có cơ hội quay lại Sở Giang, về sau cơ hội quay về có thể đã ít càng ít hơn.
Bởi vì công tác rất bận rộn, Trần Kinh chỉ thiếu điều phân thân ra, không thể có thời gian cho phép hắn vô cớ về Sở Giang, mà Sở Giang này với hắn mà nói ý nghĩa lại là vô cùng quan trọng.
Bỏ qua vấn đề hắn ở Sở Giang công tác nhiều năm , có rất nhiều bạn bè, lãnh đạo, thân thích ở đó qua một bên, trần kinh vốn là người Sở Giang , mảnh đất này đối với hắn còn có ý nghĩa đặc thù.
Kết hôn là đại sự cả đời, kết hôn đối với một người đàn ông mà nói, cũng có nghĩa là hắn đã hoàn toàn trưởng thành, vào lúc này hắn về Sở Giang một chuyến, đây là một lần lắng đọng bản thân trên con đường đời của hắn...
Quyết định của Trần Kinh rất nhanh chóng chiếm được ủng hộ của Phương Uyển Kỳ.
Suy nghĩ của Phương Uyển Kỳ so với Trần Kinh lãng mạn hơn rất nhiều, Sở Giang đối với cô mà nói ý nghĩa cũng giống bình thường.
Cô và Trần Kinh quen nhau, hiểu nhau, yêu nhau ở Sở Giang, cuộc đời của chính cô cũng bắt đầu trưởng thành ở Sở Giang , Sở Giang là cố hương thứ hai của cô , hiện tại cô lại là vợ người Sở Giang, về thăm lại Sở Giang cũng là chuyện mà cô rất thích làm.
Huống chi bên cạnh còn có người yêu làm bạn, hai người lại có một cuộc hành trình lãng mạn...
Phạm Giang ở Sở Thành tiếp đãi hai vợ chồng Trần Kinh, bây giờ Phạm Giang đã không làm việc ở công ty của Liêu Triết Dunữa, Phương Uyển Kỳ với mức lương cao mà số cổ phiếu đã ràng buộc chặt anh ta, hiện tại Phạm Giang đã trở thành Chủ tịch công ty thành viên Hồng Địa Sở Giang, nghiệp vụ Công ty truyền thông Sở Giang trước kia cũng do Phạm Giang phụ trách.
Sự nghiệp của Phương Uyển Kỳ ở Sở Giang. Hơn nữa Công ty truyền thông Sở Giang năm đó cô cũng bỏ ra rất nhiều tâm huyết.
Tuy rằng hiện tại Công ty truyền thông Hồng Địa của cô cho dù là hình thức hay nội dung cũng đã súng bắn chim đổi pháo rồi, nhưng ở vùng Sở Giang này, giá trị nghiệp vụ của Công ty truyền thông Sở Giang vẫn lớn như trước, Phương Uyển Kỳ cũng không từ bỏ.
Mặt khác, Phương Uyển Kỳ suy xét đến thị trường, Công ty truyền thông Hồng Địa còn có nhiều điều kiện cần thỏa mãn, theo ý nghĩa này mà nói, Công ty truyền thông Sở Giang cũng tương đối quan trọng.
Phạm Giang mời hai người ăn cơm. Có chút cảm xúc mà nói:
- Kinh tử, cuối cùng anh đãkết hôn rồi! Anh đi Lĩnh Nam, tôi cũng cảm giác Sở Giang chúng ta thiếu đi rất nhiều sức hấp dẫn, không có ý nghĩa như trước kia! Tuy nhiên nghe nói anh ở Lĩnh Nam phát triển tốt lắm đúng là giỏi quá, trong đám anh em chúng ta, anh là vẻ vang nhất!
Phạm Giang là anh em tốt nhấtcủa Trần Kinh . Lúc Trần Kinh ở Sở Giang , rất nhiều chuyện Phạm Giang đều dựa vào sự bao che của Trần Kinh. Trần Kinh giúp anh ta giải quyết không ít chuyện.
Nhưng vấn đề này Trần Kinh không có quyền lên tiếng, cũng không muốn nói gì, mặc dù trong lòng hắn vẫn tương đối nghiêng về Ngũ Đại Minh, nhưng lúc này hắn sao có thể biểu lộ?
Con gái của Ngũ Đại Minh, Uông Xán chưa đến ba mươi, tuổi tác không kém Trần Kinh là mấy.
Uông Minh Phong gọi cô đến đến chỉ vào Trần Kinh nói:
- Xán Xán-, con nên gọi là chú Trần ba với chú ấy có thể coi là anh em!
Trần Kinh sửng sốt, vội vàng khoát tay nói:
- Chủ nhiệm Uông, anh nói vậy tổn thọ tôi mất, thế không được, tôi với Uông Xán cùng thứ bậc mà…
Mấy người hàn huyên khách sáo vài câu, phân chủ khách ngồi xuống.
Trần Kinh hỏi Uông Minh Phong
- Chủ nhiệm Uông anh với Bí thư Sa có hay liên lạc không?
Sắc mặt Uông Minh Phong hơi đổi, lắc đầu nói:
- Bí thư công việc bận rộn, hiện tại tôi rất ít quấy rầy anh ấy!
Lúc nói câu này cảm xúc của ông rõ ràng rất tệ, nhìn tình trạng của ông hiện nay có thể thấy ông không muốn nhắc đến chuyện này.
Nhưng Trần Kinh không từ bỏ vấn đề này, hắn trầm ngâm một chút, nói:
- Chủ nhiệm Uông, chuyện tôi kết hôn cần thông báo với Bí thư Sa một tiếng không? Dù sao anh ấy cũng là lãnh đạo cũ…
Uông Minh Phong ngẩn người, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Kinh, thật lâu sau, trong miệng phun ra một chữ:
- Nên!
P/S: Do^^