Quan Thần

Chương 259 : Biểu hiện khác thường của Lệ Triều Sinh

Ngày đăng: 03:47 20/04/20


Lời này của Mai Hiểu Lâm ép bức đâm thẳng vào người, Đoàn Đại Khả nào biết cái gì là ô nhiễm không khí, ô nhiễm nguồn nước, hắn tức giận chỉ thẳng vào Mai Hiểu Lâm:



- Phó Bí thư Mai, mọi người luận chuyện theo việc, cô nguyền rủa tôi sao?



- Thật xin lỗi, tôi chỉ lấy một cái ví dụ mà thôi, vừa lúc thuận miệng nói đến anh, đây cũng là luận chuyện theo việc, không phải cố ý nguyền rủa anh, bí thư Đoàn đừng để tâm.



Mai Hiểu Lâm nói là xin lỗi nhưng trên mặt lại chẳng có lấy một chút vẻ thành khẩn nào.



Lệ Triều Sinh cảm kích nhìn thoáng qua Mai Hiểu Lâm, trong lòng nghi hoặc, chẳng lẽ tài liệu chỉnh mình không phải do cô ta gửi? Nhưng mà ngoại trừ cô ta ra còn ai đối nghịch với mình? Chỉ là cô ta vừa rồi mới toàn lực bảo vệ mình, công khai đối nghịch với chủ tịch Khâu, điều này không giống như đáng giả bộ, rốt cuộc là như thế nào đây?



Trong lòng Khâu Tự Phong cực kỳ bất mãn với Mai Hiểu Lâm, trước khi họp hắn đã nói chuyện trước với cô, yêu cầu cô ủng hộ trên hội nghị thường ủy. Mai Hiểu Lâm lập lờ không nói ủng hộ cũng không nói không ủng hộ, chỉ nói xem tình hình.



Khâu Tự Phong mặc dù trong lòng không vui nhưng cũng không có phát tác. Theo hắn thấy, cho dù Mai Hiểu Lâm có ý kiến nào đi chăng nữa nhưng đặt trước lợi ích của gia tộc, cô ta nhất định phải lấy đại cục, ở vấn đề quan trọng trước mắt duy trì ủng hộ hắn.



Dù rằng hắn cũng biết, Mai Hiểu Lâm vô cùng phản cảm với nhà máy xi măng nhưng hắn tin tưởng chắc chắn rằng vào thời khắc biểu quyết cuối cùng, cho dù cô ta vô cùng không muốn cũng sẽ không đưa ra lá phiếu phản đối.



Không ngờ được Mai Hiểu Lâm thật sự không chút lưu tình đi đầu phản đối, còn châm chọc Đoàn Đại Khả vài câu khiến cho cơn tức trong lòng Khâu Tự Phong càng lúc càng lớn. Lại nhớ đến việc cô ta và Hạ Tưởng âm thầm qua lại thân thiết với nhau, trong lòng thầm nhủ nhất định phải mượn cơ hội gõ gõ cô ta để cho cô ta biết hiện tại cô ta là vị hôn thê của hắn, cho dù là trên danh nghĩa cũng phải tuân theo nguyên tắc của cuộc chơi, không thể to gan lớn mật tìm nam nhân khác làm điều xằng bậy.



Khâu Tự Phong kìn nén lửa giận trong lòng, kín đáo trừng mắt với Mai Hiểu Lâm.



Mai Hiểu Lâm vờ như không nhìn thấy, nâng chén trà lên, nhẹ nhàng thổi khí nóng nhưng lại không hề uống mà đặt lại xuống bàn, như cười như không nhìn Cường Giang Hải. Cô ta biết Cường Giang Hải là quân tiên phong của Khâu Tự Phong, hắn nhất định cũng có lời muốn nói.



Không đợi Cường Giang Hải phát ngôn, phó bí thư Nghe Chánh Phương ủy ban kỷ luật cầm cuốn sổ nhỏ trong tay, nhìn vào đó đọc lên:



- Tôi không quá tán thành việc xây dựng nhà máy xi măng, nguyên nhân có ba điểm; một là xã Đán Bảo có hơn một ngàn mẫu ruộng tốt nhất huyện, nhà máy xi măng sẽ làm ô nhiễm ruộng; hai là xã Đán Bảo là nguồn nước của toàn huyện, nước chúng ta ăn đều lấy từ xã Đán Bảo, vì sức khỏe của bản thân chúng ta và con cháu đời sau tốt nhất là không xây dựng; ba là xuất phát từ tình cảm cá nhân, tôi thích non xanh nước biếc của xã Đán Bảo, không muốn phá học hoàn cảnh môi trường nơi đây. Tôi đã nói xong.



Hắn buông cuốn sổ nhỏ xuống, sau khi khép lại thì bổ sung thêm một câu:



- Tôi luôn tin rằng trí nhớ không bằng đầu bút, có ý tưởng phải viết ra mới tốt, ha ha.



Mai Hiểu Lâm ánh mắt chớp động, phó bí thư Nghê Chánh Phương của ủy ban kỷ luật phản đối đề nghị của Khâu Tự Phong, bản thân mình thoạt nhìn cũng không có gì là không ổn, nhưng trước đây đa số thời điểm là y cầm cờ đầu phản đối việc xây dựng nhà máy xi măng thật sự là bởi vì lo lắng bảo vệ hoàn cảnh môi trường ở đó, hay còn là bởi vì đảm bảo nhất trí với Lệ Triều Sinh?



Đã có ba vị thường ủy tỏ vẻ phản đối, trong lòng Khâu Tự Phong không khỏi có chút nôn nóng vội vàng.



Bí thư đảng ủy công an Bình Cát trực tiếp nói:



- Tôi đồng ý, năm nay tất cả lấy nhiệm vụ phát triển kinh tế làm đầu, cần phải đưa việc kiến thiết nền kinh tế làm trung tâm. Nhà máy xi măng mặc dù gây ô nhiêm môi trường nhưng việc gì cũng có hai mặt của nó, muốn kinh tế phát triển thì phải trả bằng một cái giá tương xứng. Tôi cảm thấy ô nhiễm môi trường chỉ là vấn đề nhỏ, kiếm tiền vẫn là nhất.



Trưởng ban quân sự Khổng Kiếm nói không nhiều, chỉ nói một câu:



- Có thể vực dậy nền kinh tế huyện An, tôi ủng hộ.



Trưởng ban Tuyên giáo Lạc Văn Tài với bộ dạng hiền lành nói:



- Tôi thấy nên ủng hộ, có thể phát triển kinh tế là chuyện tốt, huyện An chỉ dựa vào du lịch cuối cùng vẫn khiến cho người ta cảm thấy trong lòng không chắc chắn. Hơn nữa du lịch mở nửa năm đóng nửa năm, tính phiêu lưu quá lớn, chẳng may năm nào đó xảy ra tình huống ngoài ý muốn, ví dụ như sập đường, du khách không đến được, vậy chẳng phải là không có thu hoạch sao? Cho nên phát triển công nghiệp mới là đường chính.



Trên mặt Khâu Tự Phong dần dần khôi phục lại vài phần thần sắc, tự tin lại một lần nữa tràn ngập trong mắt, hắn khẽ cười nói:
- Anh nói xem tôi đoán có đúng không?



Hạ Tưởng ngẩn người, ý nghĩ trong đầu đảo một vòng, cười nói:



- Cô nói không sai, quả thật có loại khả năng này!



Hắn không cố ý khen Mai Hiểu Lâm mà là trong nháy mắt nghĩ tới lần ra tay hào phóng của Lệ Triều Sinh mua năm căn biệt thự, ngoại trừ khai khoáng ra hắn còn có biện pháp nào khác có thể kiếm được nhiều tiền như vậy chứ?



Nhưng vấn đề là, khai khoáng là công trình lớn, cho dù là Lệ Triều Sinh có bản lĩnh tìm được một nhóm người, ẩn núp trong rừng sâu âm thầm, vụng trộm khai thác, hắn bằng cách nào vận chuyển thạch anh hoặc đá vôi ra ngoài? Những việc khác đều dễ, tìm vài chục đến vài trăm người, qua mắt tất cả mọi người đưa vào trong rừng khai thác quặng, chuyện này không khó, nhưng khai thác quặng dễ mà tiêu thụ khó, cho dù chỉ khai thác đem bán cũng cần phải vận chuyển ra ngoài mới được.



- Phó bí thư Mai, nơi lần trước chúng ta đến có mỏ đá vôi hay không?



Hạ Tưởng nghĩ đến một cái vấn đề, vội vàng hỏi Mai Hiểu Lâm.



- Đương nhiên không có, khoáng thạch anh và khoáng đá vôi sao có thể cùng tồn tại với nhau được. Đá vôi ở con đường khác... Ý của anh là, muốn âm thầm điều tra hiện trường?



Mai Hiểu Lâm cũng rất thông minh, chỉ một lát đã nghĩ ra điểm mấu chốt của vấn đề.



- Anh thật sự hoài nghi Lệ Triều Sinh bí mật khai thác quặng? Hắn có lá gan lớn như vậy sao? Cho dù có, làm sao hắn có thể vận chuyển ra ngoài được?



- Trí tuệ của quần chúng nhân dân là vô cùng, chúng ta nghĩ không ra không có nghĩa là người khác cũng nghĩ không ra.



Hạ Tưởng thầm nghĩ việc này không thể chậm trễ, muốn điều tra phải thừa dịp Lệ Triều Sinh đang còn ở trong huyện, hiện tại chạy đến âm thầm điều tra một phen, đánh cho hắn một đòn không kịp trở tay.



- Có đi hay không?



- Đi, vì sao không đi? Việc tốt như vậy sao có thể thiếu tôi được!?



Hạ Tưởng và Mai Hiểu Lâm một trước một sau rời khỏi văn phòng huyện ủy, bọn họ tự cho là thần không biết quỷ không hay nhưng vẫn bị Phương Cách trốn sau cửa sổ vừa vặn nhìn thấy. Phương Cách âm thầm lắc đầu, vẻ mặt đau lòng:



- Ha ca ơi Hạ ca, anh rất không có nghĩ khí anh em, mặc dù tôi tạm thời không có cơ hội cũng không có nghĩa là sau này không thể theo đuổi Phó bí thư Mai. Anh thì hay rồi, đã có hai cô bạn gái lại còn đánh chủ ý với Phó bí thư Mai, quả thực là lòng tham không đáy.



Hạ Tưởng tự nhiên là không nghe được tiếng oán giận của Phương Cách, hắn một đường đi tới, dưới sự chỉ dẫn của Mai Hiểu Lâm, sau khi đến xã Đán Bảo, quay về phương bắc đi theo con đường lớn, đi không bao xa thì thấy trên đường xe cộ nhiều hơn, tất cả đều là loại xe tải, trên xe chở đầy than đá.



Hạ Tưởng nhớ ra con đường này là con đường liên tỉnh, chạy thẳng đến mỏ than lớn Tây Tỉnh, có rất nhiều xe chở than đá vì tiết kiệm phí dụng đường cao tốc mà đi theo con đường này.



Bởi vì có nhiều xe chở than đá cho nên Hạ Tưởng lái xe không nhanh, cùng nhân cơ hội này quan sát xung quanh.



Ngoại trừ khe suối và dãy muối xa xa nhìn không tới cuối ra thì không còn gì khác.



Đi được vài kilomet, đi đến nơi khai thác đá vôi, Hạ Tưởng và Mai Hiểu Lâm xuống xe quan sát. Trước mắt là một khu vực đồi núi bằng phẳng, đừng nói là giấu xe giấu người, ngay cả giấu một con chim nhỏ cũng khó khăn.



Hạ Tưởng lại hỏi:



- Chẳng lẽ chỉ có một chỗ này khai thác đá vôi thôi sao?