Quan Sách
Chương 834 : Tập trung điều chỉnh!
Ngày đăng: 11:18 18/04/20
Thời gian vẫn cứ trôi về phía trước.
Chớp mắt đã lại cuối năm!
Đợt sóng bổ nhiệm cán bộ không đạt tiêu chuẩn của Lân Giác cũng đã dần lặng xuống.
Sau này, Trần Kinh cũng dựa vào những mối quan hệ của mình, nhờ người nghe ngóng về chuyện này.
Hóa ra Triển Nhất Phi của sở Giám sát cán bộ và Lục Đào của công ty khai thác khoáng sản Việt Tây có quan hệ vô cùng thân thiết, những chuyện của Thích Kim Dân tại Đông Quản* đều có liên quan đến Lục Đào.
(*chú thích: tên huyện ở tỉnh Hoàn Thành, Trung Quốc)
Mâu thuẫn giữa Thích Kim Dân và Lục Đào, gây áp lực không cho công ty khai thạc khoáng sản Việt Tây hoạt động tại Đông Quản, Lục Đào cũng lợi dụng mối quan hệ của mình trong tỉnh khiến Thích Kim Dân rơi vào bẫy.
Thích Kim Dân rốt cuộc cũng đã quá sơ suất.
Lục Đào sai người gửi một bức thư lên Ủy ban Kỷ luật, vừa điều tra, những chuyện của Thích Kim Dân đã dần bại lộ, cuối cùng bị tổ chức bắt giam.
Thích Kim Dân rớt đài, dẫn đến cuộc đại chấn chỉnh hệ thong tổ chức toàn tỉnh.
Những thư tố giác từ Lân Giác lúc này cũng được gửi tới Sở giám sát cán bộ tỉnh ủy.
Triển Nhất Phi dẫn người tới, ông ta biết rõ mâu thuẫn giữa Trần Kinh và Lục Đào, ông ta cho rằng mình nắm quyền giám sát trong tay, nhất định sẽ tìm ra được manh mối gì đó.
Nhưng sự cứng rắn của Trần Kinh lại nằm ngoài dự liệu của ông ta. Trần Kinh quay lại Lân Giác cứng rắn khiến ông ta buôc phải cút xéo về.
Triển Nhất Phi nuốt không trôi cục tức này, hạ quyết tâm phải cho Trần Kinh biết tay.
Nhưng đợi tới khi ông ta quay lại nhận tiếp vụ việc đó, cho dù nói chuyện với ai, mọi việc đã khác hoàn toàn so với những gì ông ta nắm được rồi.
Người viết thư báo cáo biến mất, mấy người chủ động phản ánh vấn đề lên ông ta lúc này cũng đều miệng kín như bưng, hỏi gì cũng một chữ “tốt” làm đầu. Ông ta phát hiện, mười mấy sự vụ mà ông ta tìm hiểu, có hơn một nửa đã không trụ được nữa!
Phát hiện này khiến Triển Nhất Phi kinh ngạc thất sắc.
Lúc này ông ta mới ý thức được, Trần Kinh dám đối đầu với ông ta, dám không cho ông ta chút thể diện nào, là vì hắn ta có chỗ dựa.
Hiện nay từ trên xuống dưới Lân Giác bền lòng như thép, ông ta căn bản không thể nào chia cắt được.
Mà trên mặt bằng Hải Sơn, một số lãnh đạo chủ chốt của Hải Sơn đều vô cùng quý mến Trần Kinh, ông ta càng không tìm được cơ sở nào để phá hắn.
Bị Trần Kinh đuổi khỏi Lân Giác, thành quả điều tra vất vả suốt mấy ngày đều như nước chảy ra biển Đông.
Triển Nhất Phi vẫn mưu tính báo cáo thái độ không đúng mực của Trần Kinh lên cấp trên.
Chỗ dựa lớn nhất của Tương Hằng Vân tại Lĩnh Nam chính là Hồ Tuấn Trung.
Hồ Tuấn Trung hiện nay đã phủi mông bỏ đi rồi, tâm trạng ông ta khó tránh không thích ứng được.
Trần Kinh và Tương Hằng Vân cùng tới chúc rượu Hồ Tuấn Trung, ông ta giơ ly rượu mà nước mắt đã lăn dài.
Hồ Tuấn Trung hơi nhíu mày, chỉ vào Trần Kinh nói:
- Tiểu Tương, cậu phải học tập Tiểu Trần ấy, Tiểu Trần đơn thương độc mã từ Sở Thành tới Lĩnh Nam, cuối cùng vẫn có thể gánh vác được trọng trách trên vai, hơn nữa còn có nhiều thành tích nổi bật trong công tác, hiện nay cả tỉnh đều biết tiếng, công sức mấy năm, Lĩnh Nam có thể nói đã trở thành một mảnh trời của cậu ấy.
Còn cậu ấy hả, tính cách mặt nào cũng yếu đuối hơn một chút, đây cũng chính là điểm yếu của cậu, sau này nhất định phải khắc phục đấy!
Rồi Hồ Tuấn Trung lại nhìn Trần Kinh, ánh mắt đầy thâm thúy, nói:
- Tiểu Trần, tôi phải rời khỏi Lĩnh Nam rồi, nhưng tôi vẫn sẽ hết sức quan tâm Lĩnh Nam. Tôi hy vọng một ngày sẽ có thể nhìn thấy ngày cậu đạt được thành tựu xuất sắc tại Lĩnh Nam. Cậu hoàn toàn có năng lực ấy, tôi tin rằng sẽ có một ngày như vậy!
Trần Kinh nghiêm túc đáp:
- Cảm ơn lời động viên của Bí thư Hồ, tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của ngài!
Nguyên nhân rời khỏi Lĩnh Nam của Hồ Tuấn trung khá phức tạp.
Nguyên nhân sâu bên trong có thể có liên quan đến việc ông ta và lãnh đạo chủ chốt của tỉnh mấy năm nay phối hợp với nhau không ăn ý.
Lần tuyển chọn cán bộ công khai khi Trần Kinh tới Lĩnh Nam, cũng chính là lần thúc đẩy toàn lực của Hồ Tuấn Trung.
Sau này sự thực đã chứng minh lần công khai tuyển chọn ấy không thành công, rất nhiều cải cách và thay đổi mà Hồ Tuấn Trung triển khai trong khi còn nhậm chức Phó bí thư cũng không đạt được thành tựu xuất sắc đáng kể.
Điều này e rằng cũng chính là đoạn dẫn cho kết cục phải rời khỏi Lĩnh Nam của ông ta.
Trái ngược với Lĩnh Nam trù phú, Vân Nam là một tỉnh nghèo nổi tiếng cả nước.
Lần đi này của Hồ Tuấn trung cũng vô cùng khó khăn, thách thức vô cùng lớn.
Lúc sắp đi, ông ta lại cổ vũ tính thần cho Trần Kinh như vậy, chẳng phải cũng chính là tự cổ vũ chính mình sao?
Trần Kinh đơn thương độc mã ở Lĩnh Nam, ông ta đơn thương độc mã ở Vân Nam.
Trần Kinh có thể làm nên thành quả như vậy, có thể đạt được thành tích nổi bật như vậy, Hồ Tuấn Trung đương nhiên cũng hy vọng mình có thể có nhiều đất dụng võ!
(còn nữa)
DG: Du Lạc Tiểu ^^