Quan Sách
Chương 908 : Một lần vào thủ đô, một lần gan thương tổn!
Ngày đăng: 11:19 18/04/20
Thủ đô, bụng của Phương Uyển Kỳ cũng đã lớn, vừa mới làm siêu âm 4D, đứa nhỏ trong bụng lần đầu tiên có hình ảnh.
Cô cười hì hì cầm tấm hình màu đưa cho Trần Kinh xem, vuốt cái bụng to tròn kêu Trần Kinh áp tai vào nghe, nhìn bộ dạng của cô, giống như một bà mẹ có chút hồi hộp.
Ở nhà tại thủ đô, các sách về bảo vệ sức khỏe phụ nữ có thai, dinh dưỡng cho phụ nữ có thai tùy ý cũng có thể thấy được, trong nhà tựa như một thư viện về việc giáo dục và nuôi dạy trẻ nhỏ.
Hiện tại Phương Uyển Kỳ cấm túc ở nhà, ngoại trừ thời gian ra ngoài rèn luyện mỗi ngày ra đều không đi đâu.
Mỗi ngày đều nghiên cứu những kiến thức về nuôi dạy trẻ nhỏ.
Trần Kinh trở về, cô liền rất nghiêm túc giảng giải cho Trần Kinh, nghiễm nhiên đã thành chuyên gia rồi.
Hai vợ chồng Trần Chi Đống vẫn luôn ở thủ đô, bọn họ cả ngày đều ở cạnh Phương Uyển Kỳ, coi đó là trọng điểm bảo vệ.
Thêm hai vợ chồng Phương Lộ Kiên thường xuyên lui tới, trong nhà Trần Kinh hiện tại vô cùng náo nhiệt.
Bởi vì cùng giáo sư Lỗ học hỏi, hiện tại Trần Kinh mỗi tháng nhất định phải về thủ đô, hơn nữa, gần đây, Ban hợp tác kinh tế đang ngập đầy dự án, đến thủ đô, thiết lập quan hệ với các bộ và Ủy ban Trung ương, thời gian chạy dự án cũng nhiều.
Cho nên nửa năm lại đây, có thể đoán được Trần Kinh sẽ thường xuyên về nhà.
Có thể thường xuyên về nhà phục vụ bà xã, phục vụ cha mẹ, trước mắt đối với Trần Kinh mà nói có thể xem như một sự hưởng thụ xa xỉ.
Đương nhiên, mỗi lần về thủ đô, thời gian Trần Kinh ở nhà cũng không nhiều, nhất là cơ hội ăn cơm lại càng ít.
Đến thủ đô, sẽ có vô vàn các bữa tiệc.
Mặc dù có vài buổi tiệc Trần Kinh cũng không muốn tham gia, nhưng thân trong quan trường, cho dù là nhìn những món hải sản, những món đặc sản miền núi, món ăn thôn quê đã muốn phát ói vẫn nhất định phải đi ăn, đây là một sự thống khổ xa xỉ.
Trên quan trường, không có buổi tiệc đồng nghĩa với việc không có quan hệ.
Cho nên, mặc dù mọi người đều chán ghét những buổi tiệc, nhưng trong chuyện này, ai cũng không dám sơ suất.
Có bữa tiệc dạ dày khó chịu, gan khó chịu, không đến buổi tiệc thì trong lòng lo sợ.
Lo sợ là điều tối kỵ trong quan trường, cho nên, tất cả mọi người nguyện ý tổn thương dạ dày, tổn thương gan.
Bởi vì công tác sơ thẩm Xí nghiệp danh giá thành công, Ban hợp tác kinh tế gặt hái được nhiều vinh dự, đối với bộ Thương mại mà nói, vừa mở đầu đã thu được danh tiếng rồi.
Lãnh đạo bộ Thương mại vô cùng cao hứng, Phương Liên Tuấn càng cảm thấy nở mày nở mặt.
Cho nên, lần này Trần Kinh đến thủ đô, Phương Liên Tuấn đã sớm hỏi thăm, nhất định phải uống rượu, Vạn Phó trưởng ban Bộ Thương mại cũng sẽ tham dự buổi tiệc rượu.
Ở cái độ tuổi 50, mấy năm nay nếu còn không có bước tiến mấu chốt, điểm quyết định, cuộc đời chính trị của ông khả năng là sẽ chấm dứt tại đây
Còn đối với Trần Kinh mà nói, trước mắt quan hệ chủ yếu với bộ Thương mại chính là thông qua Phương Liên Tuấn.
Thời điểm cuối cùng Phương Liên Tuấn ở bộ Thương mại, Trần Kinh cần phải nắm chắc thời cơ, tận dụng cơ hội, mất rồi sẽ không thể lấy lại được nữa.
-Kinh tử, cậu và Đường Chí quen biết nhau sao?
Phương Liên Tuấn bỗng nhiên nói.
Trần Kinh lắc đầu, nói:
-Cũng không quá thân thiết, gặp mặt qua vài lần, không có qua lại nhiều!
-Ngày mai tôi hẹn anh ta ra ngoài, chọn thời gian thích hợp chúng ta gặp nhau đi. Hiên tại anh ta đang ở Ủy ban Kỷ luật, vị trí này có lẽ chỉ là một bước đệm mà thôi, sớm hay muộn cũng sẽ phải xuống thôi. Nhiều bạn nhiều lối đi, đã trải qua nhiều chuyện lần trước, tôi cảm thấy anh ta dần thành thục hơn rồi.
Các cậu đều là nhân tài nổi trội của thế hệ trẻ, nên tiếp xúc giao lưu với nhau nhiều hơn!
Phương Liên Tuấn nói.
Trần Kinh khẽ nhíu mày, ngẫm nghĩ một chút gật đầu nói:
-Được, từ sớm em cũng muốn kết bạn với anh ta, vậy kính nhờ đại ca!
Ngày mai Trần Kinh còn có sự an bài khác, lần này Trần Kinh vào thủ đô chủ yếu là muốn tạo quan hệ với Cao Vệ.
Hắn tặng cho Cao Vệ mấy món đặc sản địa phương của Lĩnh Nam, để mang theo lúc đi gặp mặt.
Cao Vệ bây giờ là lãnh đạo các bộ bà Ủy ban Trung ương, nhật trình sắp xếp kín mít, thời gian rất thất thường.
Trần Kinh còn lo sợ thời gian không khớp, nếu lúc gặp Đường Chí, bỗng nhiên Cao Vệ gọi qua thì mình nên làm gì đây?
Nhưng về Đường Chí, đây là một nhân tài trẻ tuổi của Tây Bắc hệ, Trần Kinh cũng không thể coi như không thấy.
Phương Liên Tuấn có thể hẹn gặp được cũng là một cơ hội khó có được.
Trần Kinh cẩn thận cân nhắc trước sau, vẫn là thừa cơ ứng biến vậy.
Hắn vừa nghĩ đến ngày mai lại phải uống hai bữa rượu, dạ dày hắn cũng có chút tạo phản.
Khó trách Lĩnh Nam có cán bộ nói, vào thủ đô một lần, lá gan lại bị tổn thương thêm một ít, lời này đích thực là kinh nghiệm xương máu.
Chẳng qua vừa hay, lần này Trần Kinh ở thủ đô tương đối lâu, hắn còn phải đợi Lý Thanh Hương của Hải Sơn và Diêu Quân Huy của Nam Cảng, lần này là lúc để mọi người đồng lòng thi triển hết khả năng...