Quan Sách
Chương 760 : Thỏa hiệp với Hoàng Hồng Viễn!
Ngày đăng: 11:17 18/04/20
Hoàng Hồng Viễn là một người rất biết cách hưởng thụ.
Cách bố trí trong phòng làm việc của ông ta rất tinh tế, một bộ sofa màu vàng đậm với thảm trải sàn màu vàng nhạt, bàn làm việc và giá sách là sự kết hợp giữa đen và trắng, trong phòng lại điểm thêm mấy chậu cây màu xanh, căn phòng rất thời thượng, tràn ngập hơi hướng của thời hiện đại mở cửa.
Hoàng Hồng Viễn là một người thuộc phái cải cách, bình thường thích đăng một số bài văn trong nội bộ, những gì ông ta trải qua trong cuộc đời chính trị của mình đều mang hơi thở của sự đổi mới, khiến ông ta trở lên khác biệt, có rất nhiều người đi theo.
Bàn làm việc được sắp xếp rất gọn gàng, Hoàng Hồng Viễn mặc một bộ âu phục sáng màu, trông rất oai phong, tuy ông ta không còn trẻ nữa, nhưng cảm giác ông ta mang lại thì vẫn giống như một người trẻ tuổi, tư tưởng theo kịp thời đại.
Trần Kinh và Chu Quốc Hoa đi vào phòng làm việc, Hoàng Hồng Viễn từ ghế đứng dậy cười và nói:
-Tiểu Trần tới rồi, ngồi đi, ngồi đi! Vẫn muốn có lúc nào rảnh ngồi nói chuyện với cậu, chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay tôi cũng có chút việc phải tăng ca, liền kêu lão Chu gọi cậu tới đây, chúng ta cùng ngồi nói chuyện!
Trần Kinh cung kính ngồi xuống phía sau Chu Quốc Hoa, và nói:
-Bí thư, anh một ngày phải xử lý trăm công ngàn việc, có thời gian chỉ đạo công việc của chúng tôi, tôi thực sự cảm thấy rất vui!
Hoàng Hồng Viễn cười phá lên, có vẻ rất thoải mái.
Ông ta ngồi vào chiếc ghế chính giữa, trên mặt vẫn tươi cười, trong lòng thì lại đang xem xét kĩ người thành niên trẻ trước mặt.
Trần Kinh cung kính, cẩn thận, thái độ như vậy so với thái độ của những người dưới cấp trước mặt ông ta không có gì khác biệt.
Nhưng Hoàng Hồng Viễn hiểu rõ, không thể đánh đồng Trần Kinh với những người khác.
Trần Kinh là một người rất mạnh mẽ, có gan làm việc lớn, dám đưa ra những quyết sách mới.
Việc hắn đã muốn làm, thành phố ủng hộ việc hắn làm, hoặc thành phố không ủng hộ, thì hắn sẽ tới thẳng Tỉnh ủy thậm chí tìm kiếm sự ủng hộ của những cấp cao hơn, cũng phải làm tốt công việc.
Lân Giác đang tranh luận về việc phát triển, nhưng hiện tại tình thế ở Lân Giác rất khả quan. Điều quan trọng là người ở dưới có sự ủng hộ của lãnh đạo Quận ủy và Ủy ban nhân dân Quận, điểm này Trần Kinh hiểu rõ.
Mặc kệ có bao nhiêu tranh luận, thì Trần Kinh luôn lấy ý dân ra làm lá chắn cho mình.
Trần Kinh không phải là một cấp dưới an phận. Nhưng cũng không phải là một người không có đầu óc, hắn làm việc nhìn thì có vẻ dồn hết sức, nhưng hắn luôn giấu giếm những thủ đoạn thực sự.
Trần Kinh là tài tử Sở Giang đúng là không phải danh bất hư truyền, hôm nay hắn tới cũng là có chuẩn bị trước cả rồi.
Lời nói của Trần Kinh rất khôn khéo, muốn Hoàng Hồng Viễn chỉnh sửa lại cho hắn, thực tế muốn mang sự việc đã rõ ràng ra trước mặt ông ta, khiến Hoàng Hồng Viễn dựa vào việc hợp tác liên khu vực lần này có thể lộ diện một cách dễ dàng.
Dù Hoàng Hồng Viễn ở quan trường đã lâu, mặt đã dày như tường thành rồi, ông ta còn cảm thấy mặt hơi đỏ.
Nếu là những người khác, ai có sáng tạo gì, ông ta đều thoải mái tự cho là của mình, đem những thứ tốt biến thành chủ ý của mình, vì tiền đồ trước mắt của ông ta góp thêm một viên gạch.
Nhưng Trần Kinh không phải như những cán bộ bình thường khác.
Hắn hiện nay ở Hải Sơn đã nổi tiếng rồi, ai cũng biết vì sao lần này hắn tới Hải Sơn, chính là bị đưa xuống đây rèn luyện.
Làm vài năm có thành tích liền được đề bạt thăng chức, những thứ trên người Trần Kinh, ông ta thật không dám lấy làm của mình, có một số thứ cầm trên tay, mới giúp người ta nhìn rõ được, danh dự đã bị tổn hại vô cớ.
Còn một số thứ cầm lên tay còn phổng tay, xử lý không tốt mọi việc sẽ loạn hết lên.
Hôm nay Trần Kinh chủ động đưa đến tay ông ta, ông lại liên tục từ chối, giờ ông ta thấy hối hận vì đã để Chu Quốc Hoa tham gia vào cuộc nói chuyện ngày hôm nay.
-Tôi xem trước đã, có ý tưởng gì thì chúng ta trao đổi qua điện thoại!
Hoàng Hồng Viễn nói, ông ta lơ đãng đặt bản thảo đó lên bàn trà, giả bộ không quan tâm.
Nhưng trong lòng ông ta lại nghĩ tới sức ảnh hưởng của bài văn trong nội bộ Đảng sau khi nó được phát hành.
Hoàng Hồng Viễn thích được đăng bài trong tập san, nhưng mấy năm nay điểm sáng ở Hải Sơn rất ít, Hoàng Hồng Viễn viết mấy bài văn, đều là những chuyện thường gặp, không có ý tưởng gì mới, phản ứng của mọi người ông ta không hài lòng lắm.
Hiện giờ có một bài văn với những ý tưởng mới như thế này, bất luận đối với một mình ông ta, hay là cả Hải Sơn, đều là một lần tuyên truyền rất tốt.
Ông ta đột nhiên cảm thấy trước đây ông ta đối với Trần Kinh có chút bảo thủ, Trần Kinh là một cây bút giỏi như vậy, nếu ông ta có thể sử dụng được, đây đúng là một vũ khí lợi hại.
Về sau, ông ta phải nhìn nhận lại Trần Kinh, hơn nữa việc hợp tác liên khu vực là một cơ hội, ông ta phải nắm chắc!