Quan Thần

Chương 204 : Thiết kế một cái bẫy liên hoàn

Ngày đăng: 03:46 20/04/20


Vũ Phái Dũng cười lạnh một tiếng:



- Có phải Phó thị trưởng Đàm cảm thấy tôi không quản được tới Ủy ban nhân dân thành phố Yến đúng không? Đúng thế! Hiện tại không quản được tới nhưng không biết Phó thị trưởng Đàm có nghe được tin, tỉnh sắp sửa thành lập sở Xây dựng hay không?



- Nghe nói, thư ký Vũ có tin tức gì sao?



Đàm Long giả ngu. Y cũng nghe nói Vũ Phái Dũng có thể sẽ là người nhậm chức Giám đốc sở, tuy nhiên y cũng không lo lắng sở Xây dựng có thể ngăn cản quy hoạch của Ủy ban nhân dân thành phố Yến. Đúng là sở Xây dựng quản lý toàn bộ quy hoạch và thị trường xây dựng tỉnh, nhưng thành phố Yến là thành phố cấp phó tỉnh, một khi Ủy ban nhân dân thành phố đưa ra nghị quyết thì việc sở Xây dựng xem xét thông qua chỉ là hình thức, nhất là các trường hợp đặc biệt. Nếu thật sự sở Xây dựng không có việc gì làm, cứ ngăn chặn lại, vậy thì người làm Giám đốc sở đúng là không có đầu óc chính trị.



Vũ Phái Dũng lại cười ha hả:



- Nói không chừng khi tôi tới sở Xây dựng, đến lúc đó chắc sẽ có cơ hội hợp tác với Phó thị trưởng Đàm. Thế nào, Phó thị trưởng Đàm? Hiện tại anh nhường tôi một bước, tôi sẽ ghi tạc trong lòng.



Đàm Long lắc đầu:



- Nhượng bộ cái gì cơ? Thư ký Vũ nói tôi nghe không hiểu.



Vũ Phái Dũng giận tím mặt:



- Đàm Long, đừng cố tình ra vẻ trước mặt tôi. Anh là chỗ dựa của bất động sản Cát Thành, anh cầm tiền đen của bất động sản Cát Thành, đừng tưởng rằng tôi không biết. Tôi biết rõ ràng tin tức giao dịch của các người.



Đàm Long cũng không bị dọa mà sợ, y chỉ tay ra cửa:



- Ra khỏi cửa chính Ủy ban nhân dân thành phố, rẽ phải, sau đó lại rẽ sang phố Lam Giác, tìm tòa nhà Thành ủy, bên trong có Ủy ban Kỷ luật thành phố. Thư ký Vũ có tình huống gì cứ tìm các đồng chí Ủy ban Kỷ luật thành phố để phản ánh. Không tiễn!



Vũ Phái Dũng thấy Đàm Long không thèm cho mình thể diện, còn muốn đuổi mình ra khỏi cửa, liền thở hổn hển kêu lên:



- Phó thị trưởng Đàm có biết ông chủ sau lưng bất động sản Lĩnh Tiên là ai không? Tôi nói ra thì anh đừng có hối hận!



Đàm Long cũng đang nổi nóng, làm gì còn nghĩ nhiều như vậy chứ, đáp lại: Nguồn: https://truyenfull.vn



- Ai chẳng biết Tổng giám đốc Nghiêm Tiểu Thì của bất động sản Lĩnh Tiên là em họ của Phạm Tranh chứ? Phạm Tranh là ai sẽ không cần tôi phải nói ra nhỉ? Thư ký Vũ, mọi người làm việc thì phải dựa vào bản lĩnh. Vì sao không phải là anh lui mà lại là tôi lui?



- Bởi vì...



Vũ Phái Dũng gằn từng tiếng:



- Bởi vì Phạm Tranh còn có một đối tác tên là Cao Kiến Viễn.



Nói xong, Vũ Phái Dũng đóng sầm cửa lại mà đi.



Đàm Long sững sờ tại chỗ. Y ngàn vạn lần không ngờ ẩn sau lưng bất động sản Lĩnh Tiên còn có một đại nhân vật như vậy. Không ngờ là Cao Kiến Viễn, con trai của Bí thư Cao. Sao có khả năng chứ? Sao không hề có chút phong thanh truyền ra nhỉ?



Nếu Hạ Tưởng ở đó, chắc chắn sẽ rất sẵn lòng giúp Phó thị trưởng Đàm giải đáp nghi vấn trong lòng. Cao Kiến Viễn tự cho mình là người có phong độ, thích làm việc khiêm tốn. Y luôn thích đứng tránh ở phía sau bức màn để thao túng tất cả, lại muốn chứng minh mình du học ở nước ngoài mấy năm là có bản lĩnh thật sự, cho nên y mới không chịu xuất đầu lộ diện, không muốn đưa ra cờ hiệu của Cao Thành Tùng. Cao Kiến Viễn muốn vừa lợi dụng ưu thế con trai của Bí thư Tỉnh ủy, lại vừa không muốn để người khác biết. Đợi sau khi y thành công, người khác mới giật mình phát hiện thân phận thật sự của y, lúc đó càng có cảm giác thành tựu và tự hào. Đây mới chính là niềm vui thú mà Cao Kiến Viễn vẫn muốn theo đuổi.




Nghiêm Tiểu Thì vừa nói ra, Hạ Tưởng lập tức thay đổi đánh giá về cô. Hiện tại Nghiêm Tiểu Thì có thể nói ra lý luận tiêu thụ biệt thự như vậy đúng là sách lược tiêu thụ của doanh nhân bất động sản đời sau: Con người tạo ra hiện tượng giả là tài nguyên khan hiếm, đẩy giá cả lên cao, lợi dụng triệt để thói xấu mù quáng của con người là chỉ mua cao không mua thấp, từng bước đẩy giá cả nhà đất lên cao tới mức người ta phải giận sôi lên.



Hạ Tưởng thầm nghĩ, Nghiêm Tiểu Thì tuyệt đối có tiềm chất của một gian thương thành công.



- Thật có thể sao?



Phạm Tranh nghe Cao Kiến Viễn và Nghiêm Tiểu Thì đều tán thành ý tưởng của Hạ Tưởng, cũng dao động.



- Bất động sản Lĩnh Tiên cần phải đi trước một bước. Thừa dịp hiện tại Tập đoàn Đạt Tài còn chưa khai phá biệt thự, bất động sản Lĩnh Tiên sẽ ra tay trước thì chiếm được lợi thế. Nếu không, chờ đến lúc Tập đoàn Đạt Tài dõi ánh mắt về phía Tây Sơn thì...



Hạ Tưởng lắc đầu ra vẻ thần bí:



- Nếu Đạt Tài ra tay, Kiến Viễn biết rõ sẽ phát sinh gì chứ?



Cao Kiến Viễn gật đầu chấp nhận:



- So sánh với Tập đoàn Đạt Tài, bất động sản Lĩnh Tiên của chúng ta không hề có ưu thế gì. Tuy nhiên hiện tại chúng ta lại có một điểm, chính là chiếm được tiên cơ trước.



Hạ Tưởng gật đầu không chút chần chừ:



- Kiến Viễn nói rất đúng, tuy nhiên còn một điểm nữa. Hiện tại Tập đoàn Đạt Tài đang nhìn chăm chú vào hạng mục khai phá thôn nội đô, ánh mắt chỉ tập trung vào trong việc này. Nếu một lần nữa mà thôn nội đô vẫn không có dấu hiệu triển khai được, rất có thể bọn họ sẽ chuyển hướng sang nhìn đất đai chỗ khác. Tôi nghe nói Tập đoàn Đạt Tài đã cố ý tiến quân xuống huyện Giao ở phía đông nam.



Cao Kiến Viễn hài lòng phất tay cười nói:



- Cũng đúng, thôn nội đô cũng nên bắt đầu lại lần nữa rồi. Cứ để cho mọi người tập trung chém giết ở thôn nội đô, chờ khi bọn họ chú ý tới thì lại phát hiện rằng ở Tây Sơn đã xây dựng thành khu biệt thự xa hoa nhất thành phố Yến. Khẳng định là lúc đó mọi người sẽ chấn động.



Đến lúc đó sợ rằng không chỉ những nhà đầu tư khai phá của thành phố Yến chấn động mà cuối cùng còn có cả Cao Kiến Viễn. Bởi vì Hạ Tưởng biết rất rõ, ở kiếp trước, kỳ thật biệt thự Tây Sơn là do Tập đoàn Đạt Tài khai phá đầu tiên, nhưng biệt thự Tây Sơn cũng trở thành dự án thất bại nhất của Tập đoàn Đạt Tài. Tuy rằng ngay từ đầu bán ra không tồi nhưng sau đó lại khai phá thêm một khu nữa lại trở thành vốn gốc cũng không thu về nổi. Xét đến cùng là do thành phố Yến có ít người giàu có, cũng ít người quan tâm tới vùng đất Tây Sơn, bởi vì môi trường ở đó an tĩnh nhưng dù sao cũng quá mức lạnh lùng.



Vậy thì thiết kế một cái bẫy liên hoàn để Cao Kiến Viễn nhảy vào đi. Bước khai phá đầu tiên, hẳn là y sẽ có thể kiếm được một khoản khá. Nhưng lòng tham của con người là không có giới hạn, đến lúc đó thấy thu được lợi, không cần mình cổ động, Cao Kiến Viễn sẽ nóng lên vội vã triển khai bước thứ hai của dự án.



Khi bắt đầu giao dịch kỳ thứ hai cũng sẽ là lúc Cao Kiến Viễn lún sâu vào vũng bùn, không thể tự thoát ra được.



Một tuần sau, tỉnh ủy mời họp hội nghị thường vụ, trên nguyên tắc đồng ý cho công tác cải tạo thôn nội đô khởi công lại một lần nữa.



Không lâu sau đó, Phó chủ tịch tỉnh Thẩm Phục Minh đến thành phố Yến thị sát công tác, Phó thị trưởng Đàm Long cùng đi. Trong quá trình thị sát, đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ xông tới trước mặt Đàm Long, chỉ trích y bội tình bạc nghĩa đối với cô ta, chơi xong thì vứt bỏ không hề có chút trách nhiệm. Đàm Long xấu mặt ngay tại chỗ. Mặc dù sau đó người phụ nữ kia bị mang đi nhưng Thẩm Phục Minh vẫn uyển chuyển phát biểu ý kiến trọng điểm, chỉ ra rằng cán bộ lãnh đạo cần phải chú ý vấn đề tác phong cá nhân, đừng để vì chuyện nhỏ mà mất chuyện lớn.



Sau khi nghe tin, Hạ Tưởng chỉ cười to mấy tiếng. Không cần phải nói, chủ ý xấu xa này khẳng định là của Phạm Tranh.



Tháng 10, tỉnh chính thức thành lập sở Xây dựng. Không ngoài dự tính, Vũ Phái Dũng được Cao Thành Tùng mạnh mẽ đề cử, trở thành người đầu tiên nhậm chức Giám đốc sở Xây dựng tỉnh Yến. Điều khiến mọi người trong Ủy ban nhân dân thành phố Yến mở rộng tầm mắt chính là, sau khi Vũ Phái Dũng nhậm chức liền tới Ủy ban nhân dân thành phố Yến thị sát. Trong Ủy ban nhân dân thành phố thì Đàm Long được phân công quản lý mảng xây dựng đô thị nên không thể không đi cùng.



Ngay trước mặt mọi người, Vũ Phái Dũng bắt bẻ công tác của Đàm Long, chỉ trích khắp nơi khắp chốn, cuối cùng khiến Đàm Long tức giận phất tay áo bỏ đi. Việc này gây chấn động một thời gian. Nghe nói sau khi nghe được tin, Bí thư Thôi sắc mặt xanh mét, hồi lâu không nói gì cả.