Quan Sách
Chương 885 : Lại là Lục Đào
Ngày đăng: 11:18 18/04/20
Phạm Giang đã đến Việt Châu rồi, hình như gặp phải chút phiền phức.
Anh ta gọi điện cho Trần Kinh, tâm trạng có chút suy sụp.
Trần Kinh mời hắn đến Nam Việt ăn cơm, trong bàn ăn, Trần Kinh liền phê bình anh ta và nói:
- Cậu à cái tên tiểu tử này, không biết có phải chúng ta là anh em nhiều năm không nữa. Tôi nghe nói cậu thường xuyên đến Việt Châu, tại sao lại không thấy cậu liên hệ gì với tôi cả?
- Có phải cậu cùng làm việc với Liêu Triết Du, liên lạc với tôi khiến cậu lo ngại, nếu như là như vậy thì tôi không trách cậu, có phải vậy không?
Phạm Giang lắc lắc đầu nói:
- Không, không phải! Tôi đã không làm ở đấy được một năm rồi, hiện nay tôi tự mở một công ty quản lý, quy mô tương đối nhỏ, chủ yếu là phục vụ những nghệ nhân ở Sở Giang. Tôi có mấy lần đến Việt Châu, nhưng mỗi lần đến đều vội vội vàng vàng…
- Tôi sao có thể không muốn tìm anh?
- Thật sự là những việc phiền phức quá nhiều, áp lực quá lớn, bình thường có thể nghĩ được một số chuyện nhưng lại lười không muốn làm, trong đầu lúc nào cũng nghĩ đến việc của công ty.
Trần Kinh cười hì hì, đưa cho Phạm Giang một điếu thuốc nói:
- Cậu thật là có nghĩa khí a, mở công ty quản lý mà không thông báo cho tôi. Ít ra tôi có thể để cho vợ tôi đến giúp đỡ cậu một chút, như vậy thì cậu cũng không mệt như vậy.
Phạm Giang cười cười, có chút khổ lão.
Sự phát triển của Trần Kinh mấy năm nay anh ta nghe nói rất nhiều, biết Trần Kinh càng ngày càng làm quan to, so với mấy năm trước ở Sở Giang, dường như đã không phải là Trần Kinh của ngày trước nữa rồi
Điều này ngay từ ngữ khí và biểu hiện tự tin của hắn cũng khiến người khác nhận ra.
Mà đối với Phạm Giang anh ta có điểm khó của anh ta.
Anh ta công tác cùng Liêu Triết Du nhiều năm như vậy
Từ trước đến nay, giữa công ty của Liêu Triết Du và truyền thông Hồng Địa tồn tại cạnh tranh rất lớn.
Phạm Giang sau này lại phụ trách công ty con ở Sở Giang, nên thời gian đó cạnh tranh càng khốc liệt với
Vì công Việc, anh ta cũng ít tiếp xúc với với công ty Hồng Địa Sở Giang.
Hiện nay anh ta tự mình mở công ty riêng, anh ta cũng không còn mặt mũi nào để đến nhờ vả Phương Uyển Kỳ, đương nhiên anh ta càng không dám gọi điện cho Trần Kinh.
Lần này nếu như không vì không thể không làm phiền, dù thế nào, anh ta cũng sẽ không nghĩ đến việc liên hệ với Trần Kinh.
Con người chính là như vậy.
Lúc thanh niên còn rất đơn thuần, tình nghĩa anh em bạn bè lúc đấy chân thật không hề mang theo chút tư lợi nào.
Đây là một tin vui, trong lòng Trần Kinh có chút vui mừng.
Đặng Kiếm đi rồi, trong lòng Phạm Giang liền thầm nhủ.
Phó chủ tịch thành phố Hoàn, ở Lĩnh Nam kia có thể là người có thân phận tương đương, người có thân phận như vậy nhưng trước mặt Trần Kinh vẫn khách khí và có phần nhường bước, Kinh tử bây giờ đúng là khó lường rồi.
Phạm Giang đã tiếp xúc nhiều với những người làm quan, rất am hiểu cách phán đoán quyền thế của đối phương thông qua những chi tiết rất nhỏ này.
Trần kinh lăn lội ở Lĩnh Nam cũng không tệ, chuyện này xem ra chắc chắn 100% rồi.
Hắn nghĩ như vậy, đối với việc của bản thân mình có chút tin tưởng.
Nếu như Trần Kinh đồng ý giúp đỡ, nói không chừng có thể qua được nguy cơ này, hắn cũng có thể từ bước đường cùng lại tìm được một con đường mới.
- Giang tử, việc này để tôi đi hỏi xem thế nào. Chúng ta cùng nhau nghĩ cách, mọi việc đều có cách giải quyết của nó, cậu phải có lòng tin, không cần ủ rũ! Những năm gần đây cậu đã thay đổi rất nhiều, cảm thấy dường như không giống thanh niên.
- Làm gì có thanh niên nào lại ủ rũ giống như cậu? Cứ cho là gặp phải khó khăn động trời, nhưng vẫn cần phải có dũng khí để đối mặt, cậu nói xem có phải như vậy không?
Phạm Giang liên tục đồng ý, trong lòng cười khổ.
Lòng tin hay cái gì đó, cũng phải dựa vào thực lực để chèo chống.
Trần Kinh hiện tại chức cao quyền trọng, tất nhiên sẽ có tự tin.
Nhưng giống như Phạm Giang hiện tại làm sao có thể tự tin được?
Người khác có tiền có thế lực, lại nắm được nhược điểm, vấn đề khó giải quyết như vậy, ai có thể tự tin chứ?
Hơn nữa, Phạm Giang hiện tại đem tất cả tài sản của mình đổ và dàn nhạc, lần này nếu như không qua được cửa ải này, hắn liền kết thúc cuộc chơi ở đây.
Nhiều năm gom góp như vậy, toàn bộ đầu tư vào công ty này, đối diện với tình hình này, anh ta có thể không ủ rũ sao?
Nhưng những lời này hắn chỉ có thể giấu ở trong lòng.
Trần Kinh hiện tại là Lãnh đạo, lãnh đạo có tư duy của lãnh đạo, lãnh đạo có cách nhìn của lãnh đạo.
Lời phê bình của lãnh đạo lúc nào cũng có đạo lý! Phạm Giang sớm đã thấm nhuần đạo lý này rồi!
Mà đối với Trần Kinh mà nói, hắn không thể biết được trong lòng Phạm Giang có bao nhiêu rối ren lo lắng, hắn chỉ biết hôm nay gặp mặt Phạm Giang, cảm giác dường như không hề giống như trước kia.