Quan Sách

Chương 759 : Hạng người không đáng tin

Ngày đăng: 11:17 18/04/20


Trời âm u, thời tiết hôm nay cũng giống với tâm trạng Ân Đình Đình lúc này



Cô đứng ngồi không yên, cảm thấy khát cầm cốc nước uống một ngụm rồi lại đặt cốc nước xuống.



Ở nhà cô, hiểu được tình hình khó khăn của cô lúc này, người bạn cũ thân thiết tin cậy của cô cũng đã từ Việt Châu tới đây, giúp đỡ cô, cũng hy vọng cô có thể thuận lợi vượt qua cửa ải khó khăn này.



Người bạn này của cô tên là Đường Hải Yến, tuổi xấp xỉ cô, dáng người mập mạp, mặt tròn, đeo thêm một cặp kính gọng đen nhìn khá dễ thương.



Nhưng ánh mắt khi nhìn quanh một lượt của cô lại mang đầy cảnh giác, dường như luôn phát tín hiệu cho ai đó, báo hiệu cô tuyệt đối không phải một kẻ dễ bắt chuyện.



- Đình Đình, đầu óc cậu bị gỉ hả? Cậu lại đi tin tưởng để một tên nhóc vắt mũi chưa sạch đi giải quyết công việc giúp cậu? Hoa Kỳ là công ty như thế nào? Họ là doanh nghiệp tư nhân, ngành này trong nước cũng có hơn một trăm công ty con, còn có cố vấn chuyên môn về pháp luật.



Bọn họ một mực chiếm đoạt quyền lợi của cậu, cậu thì có khả năng chống lại bọn họ sao?

Ngô Hải Yến lo lắng nhìn Ân Đình Đình rồi cao giọng nói.



Từ khi Ân Đình Đình nói cô đã tìm người nhờ giải quyết vấn đề của mình, cô đã có cảm giác Ân Đình Đình đã bị mắc lừa. Một thằng cha trẻ măng, cũng chưa tới Hải Sơn được bao năm, cậu ta thì giúp được Ân Đình Đình bao nhiêu?



Không chừng cậu ta cũng vì thấy Ân Đình Đình xinh đẹp, chẳng có chuyện gì cũng xun xoe tiếp cận, đến lúc xảy ra chuyện, không chừng lại chuồn nhanh nhất.



Ân Đình Đình lắc đầu nói:

- Hải Yến, người bạn này của mình cũng khá đáng tin, anh ấy gần đây rất bận, phải đi Việt Châu một tiếng, đợi một lát nữa sẽ về thôi. Tớ cũng phải nói với cậu, đợi lát nữa chắc chắn cậu sẽ không dùng thái độ này để nói chuyện với anh ấy đâu.



Dù sao người ta cũng đồng ý giúp chúng ta, chúng ta cũng không nên quá đáng quá, đúng không?



- Được rồi, được rồi!

Ngô Hải Yến có hơi mất kiên nhẫn đáp,

- Tớ cũng muốn xem xem người ta có gì giỏi giang, lại khiến cho Đình Đình của chúng ta bận tâm như vậy. Sớm biết thế này, tớ cũng chẳng cần mất công chạy từ Việt Châu xuống đây, có người nguyện lòng giúp cậu đòi lại công bằng cơ mà!



- Cậu nói linh tinh gì thế!

Khuôn mặt Ân Đình Đình có chút ửng hồng, thần sắc cũng hơi mất tự nhiên.



Trong lòng cô cũng vô cùng lo lắng. Cô và Trần Kinh đã hẹn hôm nay nhất định có kết quả, vậy mà tới tận lúc này Trần Kinh vẫn chưa thấy về, một lúc nữa cô đã phải đi gặp Lục Đào rồi.



Lúc này cô chẳng thể chú ý tới gì khác được, đi gặp Lục Đào không phải sẽ rất nhục nhã sao?



Nhưng trước mặt Ngô Hải Yến, cô lai không thể để Trần Kinh mất mặt, không phải luôn không thể để Ngô Hải Yến xem thường sao?



Đúng vào lúc đó, có ai đó gõ cửa.


- Ngài trưởng ban thư ký, chuyện này tôi thực sự không tiện giải thích. Tôi cũng mới có suy nghĩ này, tìm vài người bạn ở Việt Châu hỏi ý kiến, phương án cụ thể còn chưa đâu vào đâu, trong lúc này đã vội báo cáo…



- Được rồi, cậu nói những chuyện này với tôi cũng không tác dụng gì, tôi hoàn toàn tin tưởng cậu! Vậy đi, hôm nay Bí thư tăng ca đêm, ông ấy sai tôi hẹn cậu tới gặp ông ấy nói chuyện, hiểu thấu đáo cách nghĩ của cậu, cậu mau qua đó đi, tôi đợi cậu ở cổng ủy ban thành phố!

Chu Quốc Hoa cao giọng nói.



- Bây giờ lập tức qua đó?

Trần Kinh ngạc nhiên đáp, hắn hơi trầm ngâm một lúc, rồi gật đầu đáp:

- Được rồi, tôi sẽ qua đó ngay…



Trần Kinh ngắt điện thoại, đầu óc hơi loạn.



Hắn và Hoàng Hồng Viễn quen biết cũng phải ngày một ngày hai, cũng chưa từng thấy Hoàng Hồng Viễn lo lắng như vậy, tại sao ông ta cũng tham gia vào cuộc hợp tác giữa hai người?



Từ phòng vệ sinh bước ra, Ân Đình Đình đã dọn cơm lên bàn ăn, gọi Trần Kinh ra ăn cơm.



Trần Kinh khoát tay nói:

- Tiểu Ân, hai người ăn cơm trước đi, ăn xong tới địa điểm gặp mặt trước, anh có chút việc gấp, cần phải đi xử lý ngay lập tức. Em yên tâm, anh sẽ quay lại nhanh thôi! Chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu!



Ân Đình Đình lặng người, đáp:

- Sao cơ? Bây giờ anh phải đi có việc? Sao… Có chuyện gì nhất định phải xử lý ngay lúc này?



Trần Kinh buông lỏng tay, nói:

- Một lời khó nói hết, lúc đi em mang theo tập tài liệu này. Em yên tâm, cứ thoải mái qua đó, tuyệt đối đừng để xảy ra chuyện là được!



Trần Kinh nói xong, cũng không nhiều lời, thay giày, cầm cặp tài liệu rồi đi ra khỏi cửa, nhanh chóng mất hình mất dạng, để lại hai cô gái kinh ngạc ngẩn người, đều không biết phải ứng phó thế nào với cục diện trước mắt.



- Biết ngay là một tên không đáng tin mà, đúng là mũi heo cắm hành tây, còn giả bộ thấy thối. Bình thường nói chuyện thì oai phong thế nào, gặp chuyện một cái, bước chân tiêu sái nhanh hơn tất thảy! Tớ bảo này Đình Đình, cậu cũng kết giao với loại người này sao?

Ngô Hải Yến ồm ồm nói, sắc mặt vô cùng khó coi…

(còn tiếp)











DG: Du Lạc Tiểu ^^