Quan Sách
Chương 922 : Thu hậu toán trướng (sau sự việc mới biết ai đúng ai sai, ai được ai mất)
Ngày đăng: 11:19 18/04/20
Hạ Quân sắc mặt rất khó coi, ông ta đuổi mọi người đi, một mình ở lại trong phòng buồn bực hút thuốc.
Ông ta rất hận Lý Thanh Hương.
Ông ta không hiểu, lúc trẻ sao mình lại có thể bị người phụ nữ này mê hoặc, từ đó dẫn tới cuộc hôn nhân sai lầm này.
Hiện tại người phụ nữ này giống như ác mộng quấn lấy ông ta, khiến ông ta khổ không thể tả.
Lý Thanh Hương người phụ nữ này chính là vực sâu không đáy, để hạ nhục mình, chuyện gì bà ta cũng có thể làm.
Bà có thể bỏ cả gia đình, bỏ chồng, bỏ con, thậm chí có thể bỏ tất cả thế giới.
Nếu Lý Thanh Hương an phận giống những người phụ nữ khác, đàng hoàng giúp chồng dạy con, liệu có cuộc sống hiện tại không?
Hạ Quân lắc lắc đầu.
Trong màn sương khói quanh quẩn, trong đầu ông ta nổi lên một bóng dáng mơ hồ.
Phụ nữ rất nhu mì, trên mặt luôn là nụ cười hiền dịu.
Cho dù gặp chuyện gì, bà đều ôn nhu hiền hòa như vậy, chưa bao giờ nổi giận, chưa bao giờ lớn tiếng, luôn dịu dàng trang nhã.
Nghĩ đến người phụ nữ này, Hạ Quân trong lòng cảm thấy một sự dịu dàng.
Sau đó cảm xúc lại trùng xuống.
Nếu bỏ thân phận của ông ta sang một bên, nếu ông ấy là một người bình thường, hiện tại sao có thể vẫn là một người cô đơn như vậy.
Vị trí hiện tại của ông ta, dậm chân một cái đã khiến Lĩnh Nam rung chuyển. Ông ta khẽ khoát tay, là có thể quyết định vận mệnh của lãnh đạo thành phố mấy chục triệu dân.
Có bao nhiêu người vắt óc tìm cách muốn tiếp cận mình.
Ông ta chỉ cần liếc mắt một cái, là có thể khiến rất nhiều người run sợ.
Lật tay thành mây, trở tay thành mưa, đối với người có thân phận như ông ta mà nói, chẳng qua là chuyện con nít.
Nhưng vậy thì đã sao?
Ở chỗ cao không khỏi chết lạnh, lại có bao nhiêu người có thể hiểu được nỗi khổ trong lòng ông ta?
Ông ta biết Lý Thanh Hương hận mình vì cái gì, Lý Thanh Hương hận ông ta phản bội, hận ông ta trước khi ly hôn đã có quan hệ vượt mức bình thường với người phụ nữ khác.
Nhưng nghĩ lại, ông ta là một người đàn ông bình thường, Lý Thanh Hương căn bản không thể làm nghĩa vụ của một người phụ nữ bình thường, chuyện này sao có thể hoàn toàn trách ông ta.
- Sự việc tới mức như hiện nay, phải nói là xử lý rất thức thời, điều này chứng minh bộ máy vẫn còn rất có sức chiến đấu, giác ngộ tư tưởng của đa phần cán bộ Hoàn Thành chúng ta vẫn còn khá cao.
Nhạc Vân Tùng ngượng ngùng cười cười, không dám trả lời.
Mấy ngày nay tiếp xúc nhiều với Hạ Quân, khiến ông ta rất kiêng kị Hạ Quân.
Hạ Quân ra tay rất độc, hơn nữa không lộ dấu vết gì, một bộ máy vụn cát. Trong tay ông ta, ngay lập tức khiến mọi người đều cúi đầu nghe theo ông ta.
Trong đó bao gồm cả Nhạc Vân Tùng.
Nhạc Vân Tùng không chút nghi ngờ, nếu mình có chút tiêu cực trong sự kiện Hoàn Thành, ngay lập tức Hạ Quân dám phất tay trảm ông ta cho xuống ngựa.
Sự tàn nhẫn của Hạ Quân không chỉ ở bên ngoài, mà còn bên trong.
Ông ta không động thủ thì thôi, vừa động thủ đã khiến người khác không thể phản kích.
Đây là điểm Hạ Quân khiến Nhạc Vân Tùng rất kiêng kị.
Làm lãnh đạo, thật sự muốn chém đại sát, quyết đoán kiên quyết, đây không phải việc khó gì.
Hạ Quân mấu chốt là giơ đao đúng thời điểm, giết mấy người, giữ mấy người, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị xuống tay.
Ông ta một tay cầm đao, một tay cầm kẹo, hai tay động cùng lúc, đây mới là điểm Hạ Quân khiến người ta khó lường.
Vĩnh viễn để lại một tia hy vọng cho người ta, vĩnh viễn để cho người ta một cơ hội, làm người ta mơ hồ có thể nhìn thấy một con đường trong tuyệt vọng.
Cho dù con đường kia rất hẹp, rất nguy hiểm, cửu tử nhất sinh.
Nhưng tính người khiến ông ta không thể không đánh cuộc, người không nhìn thấy hy vọng, vốn không có linh hồn, mà người trong tuyệt cảnh có thể nhìn thấy một tia hy vọng, mới là sự tồn tại có thể hết sức kích phát tiềm lực của bản thân.
Cho nên, trong vòng vài ngày ngắn ngủi, Hoàn Thành toàn bộ đều hiệu suất cao, toàn bộ ban ngành các cấp Hoàn Thành, như một bộ máy vận chuyển tốc độ cao.
Không ai dám có biện pháp dự phòng, không người nào dám để lại đường lui, đều lộ ra bản lĩnh ẩn giấu, rốt cục có thành quả to lớn.
Thành quả này đủ để khiến Hạ Quân có thể mang những lời khen ngợi tốt đẹp ra về.
Sự việc Hoàn Thành kết thúc như vậy?
Chỉ sợ tất cả mọi người đều có thể nghĩ như vậy, nhưng Nhạc Vân Tùng kinh nghiệm hiểm ác thì không lạc quan như vậy.
Bởi vì trong từ điển thành ngữ sớm có tổ hợp từ “Thu hậu toán trướng”(sau sự việc mới biết ai đúng ai sai, ai được ai mất)