Quan Sách
Chương 863 : Phản kích
Ngày đăng: 11:18 18/04/20
Sau bốn ngày trầm mặc ở Ban hợp tác kinh tế kinh tế, rốt cục lần gặp mặt đầu tiên với giới truyền thông.
Một mình Trần Kinh triệu tập buổi họp báo để làm sang tỏ các nghi vấn của các giới đối với Ban hợp tác kinh tế.
Đầu tiên là vấn đề nghi vấn hỏi về việc Ban hợp tác kinh tế tự động cải tạo văn phòng công, Trần Kinh trực tiếp đối diện với vấn đề này, hơn nữa còn rất thẳng thắn đưa ra câu trả lời rõ ràng.
Trần Kinh trước mặt cuộc họp báo kể lại cặn kẽ vấn đề này.
Đầu tiên, theo giá trị đất đai, Trần Kinh tìm hiểu tính chất sử dụng đất ở xung quanh khu đất của ký túc xá của Ban hợp tác kinh tế.
Trước mặt Ban hợp tác kinh tế là sở Thương mại, ở trước sở Thương mại, vào thời điểm những năm thập niên tám mươi, khu đất này đã từng nằm trong vị trí nhà máy dệt thứ ba của Việt Châu.
Đất là đất công, nếu như lại chia nhỏ, mảnh đất này từ thời khai sơ đến nay đều chưa có thay đổi công dụng, từ trước đến này đều là đất dùng thương mại.
Cho nên, Ban hợp tác kinh tế lợi dụng văn phòng để trống để sửa chữa, có hiệu quả tận dụng tài nguyên để cho bên ngoài thuê để làm ăn, theo như quy định về mục đích sử dụng đất là không hề vi phạm.
Mà ở trên phương diện quy hoạch, Ban hợp tác kinh tế tại sao phải cải cách khu ký túc xa?
Trần Kinh nói rõ, đại học Việt Châu khuếch trương vi phạm quy định thu mua đất, căn cứ theo các chính sách có liên quan đến đất đai của quốc gia, đại học Việt Châu thu mua đất để sử dụng làm trường học, tiêu chuẩn bồi thường của đất ở và đất sử dụng để buôn bán khác nhau rất lớn.
Mà trên thực tế, đại học Việt Châu thu mua đất có bao gồm hơn tám mươi mẫu đất trong khu nhà để xe của Ban hợp tác kinh tế, mà mục đích sử dụng đất là đất thương dụng.
Là muốn xây dựng siêu thị ở bên trong trường học, là muốn xây dựng cải tạo để xây dựng học viên để dạy học và thu lại được lợi ích.
Trần Kinh bày tỏ, đây là vi phạm quy định và gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến lợi ích của Ban hợp tác kinh tế, cũng ảnh hưởng đến lợi ích của những người dân sinh sống ở trên khu vực này.
Đã có nhiều người nhiều lần khiếu lại lên bên trên, nhưng đều bị chính phủ địa phương và các cơ quan bên phía nhà trường ngăn chặn, dập tắt.
Người dân đến bước đường cùng, nên mới khiếu nại lên trên Ban hợp tác kinh tế.
Trần Kinh lợi dụng khu ký túc xá bỏ đi để tu sửa, chính là muốn xem xem cục xây dựng đô thị Việt Châu và các bộ phận có liên quan đến quy hoạch của thành phố ở các phương diện khác có thực thi theo đúng tiêu chuẩn hay không, có hay không từ một sai lầm lại càng sai lầm nghiêm trọng hơn.
Sự thật chứng minh, phán đoán của Trần Kinh là hoàn toàn chính xác.
Hơn nữa đối vấn đề bồi thường, Trần Kinh đưa ra biện pháp bồi thường mới nhất của quốc hội vừa công bố, điều này khiến cho Mã Thiếu Hoa vào thế bị động.
Hiện tại không có chính quyền cấp nào không đau đầu về chuyện thu mua đất, giải phóng mặt bằng.
Trưng đất giải phóng mặt bằng đã trở thành vấn đề đau đầu nhất của giới chính phủ, cũng là vấn đề khó giải quyết nhất, đồng thời trở thành vấn đề không thể tránh được.
Mã Thiếu Hoa muốn cho Trần Kinh mộ đòn hiểm, Trần Kinh lại ra tay ác độc hơn, đáp lễ một cái đã khiến cho Mã Thiếu Hoa không có cách nào đỡ được đòn hiểm này.
Mã Thiếu Hoa tức đến nỗi hận không thể lập tức dựa theo những quy định có liên quan để niêm phong mấy cái mặt tiền của Ban hợp tác kinh tế sau đó hung hăng đem vấn đề của Ban hợp tác kinh tế để xử lý, khiến cho Trần Kinh phải thân bại danh liệt.
Nhưng lý trí nói cho hắn biết, hiện tại không thể làm như vậy.
Bởi vì Trần Kinh bày ra thái độ có chết thì cùng chết, nếu như thật sự phải làm như vậy, công tác giải phóng mặt bằng bị ngăn trở, hoặc là nhân dân gây rối, chuyện này sẽ gây ảnh hưởng rất lớn, cả thành phố Việt Châu không được yên, nói không chừng những lãnh đạo tỉnh ủy có liên quan đều không chạy được trách nhiệm, cuối cùng sẽc khó lường.
Chuông điện thoại không ngừng reo, Mã Thiếu Hoa khó chịu cầm điện thoại lên, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói quen thuộc.
Hắn dừng một lúc, mặt biến sắc nói:
- Lục công tử, lần này anh khiến tôi thảm rồi, anh biết không chính vì tôi nghe lời anh, hiện tại xảy ra chuyện lớn như vậy. Hiện tại tôi không dám đến ủy ban nhân dân thành phố để gặp Phó chủ tịch thành phố Uông nữa rồi, lần này ông ấy nhất định sẽ róc xương lóc thịt tôi.
Người gọi điện thoại chính là Lục Đào, ông ta vừa nghe thấy Mã Thiếu Hoa nói như vậy, liền nói:
- Cục trưởng Mã, anh đừng nói xui xẻo như vậy, cục diện hiện tại căn bản không phải là như vậy. Trần Kinh lần này chỉ là miệng cọp gan thỏ, hoàn toàn chỉ là rung cậy dọa khỉ. Tôi có thể đảm bảo với anh, trong thời gian này chúng ta phải bình tĩnh.
- Cốp.
Mã Thiếu Hoa không chút do dự ngắt điện thoại, khí không đánh mà ra.
Lục Đào là người ngoài cuộc, việc không liên quan đến anh ta, anh ta gấp cái gì?
Hiện tại Mã Thiếu Hoa bắt buộc phải báo cáo vấn đề với Ủy ban nhân dân thành phố. Chuyện phát sinh lần này, bây giờ đã trở thành chuyện quan trọng, đã gây ảnh hưởng tiêu cực rồi, phải làm thế nào?
Lục Đào là người chỉ nói suông, nếu hắn có bản lĩnh thực sự, vì sao không giống như một người đàn ông thực sự trực tiếp làm một cuộc đối đầu với Trần Kinh? Lại còn dùng thủ đoạn này?