Quan Sách
Chương 873 : Dự án lớn!
Ngày đăng: 11:18 18/04/20
Một quán trà cổ ở Bắc Kinh.
Nơi này trước đây là có một cây cầu tên Thiên Kiều.
Cách đây mấy trăm năm trước đây là một nơi náo nhiệt phồn hoa và cho tới bây giờ nó vẫn là một nơi phồn hoa nhất Bắc Kinh.
Trần Kinh đã gặp mặt Phương Liên Tuấn ba lần.
Phương Liên Tuấn gặp mặt Trần Kinh nhiều, mà chưa giúp được gì, ông ta cũng cảm thấy ngại, nên rất muốn nghĩ cách để giúp Trần Kinh.
Mà mặt khác, cũng là vì gần đây cảm xúc của ông ta hay bị dao động, vì việc triển khai công việc xuống cho cấp dưới, ông ta cũng phải cố gắng nghĩ đủ mọi cách, nhòm trước ngó sau, thậm chí tiến thoái lưỡng nan.
Phương Liên Tuấn đã công tác ở Bộ ủy Bắc Kinh đã nửa đời người.
Từ trước tới giờ vẫn chưa có kinh nghiệm công tác ở cấp cơ sở.
Ông ta vốn cũng không phải là một người có thành tích học tập cao, vì vậy công tác ở Bộ ủy Bắc Kinh cũng không dễ dàng gì.
Trước kia có cơ hội thăng tiến, lại vì bà xã của ông ta, không thể chịu được sự phá rối của người khác, nên rất nhiều cơ hội đã bị bỏ qua, một cái chớp mắt là biết số phận thế nào.
Từ năm ngoái tới nay, khu vực Tây Bắc bắt đầu có những hoạt động tích cực trong chính đàn nước cộng hòa.
Đa số những người tài giỏi của khu vực Tây Bắc đều được chọn để đề bạt lên trên.
Phương Liên Kiệt cũng mong chờ điều đó, những đồng nghiệp cùng độ tuổi ở khu vực Tây Bắc, hiện giờ đều làm tới chức Phó bộ rồi.
Thậm chí có một số người đã được về làm quan lớn của một vùng.
Ông ta không kìm chế nổi nữa.
Trong lòng luôn nghĩ xem có con đường nào để thăng tiến.
Ông ta tổng hợp phân tích tình hình hiện giờ của bản thân, ông ta cần phải thăng tiến, phải được chuyển xuống cơ sở.
Chỉ có thể xuống dưới cơ sở công tác thì mới có cơ hội.
Nhưng việc xuống cơ sở công tác đâu dễ như vậy?
Nếu yêu cầu bình thường, chuyển công tác đến Trung Nguyên hoặc Tây Bắc làm Chủ tịch hoặc Bí thư gì đó, thì còn có cơ hội.
Nhưng, yêu cầu của Phương Liên Kiệt hơi cao, ông ta muốn tới khu vực phát triển, muốn nhanh chóng được thăng chức, vì vậy phạm vi chọn lựa tất nhiên hẹp đi rất nhiều.
Đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết, một người nghĩ quá nhiều, lúc nào cũng nhòm trước ngó sau, như vậy thì làm sao có thể làm được việc?
Phương Liên Tuấn có chút giống Viên Thiệu trong “Tam quốc diễn nghĩa”, Tào Tháo đánh giá ông ta là một người nhiều mưu nhưng không quyết đoán, ông ta hiện giờ cũng đang ở trong hoàn cảnh đó.
Nhưng Phương Liên Tuấn có suy nghĩ thì Trần Kinh cũng không thể bực tức.
Vì có một số việc giục tốc bất đạt, tuy Trần Kinh và Phương Liên Tuấn có quan hệ thân thiết.
Nhưng hai người lại rất ít đi lại với nhau.
Nếu Trần Kinh biểu hiện qua nóng vội, thì sẽ tạo cho Phương Liên Tuấn cảm giác hắn đang lợi dụng ông ta.
Làm cán bộ nhà nước nửa đời người, đối với những việc tranh đấu lục đục nội bộ ông ta đã nắm rõ trong lòng bàn tay rồi.
Trần Kinh mặc dù còn muốn nói tiếp cái gì đấy, nhưng cuối cùng hắn vẫn kìm lại.
Nhưng không dễ gì tìm được cơ hội, hắn cũng không muốn từ bỏ như vậy.
Hắn suy nghĩ một hồi, đột nhiên nghĩ tới vợ của Phương Liên Tuấn là Hàn Thiến.
Hàn Thiến xuất thân bình thường, nhưng lại có thể tạo dựng được một sự nghiệp rất rực rỡ, người phụ nữ này không phải là một người đơn giản.
Mặt khác, theo quan sát của Trần Kinh, Phương Liên Tuấn dường như có chút gì đó sợ Hàn Thiến, có vẻ ở nhà vợ ông ta quản ông ta rất chặt.
Trần Kinh phán đoán như vậy, liền nói:
-Anh cả, sự việc hiện giờ rất quan trọng, những gì chúng ta nói chuyện chỉ là để tham khảo. Việc này anh hãy về nhà nói chuyện với chị đi, nghe ý của chị thế nào.
Hắn dừng một lúc, nói:
-Có rất nhiều việc ở Lĩnh Nam đang chờ em về giải quyết, ngày mai tôi sẽ trở về Lĩnh Nam. Có một số việc gấp, mọi việc anh cứ suy nghĩ kĩ sau nói tiếp được không?
Phương Liên Tuấn rất đồng tình với lời đó của Trần Kinh.
Nhưng ông ta mới nghe thấy việc ngày mai Trần Kinh trở về Lĩnh Nam, lại có cảm giác như mình mới làm sai việc gì đó, sợ tuột mất cơ hội, liền nói:
-Trần Kinh, ở lại thêm một ngày nữa không được sao? Cách vừa rồi của cậu rất hay, tôi sẽ suy nghĩ cẩn thận, cậu ở lại Bắc Kinh thêm vài ngày nữa thôi! Dù sao hiện giờ Uyển Kỳ cũng đang có thai, bên cạnh không có ai, cậu như vậy có phải là không làm hết được trách nhiệm của một người chồng không?
Trần Kinh lắc đầu cười, nói:
-Anh cả, đây cũng là việc tôi không thể làm chủ được! Lãnh đạo mới của Lĩnh Nam chuẩn bị nhận chức, nhận chức xong liền bàn ngay tới việc hợp tác liên khu vực. Hiện giờ Ban hợp tác kinh tế đang đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió. Em không trở về, xem chừng lãnh đạo sẽ không vui!