Quan Sách
Chương 960 : Gió thổi mây bay!
Ngày đăng: 11:19 18/04/20
Chấm dứt lịch trình năm ngày ở HongKong.
Đoàn người trở về Hoàn Thành.
Xe dừng ở cửa của khách sạn Kinh Hoa cách thành phố Hoàn Thành khoảng bốn năm trăm mét.
Trần Kinh không cho Tam Ca đến đón mình, chào hỏi đơn giản với Cao Minh Hoa và đám người Tiền Khiêm Ích xong, hắn một mình cầm theo chiếc va li đơn giản của mình chuẩn bị hành lý để trở về, trông giống như một khách du lịch.
Chờ mọi người đi hết, Trần Kinh cũng đang định đi.
Lại nhìn thấy Đinh Đắc Quân đứng ở trước của khách sạn quanh quẩn một chỗ.
Hắn hơi cuời cười, liền nghe thấy tiếng của Đinh Đắc Quân nói:
- Cao Hà
Cao Hà từ một cái hẻm nhỏ ở phía đối diện đi ra, đứa con của cô trong tay cầm một cái kem to ăn rất ngon lành.
Đinh Đắc Quân bước nhanh đến, rất nhiệt tình nói:
- Cao Hà, đứa nhỏ muốn ăn vậy chúng ta tìm một chỗ đi, ăn kem nhiều quá không tốt cho dạ dày!
Đứa bé vội hét lên nói:
- Con muốn ăn kem, con thích ăn kem cơ!
Đinh Đắc Quân cố chút lung túng, hắn giơ tay ra xoa đầu đứa bé nói:
- Đứa nhỏ này …
Đứa bé nấp ở phía sau, ánh mắt lập tức hướng tới phía Trần Kinh, liền chạy tới bên nói:
- Chú Trần, chú Trần!
Trần Kinh vốn định rời đi, vừa nghe thấy thanh âm này liền quay đầu lại. Thần sắc cũng có chút lúng túng!
Đứa nhỏ cũng nhanh chạy đến trước mặt hắn.
Cao Hà và Đinh Đắc Quân đều ngây ra.
Cao Hà liền bước nhanh đến, kéo tay của tiểu Kim Tử nói:
- Con đứa nhỏ này, chú Trần rất bận rộn! Con đúng là không biết chuyện!
Trần Kinh sờ sờ đầu Tiểu Kim Tử nói:
- Tiểu Kim Tử à, lần sau chúng ta lại chơi tiếp được không? Chú phải đi làm việc rồi!
Ông ta từ từ đem tờ báo số mới nhất đặt trên mặt bàn của Trần Kinh.
Trần Kinh ngẩng đầu lên nói:
- Sao vậy? Có tin gì đáng chú ý sao?
Trương Quốc Dân nói:
- Có, tin tức của ngày hôm nay rất chấn động, anh ở HongKong chỉ huy bình tĩnh, giải quyết sạch sẽ gọn gàng thuyền buôn lậu, hơn nữa còn bắt giữ được những phần tử chủ chốt của buôn lậu, hôm nay tôi đã thấy người ở văn phòng bàn tán rồi!
- Hả
Trần Kinh cầm tờ báo đến đọc, tiêu đề rất bắt mắt “ Bắt buôn lậu lại lập chiến tích, bên phía cảnh sát lại đánh buôn lậu”
Trần Kinh nhanh chóng đọc tờ báo, bài báo chủ yếu đưa tin về đội chống buôn lậu mấy ngày hôm trước ở Thiên Hải, dưới ngòi bút của tác giả, bài báo viết rất có tính kích thích, đem hành động cảu đội chống buôn lậu viết hết sức sinh động và anh dũng, khiến cho người đọc rất phấn chấn.
Nhưng Trần Kinh rất nhanh liền nhíu mày.
Bởi vì nhìn bài báo này, bên trong rõ ràng viết mấy trăm chữ có liên quan đến việc Bí thư Trần Kinh chỉ huy lần này, phó cục trưởng đảng ủy cục công an Đinh Đắc Quân như thế nào cũng cùng bày mưu tính kế.
Bên trong có một đoạn viết vể cục trưởng Đinh khảo sát ở HongKong nghe ngóng thấy thuyền buôn lậu gặp phải sự phản kháng của vũ trang. Lập tức lệnh cho đội biên phòng phòng chống buôn lậu khẩn cấp chi viện, cũng thông qua cảnh sát vũ trang trên biển, các bộ tư lện cảnh sát Hoàn Thành, mà trước tiên là tìm Bí thư Đảng ủy Trần Kinh báo cáo khẩn cấp.
Về sau Trần Kinh đưa ra chỉ thị trọng yếu, cục trưởng Đinh quyết đoán điều chỉnh bố trí, rốt cục dọc theo hải vực HongKong đem khống chế thuyền buôn lậu, thuyền buôn lậu bị tổn hại nghiêm trọng cũng được ứng cứu thành công, mười mấy đội viên chống buôn lậu cũng được chuyển nguy thành an!
Trần Kinh xem xong bài báo này, cảm thấy đầu tiên hình tượng của mình đột nhiên đồ sộ, nhưng mà Đinh Đắc Quân càng được đắp thành đảm đang quả cảm, thời điểm mấu chốt có thể giữ được hình tượng công an ưu tú trước mặt lãnh đạo.
Cuối cùng Trần Kinh xem tên tác giả, tên tác giả có hai chữ “ Cung Hiên”
Cung Hiên không phải là nhà truyền thông của cục Công an sao? Bài báo này là bài báo từ bên trong cục Công an truyền ra.
Trần Kinh nhăn mặt nhíu mày, cười hì hì nói:
- Bài báo này thật có dụng ý a, đội ngũ báo chí chuyên đề về công an tay bút quả không tồi.
Hắn vừa để báo xuống, liền có điện thoại gọi đến.
Nhạc Vân Tùng muốn gặp hắn.
Hắn đứng dậy, hướng về phía Trương Quốc Dân bắt tay nói:
- Đem những thứ này cất đi, nhật báo Hoàn Thành tôi xem thật muốn chỉnh đốn, cứ tuyên truyền như thế này, ảnh hưởng rất lớn đến công tác của Đảng ủy và chính quyền!
Trương Quốc dân hơi ngẩn người, không suy nghĩ được gì. Vội vàng đem báo thu lại, trong lòng tự nhiên thấy căng thẳng.