Quan Thần

Chương 261 : Nữ MC nổi tiếng

Ngày đăng: 03:47 20/04/20


Hạ Tưởng có ngu ngốc hơn nữa cũng có thể nhìn ra được Thu Viên cảm thấy hứng thú với hắn, ngược lại điều này khiến hắn khó hiểu. Hắn luôn cho rằng bản thân có lẽ cũng có chút hấp dẫn, nhưng trên thực tế cũng không thể xem là bạch mã hoàng tử trong lòng các cô gái được. Đối với người như Thu Viên, người dẫn chương trình đài truyền hình tỉnh, người đã gặp qua rất nhiều nhân vật danh tiếng mà nói, một vị Phó chủ tịch huyện nho nhỏ như mình không thể nào lọt vào mắt cô ta được, vì sao cô ta còn cố tình quấn lấy mình không tha?



Hạ Tưởng muốn từ chối, còn chưa mở miệng thì Thu Viên đã cười nói:



- Phó chủ tịch hạ, tôi đến khu du lịch Tam Thạch không phải là đi chơi không, tổ quay phim của tôi cũng muốn đến đó, có thể quay cảnh đẹp, cũng có thể làm vài chuyên đề, trọng điểm là tuyên truyền miễn phí cho khu du lịch Tam Thạch, cơ hội tốt như vậy không thể bỏ qua đây!



Khu du lịch Tam Thạch là hạng mục trọng điểm của huyện An do bí thư Lý một tay làm nên, lại có Tiếu Giai đầu tư trong đó nữa, Hạ Tưởng không khỏi động tâm. Nghĩ lại Thu Viên dẫn đội đến đây phỏng vấn, bản thân mình tiếp đón cô ta coi như là nhiệm vụ công tác, dù sao quan hệ này muốn có chỗ tốt là không dễ, muốn làm ầm ĩ thì lại rất dễ.



- Có mối quan hệ với Phó chủ nhiệm Khúc, chúng ta xem như là bạn bè không xa không gần, đợi sau khi buổi lễ kết thúc tôi sẽ đưa tiểu thư đi một vòng.



Hạ Tưởng thỏa hiệp nói.



- Nếu là bạn bè, gọi Thu tiểu thư thì xa cách quá, cứ gọi tôi Thu Viên là được rồi.



Thu Viên vui vẻ mỉm cười, cô là một người hiểu rất rõ tâm lý đàn ông, hơn nữa còn là nữ nhân thông minh biết đàn ông cần gì. Có đàn ông háo sắc, lợi dụng bọn họ rất đơn giản, một ánh mắt, một ám hiệu đối phương đã như con chó vẫy đuôi chạy tới. Lại có đàn ông tham tiền, cô liền hứa hẹn lợi ích, một vài quảng cáo đem lại chút lợi ích cho sản phẩm của công ty bọn họ, cần phải cho đối phương cảm thấy chiếm được nhiều lợi ích mới được.



Nhưng đối với loại đàn ông như Hạ Tưởng thì không thể dùng lý lẽ thường để lý giải, hắn tuổi còn trẻ mà đã là Phó chủ tịch huyện, nhất định là có lai lịch, tiền cũng không thiếu. Lần gặp nhau trên bữa tiệc trước, bên cạnh hắn có một vị mỹ nữ rất xinh đẹp, hắn không biểu hiện lấy nửa điểm ân cần săn đón, có thể thấy được mỹ sắc đối với hắn cho dù có sức dụ hoặc hắn cũng sẽ phi thường kìm chế.



Chỉ có điều đã là người thì ai chẳng có nhược điểm, Hạ Tưởng thân là Phó chủ tịch huyện An nhất định là hi vọng huyện An có thể được tuyên truyền quảng bá trên ti vi càng nhiều càng tốt, Tiếu Giai liền lấy việc tuyên truyền khu du lịch Tam Thạch ra làm mồi câu Hạ Tưởng, không ngờ, quả thật thành công.



Thu Viên nếu như biết, Hạ Tưởng làm tất cả là vì chiến tích của Lý Đinh Sơn và một nữ nhân khác, cô ta nhất định sẽ buồn bực đến chết.



Buổi lễ kết thúc, Lý Đinh Sơn và Khâu Tự Phong cùng Phùng Húc Quang ăn trưa với nhau, truyền thông theo Thu Viên chạy đến khu du lịch.



Thu Viên ngồi bên trong xe Land Rover của Hạ Tưởng, xe của đoàn quay phim theo phía sau, cô có chút khó hiểu và nghi ngờ hỏi:



- Xe này của Phó chủ tịch Hạ hình như không phải là xe công của huyện? Là xe của bạn bè sao?



- Là một người bạn đưa cho tôi dùng tạm.



Hạ Tưởng không nghĩ ngợi trả lời.



Thu Viên lại tiếp tục hỏi:



- Là nam hay là nữ? Tôi thấy đồ vật trang trí trong xe giống như của con gái, còn có một mùi nước hoa nhàn nhạt... Là xe của bạn gái anh sao?



Hình như có điểm hơi quá so với mối quan hệ hiện tại, Hạ Tưởng vốn không muốn trả lời nhưng vẫn nói:



- Là người bạn nữ giới nhưng không phải bạn gái.



Không để Thu Viên hỏi tiếp hắn liền thay đổi chủ đề:
Hạ Tưởng đột nhiên hiểu ra, hóa ra hôm nay Thu Viên quấn lấy mình không bỏ là bởi vì mối quan hệ không bình thường của mình với ba vị Phó chủ tịch tỉnh, chẳng lẽ có việc muốn nhờ mình sao? Chỉ là hình như phó chủ tịch Mã mới là người quản lý mảng truyền thông, Thẩm Phục Minh và Cao Tấn Chu quản lý mảng văn hóa, liền hỏi: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL



- Thu Viên có việc gì cứ nói, có phải muốn làm quen với các vị Phó chủ tịch đó hay không? Hay là công tác có vấn đề gì?



Hạ Tưởng dĩ nhiên hiểu được, quả nhiên thông minh, Thu Viên liền lắc đầu mỉm cười:



- Muốn, mặc dù tôi là một MC nổi tiếng trên truyền hình nhưng không thể với tới nhân vật lớn như chủ tịch tỉnh hay phó chủ tịch tỉnh. Chỉ có điều trong công việc, một lời khó nói hết, không nói nữa để đỡ phải thương tâm.



- Nói một chút cũng không sao.



Hạ Tưởng lại cảm thấy hứng thú.



- Thật ra cũng chẳng có gì, chỉ là tôi làm MC thời gian cũng không ngắn, truyền hình cũng là nơi lên chức dựa theo tư lịch. Đáng lẽ ra tư lịch và thành tích của tôi cũng đã đủ thăng cấp biên tập, đáng tiếc là không ai nói giúp tôi cả.



Thu Viên thần sắc bất đắc dĩ, trong mắt toát ra vẻ chờ đợi mơ hồ.



Chỉ là Hạ Tưởng lại không nói ra ý nghĩ của hắn.



- Tôi cũng muốn giúp cô, dù sao cũng coi như là bạn bè. Đáng tiếc là, mấy vị Phó chủ tịch tỉnh mà tôi quen biết đều không quản lý mảng truyền thông, bọn họ cũng không tiện mở miệng, tôi lại càng không tiện mở miệng nhờ bọn họ. Dù sao phó chủ tịch tỉnh mỗi ngày đều rất bận.



Hạ Tưởng nói với vẻ mặt chân thành cũng là những lời thật lòng.



Đương nhiên phó chủ tịch Mã, người quản mảng truyền thông quan hệ với hắn càng thân mật, chẳng qua không ai biết giữa hắn và Phó chủ tịch Mã có quan hệ mà thôi.



Vẻ thất vọng trong mắt Thu Viên rốt cuộc không thể che dấu nữa, cô ta che miệng ngáp một cái, mang theo chút bất mãn nói:



- Vừa nhìn đã biết phó chủ tịch Hạ không có thành tâm, Phó chủ tịch tỉnh Phạm cũng tốt, Phó chủ tịch Cao cũng tốt, cho dù không quản lý mảng truyền thôn cũng quen biết với vị phó chủ tịch quản mảng truyền thông, đồng thời là Phó chủ tịch tỉnh, chẳng qua chỉ chào hỏi mà thôi, việc này đối với bọn họ mà nói quá đơn giản.



Giữa các Phó chủ tịch tỉnh mà nói quả thực không khó, chỉ là một câu nói mà thôi. Nhưng một câu này cũng phải tùy người, cũng cần phải suy nghĩ xem có đáng giá mở miệng hay không. Thân là Phó chủ tịch tỉnh cao cao tại thượng, không thể dễ dàng mở miệng nhờ vả người khác làm việc? Nhân tình đều phải trả, còn cả vấn đề thể diện nữa, phải suy nghĩ rất nhiều vấn đề so với người bình thường thì phức tạp hơn rất nhiều.



Đương nhiên, nếu như Hạ Tưởng ra mặt mời phó chủ tịch Mã gọi điện cho đài truyền hình thì không phải việc gì khó. Phó chủ tịch Mã là người quản lý mảng này, một cú điện thoại là có thể giải quyết được vấn đề. Nhưng Hạ Tưởng không muốn thay Thu Viên mở miệng, bởi vì hắn cảm thấy bản thân không nhất thiết phải giúp đỡ cô ta, hơn nữa cũng cho rằng Thu Viên không đáng giá để hắn giúp đỡ.



Hạ Tưởng còn chưa biết trả lời cô ta như thế nào thì nghe có tiếng gõ cửa. Hắn liền nói:



- Mời vào!



Mai Hiểu Lâm đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy Thu Viên thì ngạc nhiên, Hạ Tưởng vội vàng giới thiệu:



- Phó bí thư Mai, phó bí thư huyện An. Thu Viên, Mc đài truyền hình tỉnh.