Quan Sách

Chương 921 : Tự giải quyết ổn thỏa

Ngày đăng: 11:19 18/04/20


Trà đã cạn.



Trong phòng không khí rất áp lực, khiến người ta không thở nổi.



Phó bí thư Hạ vuốt vuốt cốc trà trong tay, thần sắc có phần ý vị sâu xa.



Đối diện ông ta, Phó chủ tịch thường trực thành phố Hoàn Thành, Vương Tự Quốc. Sắc mặt Vương Tự Quốc chưa bao giờ nghiêm túc như thế, vẻ mặt khẩn trương, môi nhếch ra, mặt xanh lét, dường như ngay cả thở cũng không dám.



- Sự việc quá nghiêm trọng, thật không thể tin nổi. Trách nhiệm của anh là không thể trốn tránh.

Hạ Quân thản nhiên nói.



Thanh âm của ông ta rất bình thản, nhưng lời này Vương Tự Quốc nghe, lại giống như sấm sét.



Anh ta run run nói:

- Chú Hạ, cháu…



Hạ Quân mặt nhăn mày nhíu, trong lòng thầm thở dài.



Hiện tại sự việc của Hoàn Thành khiến Tỉnh ủy rất bị động, bỏ qua ảnh hưởng ác liệt của sự kiện hộp đêm Thiên Tâm, chỉ riêng việc Kính Quốc Hoa tự sát đã khiến Bí thư cực kỳ tức giận.



Sự việc của Kính Quốc Hoa, Uỷ ban Kỷ luật sớm đã điều tra ra manh mối.



Vẫn luôn giương cung không bắn, trong đó có suy tính trình tự sâu sắc .



Ông ta suy tính tới sự phức tạp của Hoàn Thành, suy tính đến Kính Quốc Hoa có thể còn liên lụy tới những vấn đề lớn hơn nữa, còn nhiều người có khả năng liên quan tới ông ta.



Nhưng hiện tại, Kính Quốc Hoa lại chết như vậy.



Người đã chết, xong tất mọi chuyện, hết thảy manh mối bị cắt đứt, tất cả cố gắng và ý tưởng đều thành bọt nước.



Tất cả suy tính liên quan tới Hoàn Thành, không còn tác dụng gì, Mạc Chính có thể không tức giận không?



Kính Quốc Hoa chết như nào, không ai có thể đưa ra đáp án chính xác.



Cho dù hoàn toàn là ông ta tự sát, nhưng sau lưng việc tự sát liên lụy tới bao nhiêu vấn đề, ai có thể nói rõ?



Sự tức giận của Mạc Chính, bộ máy Hoàn Thành khó có thể chịu đựng, Hạ Quân có thể cảm nhận rõ ràng, bộ máy Hoàn Thành hiện tại bị vây trong bấp bênh.



Vào lúc này, áp lực trên vai ông ta rất lớn.



Vương Tự Quốc cũng không khiến ông ta thất vọng, làm Uỷ viên thường vụ đứng thứ 5 trong danh sách bộ máy Hòan Thành, sức ảnh hưởng của anh ta cũng hữu hạn, năng lực nắm cục diện trong tay cũng có hạn.



Hoàn Thành xảy ra vấn đề nghiêm trọng, hiển nhiên sau lưng có nguyên nhân phức tạp.



Trông cậy vào những gì Vương Tự Quốc biết trước, bóp chết vấn đề từ trong trứng nước, không quá hiện thực.


Hạ Quân hiện tại trấn thủ Hoàn Thành, không nắm lấy mình để trút giận, lại tìm Vương Tự Quốc là người chịu trách nhiệm, điều này điều này khiến ông ta thấy có hy vọng.



Ông ta ý thức được, hiện tại nhất định phải lập tức triển khai hành động hữu hiệu, phải buông tất cả băn khoăn.



Trong lúc mấu chốt, nên hy sinh phải hy sinh, nên vứt bỏ phải vứt bỏ.



Nếu chỉ bo bo được mất, vậy thực sự sẽ gặp phải hậu quả không thể xoay chuyển được.



Nhạc Vân Tùng đi ra ngoài, di động của Hạ Quân còn không ngừng vang lên.



Ông ta rất giận tắt máy.



Nhưng lúc này sao có thể tắt máy di động.



Bất cứ lúc nào ông ta cũng phải đợi Bí thư liên hệ, bất cứ lúc nào cũng phải chuẩn bị tiếp nhận báo cáo công tác của cấp dưới, di động đối với ông ta lúc này vô cùng quan trọng.



Cuối cùng, đợi thật lâu, ông ta mới nhấn nút trả lời.



- Cuối cùng cô muốn làm gì? Cô biết hiện tại tôi bận như nào không?

Hạ Quân nghiêm túc nói, ông ta không còn thản nhiên như vừa rồi, vẻ mặt trở nên dữ tợn, dường như thành một người khác.



- Chúng ta nên nói chuyện một chút, tôi nói với anh Hạ Quân, anh đừng tưởng tôi không rõ cục diện hiện tại, anh đừng tưởng tôi không rõ dụng tâm của anh. Quỷ tâm của anh người khác không nhìn ra, nhưng không lừa được tôi.

Dầu dây bên kia vang lên một giọng nói lạnh lùng.



- Hạ Quân, ha ha, anh muốn để tôi bị cuốn vào ván cờ của tỉnh, muốn bọn tôi trở thành vật hy sinh, anh nghĩ hay quá đấy.



Hạ Quân cả giận nói:

- Cô nói hươu nói vượn gì đấy? Thật đúng là bắn tên không đích, làm bừa. Nói lung tung vô căn cứ.



- Có căn cứ hay không tự anh rõ.

Đầu dây bên kia lại vang lên giọng nói, nhanh chóng trở nên khô khốc:

- Hạ Quân, anh không cho tôi sống dễ dàng, cũng đừng trách tôi trở mặt. tôi nói với anh, chuyện của anh tôi biết hết, cô gái kia hiện tại đang dạy học ở trung học Nhã Trúc.



Haha, tôi tìm cô ấy nói chuyện rồi, không gì giấu được tôi.



Anh tin không, ngày mai tôi sẽ nói hết, bao gồm những chuyện của chúng ta…



Hạ Quân đứng dậy, sắc mặt đại biến nói:

- Đồ ngu, điên, cô…



- Anh tự giải quyết cho tốt, tôi nói đến đây thôi.



Tít…

Hạ Quân định nói tiếp, đầu dây bên kia truyền đến một hồi tít dài, sắc mặt ông ta đột nhiên tái nhợt, cực kỳ khó coi.