Quan Sách
Chương 990 : Cấp sát khắp nơi!
Ngày đăng: 11:20 18/04/20
Vụ án 6.23 thay đổi bất ngờ, tất cả sự chú ý của toàn tỉnh đều dồn tới Cục Công an thành phố Hoàn Thành.
Vụ án 6.23 cuối cùng sẽ đi theo hướng nào, sẽ phát triển theo hướng trước nay chưa từng được để ý tới sao.
Trong giờ phút này, biểu hiện của Cục Công an Thành phố không chỉ có giới truyền thông và công chúng cảm thấy không thể tin nổi mà ngay cả Sở Công an tỉnh, còn có Thành ủy và Chính quyền Hoàn Thành cũng phải bất ngờ.
Một cảnh tượng rất thú vị diễn ra trong hội nghị nội bộ Sở Công an tỉnh.
Sở công an tỉnh mở cuộc họp hội nghị nội bộ, Phó giám đốc sở Triệu Hạ Quốc suất lĩnh tổ đốc tra báo cáo vụ án 6.23 của Hoàn Thành với bộ máy Đảng ủy.
Trong báo cáo cuộc họp, Triệu Phó giám đốc sở xác định trong vụ án 6.23 một số lãnh đạo chủ chột của Cục Công an thành phố đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng, tổ đốc tra đã cơ bản điều tra và làm rõ sai lầm là do quyết sách mạo hiểm và toàn bộ quá trình thực thi cụ thể.
Triệu Hạ Quốc đem tất cả tài liệu mà tổ đốc tra đã tỉ mỉ thu xếp báo cáo cho bộ máy Sở.
Ngay khi Triệu Hạ Quốc báo cáo, từ văn phòng sở Uông Thanh đột nhiên đi vào hội trường, nói khẽ vài câu với Kim Giám đốc sở.
Giám đốc sở, Kim Liên Văn nghe xong liền biến sắc, ông ta xua tay ra hiệu cho Uông Thành rời khỏi, sau đó ông ta liền ho khan hai tiếng, ánh mắt rất nghiêm khắc nhìn về phía Triệu Hạ Quốc.
Triệu Hạ Quốc trước sau cũng không nghĩ được gì theo bản năng hỏi:
-Giám đốc sở, có chuyện gì phát sinh sao?
Kim Liên Văn nhìn chằm chằm ông ta, chỉ vào đống tài liệu dài dòng của tổ đốc tra nói:
-Những tài liệu này anh làm có thật được Cục Công an thành phố Hoàn Thành cùng với lãnh đạo chính đảng tại địa phương tán thành không? Anh có cùng bọn họ thống nhất ý kiến hay không?
Triệu Hạ Quốc tưởng có người đã tới chào hỏi qua Kim Liên Văn.
Nhìn sắc mặt của Kim Liên Văn, tựa như có người lên đây liên hệ. Đối với cái này, Triệu Hạ Quốc đã có chuẩn bị.
Ông ta dừng một chút, nghiêm trang nói:
-Giám đốc sở, tất cả tài liệu của tổ đốc tra chúng tôi đều lấy sự thật làm gốc, mỗi một tập tài liệu, mỗi một kết luận đều cân nhắc cẩn thận. Sức ảnh hưởng của vụ án 6.23 rất lớn, bộc lộ những tồn tại nghiêm trọng về vấn đề quản lý, tư tưởng, đoàn kết cùng nhiều vấn đề khác của nội bộ Cục Công an Hoàn Thành.
Chúng ta...
Ông ta chưa nói hết đã bị Kim Liên Văn hắc một tiếng ngắt lời, Kim Liên Văn lạnh lùng nói:
-Anh đã tự tin như vậy, hiện tại tôi đây nói cho anh biết. Anh vừa mới bước chân đi khỏi. Cục Công an thành phố Hoàn Thành liền trở mình bắt một số nhân vật mấu chốt có liên quan tới vụ án 6.23. bao gồm người anh vừa mới nói là tuyến nhân của chúng ta, người khống chế phía sau công ty Tân Hải, Sầm Đại Bằng.
-Tiểu Lục, chú đang họp, có chuyện gì vậy?
Lục Đào không đợi ông ta nói hết câu, liền dồn dập nói:
-Chú Khương, cháu muốn hỏi một chút, Cục Công an Hoàn Thành hiện tại muốn làm gì vậy? Bọn họ cũng quá coi trời bằng vung đi! Bọn họ làm như vậy, có phải là muốn cưỡng chế di dời toàn bộ xí nghiệp xây dựng và kiến thiết đô thị Hoàn Thành hay không?
Bọn họ dựa vào cái gì mà bắt người, nhân quyền của xí nghiệp chúng cháu có thể được bảo đảm hợp pháp hay không...
Anh ta lải nhải nói rất lớn, Khương Thiếu Khôn cau mày nói:
-Tiểu Lục, hiện tại chú đang họp, những lời nói oán giận đó chẳng có tác dụng gì đâu, cuối cùng phải xem kết quả thôi....
Lục Đào vừa nghe Khương Thiếu Khôn nói như vậy, có chút nóng nảy, nói:
-Chú Khương, chú cần phải ngăn chặn cái hành vi bắt người bừa bãi này của Cục Công an lại. Chú là Chủ tịch thành phố, không thể mắt đi quân cờ trong tay. Hơn nữa, Quốc Triển và Đại Bằng, chú đều quen biết còn gì.
Đằng sau chuyện này, Trần Kinh đoán chừng muốn mượn cơ hội này để gây khó dễ cho chú đấy...
Khương Thiếu Khôn nghe những lời của Lục Đào càng lúc càng chán ghét, nhíu mày nói:
-Được rồi, cứ vậy đi đã! Nói sau!
Ông ta cúp điện thoại, sắc mặt dần biến xanh.
Mà ở đầu bên kia điện thoại, Lục Đào nghe tiếng “tít...tít” từ bên kia, buồn bực quăng điện thoại xuống đất.
Sầm Đại Bằng đột nhiên bị bắt, Lý Quốc Triển đột nhiên bị bắt.
Hai người kia gặp chuyện không may, khiến lòng anh ta cũng thấy loạn.
Tuy rằng anh ta đoán lần này Cục Công an có thể không có căn cứ chính xác, đầy đủ, mà Sầm Đại Bằng và Lý Quốc Triển đều là người từng trải, nên có thể sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.
Nhưng làm sao có thể không nghĩ đến chuyện chẳng lành?
Nếu chẳng may có vấn đề, hoặc chẳng may một trong hai người kia tùy tiện nói lung tung, hậu quả sau đó anh ta căn bản không dám nghĩ đến!
Trần Kinh?
Lục Đào nghĩ đến cái tên này, nắm đấm của anh ta không khỏi siết chặt lại.