Quan Sách
Chương 790 : Hướng đi của Trần Kinh?
Ngày đăng: 11:17 18/04/20
Giống ngày thường, vừa sáng tinh mơ, Trưởng ban thư kí Tỉnh ủy Hạ Quân sắp xếp xong lịch trình một ngày của Bí thư Miêu, sau đó đích thân đưa Bí thư tới phòng làm việc, đồng thời báo cáo công tác ngày hôm trước.
Hạ Quân cầm bảng nhật trình đến văn phòng Miêu Kỳ.
Miêu Kỳ đang hăng hái xem tin tức trên mạng.
Cũng không biết Bí thư xem tin tức gì, trên mặt không ngờ lộ ra nụ cười hiếm thấy, khiến Hạ Quân không khỏi ngẩn người.
Anh ta vội vàng cười nói:
- Bí thư, anh đang xem tin gì thế, sao lại vui vậy?
Miêu Kỳ dùng tay chỉ máy tính nói:
- Thắng bóng rồi, thắng bóng rồi, đội Brazil lại thắng rồi, ai chà, trận này thật hay, cầu thủ đội Brazil ai cũng đỉnh cao.
Hạ Quân có chút buồn cười, Bí thư Miêu thân là Uỷ viên thường vụ bộ Chính trị Trung ương, lãnh đạo cấp quốc gia, bình thường không thấy ông ấy cười, hiện tại vì một trận bóng không ngờ vui vẻ như đứa trẻ, phỏng chừng cảnh này mình nói ra không ai tin.
Miêu Kỳ nhìn chằm chằm tin tức thật lâu, vẫn chưa thỏa mãn tắt website đi, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường nói:
- Ái chà, lại xem mất 15 phút rồi, thời gian này trôi qua thật vui.
Hạ Quân nói:
- Bí thư, cả ngày anh bận quá rồi, cũng nên nghỉ ngơi điều tiết một chút, anh thường xuyên chẳng phải vẫn nói kết hợp lao động và nghỉ ngơi sao? anh xem tin tức cũng là kết hợp lao động và nghỉ ngơi thôi.
Miêu Kỳ liếc nhìn Hạ Quân nói:
- Lão Hạ cậu thật biết ăn nói, thời gian công tác xem tin tức không liên quan tới công tác, đây chính là trái kỷ luật, cậu đừng có lừa dối tôi.
Ông ta dừng lại một chút nói:
- Mang nhật trình tới trực tiếp cho Chu Binh đi, đúng rồi, gần đây hình như tin tức khá nhiều, nói một chút coi. Bên ngoài đang đồn đại gì? Khá náo nhiệt nhỉ.
Hạ Quân xấu hổ ho khan, nói:
- Những đồn đại bên ngoài đều là tranh giành khí phách, tôi cho rằng giá trị không lớn. Cho dù nói như nào Lĩnh Nam vẫn là một tỉnh phát triển nhất, điểm này không khác được, hơn nữa tương lai cũng không thay đổi, cho nên, tôi cho rằng đối với ngôn luận khiêu khích của Tô Bắc, chúng ta không cần tính toán.
Chúng ta càng tích cực, bọn họ ngược lại cảm giác địa vị mình càng cao lên, càng kiêu ngạo.
Miêu Kỳ hơi nhíu mày, nụ cười trên mặt đã sớm thu lại.
Hạ Quân cũng không dám xen vào, theo anh ta, Sa Minh Đức đòi Trần Kinh thì chắc là giỏi rồi, về phần nói nguyên nhân.
Trần Kinh và Sa Minh Đức đều từng công tác ở Sở Giang, nói không chừng Trần Kinh có chút bối cảnh gì, Sa Minh Đức điều hắn tới Tô Bắc bồi dưỡng, nhưng là vì tương lai.
Nhân tài ưu tú của Lĩnh Nam nhiều, Trần Kinh cho dù có chút bản lĩnh cũng chỉ rất có hạn.
Dù sao hắn còn trẻ, với độ tuổi và cấp bậc của Trần Kinh, trong thời gian ngắn khó có được sức ảnh hưởng lớn. cho dù rất nhiều năm sau có thể thành châu báu, nhưng nhiều năm qua như vậy, khi đó cục diện chính trị như nào ai biết được?
Miêu Kỳ bỗng nhiên tạch tạch mấy cái bấm ruột bút ra khỏi vỏ bút, khoanh lại cái tên Trần Kinh lại nói:
- Năm người khác đều đồng ý, Trần Kinh này không được, bảo ông ta chọn lại một người.
Hạ Quân trợn mắt há mồm, nhưng dù sao lòng dạ anh ta rất sâu, chỉ thoáng nghi ngờ một chút, thần sắc liền khôi phục bình thường.
Miêu Kỳ ngẩng đầu nhìn anh ta nói:
- Sao? Cậu có nghi ngờ gì sao?
Hạ Quân cười cười, Miêu Kỳ nói:
- Tôi nói rõ với Sa Minh Đức rồi, là năm cán bộ cấp Phó giám đốc sở trở lên, ông ta cho tôi con thiêu thân gì? ức hiếp Lĩnh Nam a không người tài sao? một miệng nước bọt một ngụm đinh, tôi nói một không nói hai.
Để ông ta chọn thoải mái, tôi hứa cho ông ta năm người, một người cũng không kém. Đừng chọn đại một người thật giả lẫn lộn.
Hạ Quân cười nói:
- Bí thư thật khí phách, vậy được, tôi sẽ cho ông ta chọn lại.
Miêu Kỳ gật đầu, Hạ Quân đang định đi, Miêu Kỳ bỗng nhiên nói:
- Cậu chờ một chút.
Hạ Quân dừng lại, Miêu Kỳ nói tiếp:
- Mai cậu mang đầy đủ lí lịch của Trần Kinh tới cho tôi, tôi xem qua lí lịch người thanh niên này.
Hạ Quân dừng lại một chút, vội nói được, nội tâm một bụng nghi ngờ.