Quan Sách

Chương 874 : Khó khăn trùng trùng!

Ngày đăng: 11:18 18/04/20


Trần Kinh trở về Lĩnh Nam, ngay lập tức tới hỏi thăm Kiều Chính Thanh.



Hiện nay đối với Trần Kinh mà nói, bây giờ tốc độ sẽ quyết định thành bại.



Hắn sớm đã nhìn ra, thời gian trước Ủy ban nhân dân Tỉnh thông qua những văn kiện liên quan tới chức năng của Ban hợp tác kinh tế, đây chính là con dao hai lưỡi.



Tại sao văn kiện đó lại được thông qua một cách thuận lợi vậy?



Trần Kinh rõ ràng là đã đắc tội với Vạn Ái Dân, nhưng Vạn Ái Dân là cán bộ đứng thứ hai của Tỉnh lại không can thiệp vào sự việc này, điều này rất đáng ngờ.



Chức năng của Ban hợp tác kinh tế đã được xác định, một là Phòng công tác kinh tế từ giờ sẽ có phương hướng để làm việc, nhưng mặt khác cũng đồng nghĩa với việc Tỉnh ủy đang hi vọng Ban hợp tác kinh tế sẽ tạo ra được thành tích mới.



Cho dù không tạo ra được thành tích gì, vậy cũng phải có hành động gì đó, phải cho lãnh đạo thấy được triển vọng của Ban hợp tác kinh tế trong tương lai.



Lãnh đạo không thể lúc nào cũng bao dung tha thứ cho một đơn vị luôn luôn không có động thái gì.



Vì vậy ở góc độ này mà nói, xác định chức năng của Ban hợp tác kinh tế, điều này giống như vụt một roi vào sau lưng Trần Kinh.



Cái roi này quật xuống, không có bất cứ phản ứng gì, những cục diện khó sau này càng khó có thể dự đoán được.



Đối với một cán bộ mà nói, thành tích chính là sinh mệnh, có nhiều lúc cần phải bảo vệ sinh mệnh.



Một người cán bộ có thành tích, cho dù trong các mối quan hệ còn tồn tại nhiều vấn đề, đắc tội với cấp trên.



Vì cách quản lý quá cứng nhắc, không gian hoạt động quá lớn, Trần Kinh ở Lân Giác chính là ở hoàn cảnh ấy.



Nhưng nếu không có chút thành tích gì, lãnh đạo không nhìn thấy điểm khởi sắc nào, hoàn cảnh này cứ tiếp diễn thì hỏng hết.



Trần Kinh hiện nay đang chuẩn bị phải đối mặt với hoàn cảnh này.



Vì vậy, trong lòng hắn cảm thấy rất nguy hiểm, hiện giờ rất là tình hình, trong vòng một tháng, nếu công tác của Ban hợp tác kinh tế không có bất kỳ tiến triển nào.



Hắn chắc chắn sẽ phải đối diện với cục diện rất khó khăn.



Lần này từ Bắc Kinh trở về, dù Phương Liên Tuấn không có phản hồi gì, nhưng hắn lại rất vội vã, chuẩn bị báo cáo sự việc này với Kiều Chính Thanh.



Dự án lấy từ Bộ Thương mại, nhất định phải tạo ra thành tích, tạo ra sức ảnh hưởng.



Hiện giờ Trần Kinh đang đối diện với cục diện bốn mặt đều có kẻ thù, ở đâu cũng không được đón tiếp.



Nếu Trần Kinh chủ động tìm người khác giúp đỡ, tìm người hỗ trợ, xem chừng việc đẩy mạnh công việc sau này sẽ khó khăn, chắc chắn là sẽ có người cản trở.



Nhưng dự án chứng nhận tư chất doanh nghiệp của Bộ Thương mại, nếu có thể làm mới lại hoàn toàn, thì người khác sẽ tới gõ cửa xin.



Trên thương trường, có một loại hình marketting cao cấp, cũng áp dụng biện pháp này.




-Được rồi, dù sao cũng đã tới lúc này rồi, không vấn đề gì thì cứ ngồi thêm lúc nữa!



Trần Kinh ngơ ngác, nhìn chằm chằm Kiều Chính Thanh.



Kiều Chính Thanh trầm ngâm một lúc, mắt nhìn Trần Kinh, nói:



- Trần Kinh, sự việc không phải hoàn toàn không có thể xoay chuyển. Nếu tìm Phó bí thư Hạ, thì sự việc sẽ không như thế này!



Trong lòng Trần Kinh bỗng xiết lại, Hạ Quân?



Bộ Thương mại triển khai dự án xuống Lĩnh Nam, tìm Phó bí thư Hạ thì có tác dụng gì?



Trần Kinh có chút mơ hồ.



Tuy tên tuổi của Hạ Quân như sấm bên tai, ông ta được coi là cha đẻ của quan trường Lĩnh Nam.



Nhưng ông ta dù sao ông ta cũng không quản công việc của ủy ban, về phía công việc ở ủy ban, ông ta thì có bao nhiêu sức ảnh hưởng?



Nhưng Kiều Chính Thanh không phải là người thuận miệng là nói, ông ta nói như vậy chắc chắn là có đạo lý riêng.



Trần Kinh vội nói:

-Chú Kiều, tôi với Phó bí thư Hạ không thân thiết nhau lắm. Việc này anh có thể giúp tôi ngỏ ý không?



Kiều Chính Thanh liên tục lắc đầu nói:

-Tôi nói cho cậu biết, những việc này của cậu tôi không can dự. Cậu phải làm thế nào, thì làm như thế. Có thể làm được hay không, tôi cũng không có cách nào!



Ông ta dừng lại một lúc, rồi nói:



-Nếu cậu tìm đến được Phó bí thư Hạ thì sự việc nhất định sẽ thành!



Kiều Chính Thanh nhấn giọng khi nói câu nói này, khiến trong lòng Trần Kinh chợt thấy vô cùng tự tin.



Thuyền tới đầu cầu ắt sẽ thẳng, việc gì rồi cũng có cách giải quyết, Kiều Chính Thanh nói tới Hạ Quân, ít nhất khiến Trần Kinh cảm thấy có một tia hi vọng.



Nhưng Trần Kinh làm sao có thể liên hệ được với Hạ Quân?



Cấp bậc thân phận của hai người quá khác nhau, trước đây hắn và Hạ Quân cũng có duyên gặp mặt một lần, nói chung là không thân thiết lắm.



Chẳng nhẽ Trần Kinh cứ mạo muội đi tìm Hạ Quân sao?



Sau đó thuyết phục Hạ Quân thế nào?



Trần Kinh tưởng tượng thế nào cũng không thực tế, rất không thực tế.