Quan Sách
Chương 959 : Thẩm bắc vọng!
Ngày đăng: 11:19 18/04/20
Ban đêm ở vịnh Victoria thật lộng lẫy.
Ở trong lầu cao nhất của nhà hàng tiêu chuẩn phương tây quốc tế, nhìn ra vịnh Victoria vào ban đêm thật xinh đẹp, khiến cho người ta tinh thần rất sảng khoái.
Trần Kinh lẳng lặng nhìn người thanh niên trước mặt mình.
Mấy năm không gặp, Thẩm Bắc Vọng gầy hơn trước rất nhiều, cũng lạnh lùng hơn rất nhiều!
Anh ta lẳng lặng ngồi trên xe lăn, xem ra tinh thần quả là không tồi.
Phía sau anh ta có bốn người đàn ông cao to đứng, tất cả đều để đầu đinh, ánh mắt sắc bén, vừa nhìn đã biết không phải là người bình thường.
Trần Kinh bắt tay với Thẩm Bắc Vọng, Thẩm Bắc Vọng hơi nhếch miệng một chút, trên mặt lộ ra chút ôn hòa, nhưng chợt lại tỏ ra hờ hững như trước.
- Bí thư Trần, tiêu chuẩn nhà hàng ở đây anh có vừa ý không?
Thẩm Bắc Vọng nói.
Trần Kinh gật gật đầu nói:
- Rất tốt, càng khiến tôi không ngờ đến nữa là có thể gặp được anh ở đây!
Thẩm Bắc Vọng cười lạnh một cái nói:
- Ở phương Bắc không thể sống được, chỉ có thể đến HongKong, làm nghề cũ.
Trần Kinh nhướn mày, nghe xem cái nghề cũ mà Thẩm Bắc Vọng chỉ đến là cái gì?
Anh ta trầm mặc một lúc, lắc lắc đầu nói:
- Anh vẫn còn trẻ, vẫn còn có cơ hội!
Thẩm Bắc Vọng thở dài nói:
- Mũi heo có cắm vào hành tây vẫn là mũi heo. Sói mang da dê vẫn là sói, mang thêm da dê lại bị những con sói khác coi là đã lột xác, do đó không kiêng nể gì để lộ ra nanh vuốt. Bí thư Trần, chúng ta không phải là người ở cùng đẳng cấp, nhưng không ngờ lại quen biết nhau, tôi hy vọng hôm nay mời anh một bữa cơm sẽ không mang lại phiền phức cho anh.
Trần Kinh cười ha hả nói:
- Được rồi, Thẩm công tử, ngồi ở trong phòng này, tôi và anh đều là khách, cũng không thể nói là có gì không giống nhau. Ăn với nhau một bữa cơm sẽ không có phiền toái gì, anh không cần lo ngại!
Trong lòng Trần Kinh có chút cảm thán.
Hắn có thể cảm thấy Thẩm Bắc Vọng có thay đổi hơn rất nhiều so với trước kia.
Có lẽ là chuyện lần đó đã gây ra ảnh hưởng tiêu cực đối với anh ta, nhưng đối với lựa chọn của Thẩm Bắc Vọng, hắn hoàn toàn không thể đồng quan điểm.
Mặc dù tư tưởng của Trần Kinh đã thoáng hơn trước kia rất nhiều, nhưng trong ý thức của hắn xã hội đen vĩnh viễn là nghề không chân chính.
Đương nhiên, Trần Kinh cũng chưa từng nghĩ đến việc thay đổi tư tưởng của Thẩm Bắc Vọng.
Trần Kinh ngồi trên ghế đẩu trên văn phòng nói:
- Tìm thấy rồi, một người bị trọng thương, ba người bị thương nhẹ, con thuyền bị tổn hại nghiêm trọng! Thuyền buôn lậu đã bị khống chế, bộ đội biên phòng không uổng danh là tinh nhuệ, hành động nhanh hơn so với tưởng tượng của chúng ta. Xem ra đội chống buôn lậu của chúng ta vẫn cần phải tiếp thêm sức lực, so với người ta, tốc độ của chúng ta quá chậm rồi.
Đinh Đắc Quân ngạc nhiên.
Hắn không kìm được nhìn Trần Kinh thật lâu.
Ở Hoàn Thành có rất nhiều lời đồn đại về Trần Kinh, nói bối cảnh của Trần Kinh thâm hậu, có căn ở thủ đô, hơn nữa còn là lão đại ở thủ đô.
Những tin đồn này Đinh Đắc Quân cũng từng nghe qua, hắn chỉ tin một chút chú không phải là tin hoàn toàn.
Nhưng vừa rồi, ông ta là tai nghe thấy Trần Kinh chỉ với mấy cuộc điện thoại đã có thể điều động được bộ đội biên phòng, cái này hoàn toàn ngoài tưởng tượng của ông ta.
Bộ đội biên phòng nhưng cấp phó quân khu, trực thuộc sự lãnh đạo của quân ủy trung ương.
Cứ cho là nhân viên của quân khu tư lệnh Việt Châu cũng không thể điều động được, thực sự là tồn tại oai phong.
Mà bộ đội biên phòng ở HongKong, bắt buộc phải xem xét tình cảm của người HongKong, cho nên mỗi lần đều phải hành động rất cẩn thận, tránh khiến cho người HongKong hiểu lầm, cho nên thường là họ không quan tâm sự việc ở bên ngoài HongKong.
Đinh Đắc Quân lăn lộn trong hệ thống công an, đối với phía cảnh sát, thậm chí hiểu biết đối với quân đội nhiều hơn so với Trần Kinh.
Chính vì hiểu biết sâu, cho nên anh ta mới ngạc nhiên.
Lúc này Trần Kinh trong mắt hắn hoàn toàn bí ẩn khó lường.
Vấn đề được giải quyết rồi, nỗi lo lắng ở trong lòng Đinh Đắc Quân được chút bỏ, ông ta lại nghĩ đến chuyện của cục trưởng cục công an.
Ngày nào ông ta cũng chú ý đến việc này, nhưng nghe nói chuyện này trước kia trong Tỉnh ủy cũng có tình hình biến đổi.
Hình như là sở tỉnh không vừa lòng đối với công việc của Đảng ủy ở Hoàn Thành, bọn họ cho rằng công tác phân phối lại không có hỏi qua ý kiến của Sở Tỉnh.
Sở Tỉnh không đồng ý với việc miễn chức của Cổ Tuấn Dũng.
Sự việc này đồn ra, khiến cho chính đàn ở Hoàn Thành khá lung túng.
Nghe nói Nhạc Vân Tùng và Khương Thiếu Khôn hai người đều phải bôn ba đến Sở Tỉnh để nói chuyện đàm phán.
Mà còn lập tức mở hội nghị thường vụ nhưng cũng không nhắc lại đến vấn đề chọn cục trưởng cục công an, ít nhất lần họp thường vụ này, việc này không thể giải quyết được
Điều này khiến cho Đinh Đắc Quân vô cùng áp lực, trở nên có chút rục rịch, kết cục thay đổi bất ngờ, chính là vấn đề mà hắn phải đối diện.