Quan Sách
Chương 861 : Công viên gặp người ngọc
Ngày đăng: 11:18 18/04/20
Đường Ngọc mấy ngày nay bị cảm, cổ họng nhiễm trùng, hơi khó nói nên mấy ngày nay đi làm cô đều không tăng ca, mỗi ngày đều sáng 9h đi làm, chiều 5h về nhà.
Mấy ngày này trong lòng cô vẫn luôn canh cánh một chuyện mà không biết làm thế nào mới tốt.
Là phóng viên bí mật của nhật báo Nam Phương, cô chuyên về mảng tin tức trong thể chế, cho nên cũng rõ như lòng bàn tay về những chuyện lớn nhỏ phát sinh trong lòng thể chế Lĩnh Nam.
Mà chủ đề gần đây được nghị luận nóng nhất ở Việt Châu không nằm ngoài chuyện hợp tác.
Trần Kinh chủ quản mảng hợp tác tính sơ đã được gần mấy tháng, nhưng hiện tại việc hợp tác của Trần Kinh đã lâm vào ngõ cụt, gặp phải tuyệt cảnh.
Hiện tại điều được mọi người nghị luận phổ biến là nói Trần Kinh tuổi còn rất trẻ, làm việc chưa ổn, vội vàng xao động, bởi vì nóng lòng ra thành tích, cho nên có hành vi quá khích, từ đó dẫn tới đắc tội với một số lợi ích nhóm trong tỉnh, khiến cho con đường của hắn càng chạy càng hẹp, gặp phải quẫn cảnh bốn bề thọ địch.
Từ xưa đến nay, thắng làm vua thua làm giặc, cảnh ngộ Trần Kinh bây giờ gặp phải cũng ứng với những lời này.
Đường Ngọc là một người quan sát cũng có thể cảm nhận được Trần Kinh đang gặp phải áp lực cực lớn, cô không thể tưởng tượng lúc này Trần Kinh sẽ đối mặt với cục diện trước mắt như thế nào.
Vừa mới được đề bạt lên vị trí Phó giám đốc sở, ngay khi mới bắt đầu nhậm chức đã gặp khó như vậy.
Không chút khoa trương cũng có thể nói cục diện mà Trần Kinh hiện tại gặp phải so với lúc hắn ở Hải Sơn còn phức tạp, khó xử lý hơn rất nhiều.
Với trí tưởng tượng của Đường Ngọc, cô thật sự không nghĩ ra Trần Kinh sẽ làm thế nào để xử lý chuyện trước mắt.
Mỗi khi nghĩ đến điểm này, trong lòng cô liền thấy không thoải mái.
Ít người biết được, Trần Kinh tham gia vào mảng hợp tác cũng là có liên quan tới cô.
Bí thư Miêu cố ý đem Trần Kinh điều vào mảng hợp tác, trong chuyện này có nguyên nhân đến từ Đường Ngọc.
Đường Ngọc có cảm tình với Trần Kinh, chuyện này khiến bí thư Miêu rất căm tức, bởi vì chuyện này mà Trần Kinh cũng đã lọt vào tầm mắt của Miêu Cường.
Miêu Cường đang trù dập Trần Kinh, Trần Kinh ở Lân Giác đã nổi bật nổi bật như vậy thì y sẽ đẩy Trần Kinh tới một địa phương trầm lắng hơn chút để trù dập vài năm.
Đường Ngọc biết hết chân tướng mười mươi trong đó.
Lúc Trần Kinh tiến vào mảng hợp tác, cô đã cảm thấy việc này hơi có mùi, giờ xem ra phán đoán của cô là chính xác.
Trong lòng cô không khỏi lấy làm lạ về Miêu Cường, rõ ràng một người tuổi còn trẻ mà đã có ý trù dập cán bộ, y dám đem người ta đặt vào mảng hợp tác chẳng khác gì nơi tụ tập của người già cả.
Đối mặt với một đám những kẻ lõi đời, tình thế khách quan nếu cứ ác liệt như thế này, Trần Kinh lại là người ngoài thì sao có thể để ý được mọi mặt?
Trần Kinh dù sao cũng còn trẻ, mạng lưới quan hệ của hắn ở Lĩnh Nam cũng mỏng yếu, công tác ở Hải Sơn rất khó khăn, những thứ để dựa vào cũng chỉ có máu chơi liều và tinh thần không chịu thua mở một đường máu.
Hiện tại, hắn công tác ở Việt Châu, Việt Châu nếu so với Hải Sơn thì phức tạp gấp trăm lần, hơn nữa hắn lại đơn độc một mình, cục diện phức tạp như thế, khảo nghiệm kiểu đó thật sự quá tàn khốc.
Một vấn đề khác chính là chuyện đột phá hạng mục, hiện tại nhiều ban ngành nghi ngờ chuyện hợp tác.
Với xu thế hiện giờ, Trần Kinh muốn tìm cơ quan khác hợp tác, phỏng chừng mỏi mắt kiếm không ra.
Có biện pháp nào để phá vỡ cục diện bế tắc này?
Cá tính của Trần Kinh không phải ưa oán trời trách đất, cũng không phải nóng nảy.
Khó khăn mà mảng hợp tác đang gặp phải nếu đặt trên vai một cán bộ bình thường, khẳng định là đã “tức đến hộc máu” rồi, nếu không thì cũng là thay đổi 180°, đầu duỗi ra bao nhiêu thì sẽ lập tức lui về sau bấy nhiêu.
Thậm chí lui được càng nhiều càng tốt.
Còn có loại quá kích thì khả năng sẽ phát tiết bằng sạch, gắng đạt tới mức độ liều “cá chết lưới rách”.
Những cách làm trên cũng không phải là hướng Trần Kinh lựa chọn, Trần Kinh trong lòng vẫn luôn có mục tiêu.
Hắn làm việc luôn hướng ánh mắt vào mục tiêu, thời buổi này mà còn oán trời trách đất, ôm bực tức đầy bụng thì chỉ có thể để cho người khác xem nhẹ.
Mà cứ chăm chăm lỗ mãng, cuối cùng sẽ chỉ là chính mình đầu rơi máu chảy.
Làm bất cứ chuyện gì đều phải nói đến phương pháp, đều phải động não.
Theo nghiệp chính trị vốn dĩ chính là một công việc yêu cầu IQ cao, gặp phải khốn cảnh mà không chịu nổi, không có đủ ý chí kiên cường thì có thể trở thành vật hi sinh cho người khác làm bàn đạp đi lên.
- Đi uống vài chén đi, hôm nay tôi mời!
Đường Ngọc bỗng nhiên đề nghị.
Trần Kinh hít sâu một hơi, trầm ngâm không nói lời nào.
Đường Ngọc lại nói:
- Làm sao vậy? Sợ bà xã trách anh đêm không về ngủ hử?
Trần Kinh nhìn chằm chằm Đường Ngọc, gật đầu nói:
- Đi thôi! Say đâu tính đấy, đã lâu không uống rượu, ở chỗ văn phòng hợp tác cũng không có mà uống!
Trần Kinh cân nhắc không ra biện pháp, nhưng trong bụng hắn thì vẫn luôn lạc quan đấy, hắn luôn tin tưởng chắc chắn sẽ có ngày sự việc được giải quyết.
Cục diện khó khắn hiện tại dù có thế nào thì hắn cũng phải dũng cảm mà đối mặt.
----------oOo----------