Quan Thần

Chương 302 : Tin tức làm người ta giật mình

Ngày đăng: 03:47 20/04/20


- Vì sao tôi không thể biết được, lẽ nào anh sợ tôi biết sao? Tôi và anh không có gian tình với nhau. Khi nào anh đính hôn thì tôi cũng phải đi dự mới được. Sao vậy? Có dám cho tôi đi dự không?



Mai Hiểu Lâm không biết bực bội cái gì, vẻ mặt khiêu khích nhìn Hạ Tưởng.



Hạ Tưởng cảm thấy hơi khó xử, liền hỏi:



- Cô biết tôi đính hôn với ai không?



- Biết, thiên kim tiểu thư Tào Thù Lê của Phó thị trưởng Tào.



- Phương Cách nói à.



- Ngoài hắn ra còn ai nữa? Hắn ta khó mà không cho tôi biết. Tôi còn biết tâm tư của hắn nữa. Hắn ta cứ nghĩ rằng giữa tôi và anh có cái gì đó. Kỳ thực chẳng có gì hết phải không?



Mai Hiểu Lâm nói to. Cứ như là sợ Hạ Tưởng không nghe thấy.



- Được, được, cô đi dự được. Tôi đồng ý cả hai tay. Ngày mùng 3 tại tầng hai khách sạn Yến Kinh thành phố Yến, chín giờ sáng.



Hạ Tưởng nói một hơi, mỉm cười nhìn Mai Tiểu Lâm:



- Thế nào vừa lòng chưa?



- Không vừa lòng.



Mai Hiểu Lâm quay người mở cửa, thực hiện tư thế "Mời anh ra cho" rồi ném một câu cho hắn:



- Đồ đàn ông thối tha, Liên Nhược Hạm vừa mới đi anh đã đính hôn với Tào Thù Lê. Đứng núi này trông núi nọ nhanh quá.



Hạ Tưởng ngây người trong chốc lát, cười gượng và đứng dậy ra về.



Trở lại văn phòng, định thần một lúc. Hạ Tưởng quyết định tìm Khâu Tự Phong nói chuyện. Dù sao hắn cũng là trợ thủ, không gặp chủ tịch huyện, cũng không nói chuyện được. Đang định đẩy cửa, chợt nhìn thấy Tự Phong đang đứng trước cửa, giơ tay gõ cửa.




Hạ Tưởng cũng cười, nói chuyện phiếm vài câu rồi chào Lý Đinh Sơn và ra về. Trước khi về không quên trừng mắt nhìn Phương Cách một cái. Phương Cách rụt cổ, với vẻ mặt tươi cười không dám nói lời nào. Hiển nhiên là y rõ tại sao Hạ Tưởng lại không vừa lòng với mình.



Hạ Tưởng cũng chẳng buồn để ý đến y, lái xe về thẳng thành phố Yến.



Vừa về đến nhà, Tào Vĩnh Quốc đã mang đến một tin tức làm người ta giật mình.



Năm nay tiệc trà mừng quốc khánh của tỉnh ủy, Cao Thành Tùng sẽ không chủ trì nữa mà là Chủ tịch tỉnh Diệp Thạch Sinh. Cao Thành Tùng lấy cớ sức khỏe yếu đi thủ đô chữa bệnh.



Hạ Tưởng biết Cao Thành Tùng khiếp sợ.



Hắn ta đi khám bệnh chỉ là lí do. Hắn về thủ đô để gặp mặt chỗ dựa của hắn muốn làm rõ chuyện. Chỉ có điều Hạ Tưởng đoán là Cao Thành Tùng có lẽ sẽ không có công trạng gì mà đã về. Bởi vì đủ loại nguyên, chỗ dựa của y đã không còn khả năng tiếp tục bảo vệ cho y được bình an.



- Chấn động trong tỉnh, liệu có ảnh hưởng đến chuyện nhậm chức của bác ở thành phố Bảo không?



Hạ Tưởng chợt nhớ tới chuyện bổ nhiệm Bí thư Thành ủy ở thành phố Bảo bị trì hoãn, hiển nhiên đã bị ảnh hưởng bởi việc gần đây Cao Thành Tùng không lòng dạ nào để ý đến chính trị



- Có ảnh hưởng, nhưng cũng chẳng có cách nào khác, tầm quan trọng của sự bổ nhiệm một bí thư thành ủy làm sao so được với tiền đồ của bí thư tỉnh ủy.



Tào Vĩnh Quốc cười ha hả nói:



- Hiện tại trong thành ủy lời đồn đại nổi lên bốn phía. Nói là cấp trên có lẽ phải động tới bí thư Cao.



Đúng là chuyện tốt thì không ra khỏi cửa còn chuyện xấu thì lan truyền ngàn dặm. Xem ra cũng quả thật có không ít người hy vọng Cao Thành Tùng xuống đài chính trị. Hạ Tưởng gật đầu:



- Tất cả mọi chuyện qua lễ quốc khánh mới thấy rõ được. Trong dịp quốc khánh, không nên phát sinh ra những chuyện không vui vẻ ảnh hưởng đến tâm tình mọi người vui đại lễ.



- Đúng rồi. Vốn tôi nghĩ đến khi Thù Lê đính hôn chỉ cần mời vài người bạn là được rồi. Kết quả thật buồn cười. Không biết thành ủy lan truyền thế nào mà rất nhiều người muốn tới dự. Thật là không thể bên trọng bên khinh. Đành phải chào mời cả một đám.



Tào Vĩnh Quốc nói với vẻ mặt vui vẻ. Khẳng định những người muốn đến chúc phúc đã vượt xa sự tưởng tượng của ông ta, làm ông ta có cảm giác được sủng ái mà lo sợ.