Quan Sách

Chương 781 : Tiểu bảo mẫu chuyên nghiệp!

Ngày đăng: 11:17 18/04/20


Sự thật chứng minh Trần Kinh phán đoán là chính xác.



Về việc tác động chậm chạp của phía bên chính quyền, phía dưới nhân dân đối với yêu cầu hợp tác càng thêm bức thiết.



Ở Lân Giác Trần Kinh phóng ra hai tin hợp tác, lập tức ở phía dưới hưởng ứng tích cực.



Năm nay lợn thì ngẩng mặt lên, gà chạy sau, mỗi người đều có mối quan hệ và đường đi riêng của mình, chỉ cần có lợi ích, thì sẽ thu hút vô số người theo đuổi.



Cho tới nay, bởi vì nguyên nhân truyền thống, việc hợp tác giữa Hải Sơn và Nam Cảng vẫn chưa thiết lập được, nguyên nhân này chủ yếu vẫn là phía bên chính quyền bảo thủ, rất nhiều hạng mục phía chính quyền không phê duyệt, các nơi đều muốn bảo vệ quyền chủ nghĩa của mình.



Mà dưới tình huống này, mâu thuẫn giữa hai nơi càng ngày càng nhiều, bởi vì mâu thuẫn nhiều, cho nên hai bên thường có một số phương châm trả thù nhau, dần dần, ngay cả một số nơi hợp tác đều bị phía chính quyền can thiệp, hạn chế không cho hợp tác.



Đối với việc này Trần Kinh đã điều tra nghiên cứu tương đối sâu, hắn cho rằng muốn hợp tác, nhất định phải phát động đầy đủ lực lượng nhân dân.



Trần Kinh nhận chức ở Lân Giác vẫn luôn kêu gọi hai bên hợp tác, lời kêu gọi của hắn được rất nhiều người phía dưới ủng hộ, hiện tại Trần Kinh dẫn đầu về việc hợp tác, rõ ràng là cổ vũ hai địa phương hợp tác.



Nhân dân đã bị áp lực từ lâu, giống như đê vỡ hồng thủy vậy, đã phát ra thì không thể cứu vãn nổi.



Căn bản không cần khu Lân Giác làm bất kỳ quan hệ giao tiếp nào với Nam Cảng, các mối quan hệ đều có người khai thông, trong khoảng thời gian nửa tháng ngắn ngủi.



Lân Giác đã khai thông tổng cộng hai mươi lăm khu giao thông công cộng nối thẳng đến Nam Cảng, trừ việc này ra, nhân viên đi lại giữa hai địa phương, Lân Giác cung cấp nước cho Nam Cảng, công trình nông nghiệp rau xanh, bên cạnh đó một loạt các công trình được phê duyệt nhanh chóng lên ngựa.



Hai bên hợp tác vẫn chưa hình thành được nhận thức chung, phía dưới nghiễm nhiên là hừng hừng khí thế rồi.



Ủy ban tuyên truyền ở Lân Giác và Nam Cảng đều treo những khẩu hiệu quảng cáo trên mỗi quốc lộ.



Trên đó viết:

- Đất không phân Nam Bắc, tất cả đều là đất của Trung Hoa, người bất luận là Hải Cảng đều là truyền nhân của long.



Câu đối này do Trần Kinh tự mình viết, sau đó công ty quảng cáo đi phóng to ra, đánh vào biển quảng cáo trông vô cùng bắt mắt.



Mà vô hình chung, biển quảng cáo này đã trở thành một bức tranh đẹp, rất nhiều người đi lại qua đường đều chụp ảnh lưu niệm, mà dấu hiệu này, dường như biểu thị cho thời đại hợp tác đã đến rồi.







Chủ nhật, Ân Đình Đình thức dậy rất sớm.


Trần Kinh ăn điểm tâm, Ân Đình Đình cũng buông công việc trong tay xuống, lẳng lặng ngồi bên cạnh, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể sẵn sàng phục vụ Trần Kinh.



Trần Kinh nhíu mày nói:

- Tiểu Ân, công việc vẫn thuận lợi chứ? Có đảm nhiệm được không?



Ân Đình Đình liên tục gật đầu nói:

- Có thể đảm nhiệm, có thể đảm nhiệm. công việc rất nhẹ nhàng, so với trước kia thoải mái hơn.



Trần Kinh đặc biệt thích nhìn cô bé này cười, nụ cười của cô phát ra từ nội tâm, rất chân thành, rất thỏa mãn, có một loại thuần phác trong này, khiến Trần Kinh cảm thấy hết sức thân thiết.



Ân Đình Đình sột sột soạt soạt lấy từ trong túi ra một tờ giấy A4, rất nghiêm túc đưa cho Trần Kinh nói:



- Bí thư Trần, đây là chi tiêu tháng trước trong nhà, anh xem đi…



Trần Kinh cúi đầu nhìn sang, trêm tờ giấy ghi chép chằng chịt hằng ngày chi tiêu, chi tiết rõ ràng.



Một ngày mua đồ ăn tiêu hết bao nhiêu tiền, mua cây lau nhà, mua sữa tắm, dầu gội, thậm chí đến mua tăm, từng mục từng mục rõ ràng rành mạch, sau đó đằng sau có tổng số, một tháng chi chín trăm hai mươi bảy đồng năm hào.



Khóe miệng Trần Kinh cong lên một độ, gật đầu nói:

- Tôi biết rồi, cô cất đi.



Ân Đình Đình cẩn thận đem trang giấy thu lại.



Cô làm việc cẩn thận tính toán tỉ mỉ giống như con người thật của cô, đây cũng là điều mà Trần Kinh cổ vũ.



Chút tiền ấy Trần Kinh căn bản không thèm để ý, nhưng thái độ này của Ân Đình Đình, hắn rất thích, người nhà nghèo sớm đã biết lo toan việc nhà, mà tuổi trẻ bây giờ, lại có mấy người hiểu chuyện chăm chỉ như Ân Đình Đình?



- Ồ, đúng rồi, tôi phải ra ngoài một chuyến.

Trần Kinh đột nhiên nhớ tới một việc, giơ tay nhìn đồng hồ, đã mười rưỡi rồi.



Hôm nay còn có việc phải làm.



Hôm trước Giang Chú gọi điện thoại, nhất định phải mời Trần Kinh ăn một bữa cơm, tụ tập một trận, việc của con anh ta Trần Kinh làm xong cho anh ta rồi, anh ta phải thể hiện tâm ý, vừa rồi Trần Kinh và Đình Đình nói chuyện, suýt nữa đã quên việc này…