Quan Thần

Chương 303 : Trước đêm đính hôn

Ngày đăng: 03:47 20/04/20


- Bạn bè biết tin đều có thể đến dự tiệc, chúng ta cần phải chuẩn bị trước. Mọi người đều có ý tốt, phải để mọi người đều cảm thấy thoải mái, tốt nhất nên gọi đến Khách sạn Yên Kinh đặt thêm tầng tiếp theo, đỡ phải đến lúc đó, các vị lãnh đạo đến sau cảm thấy chật chội khó chịu.



Tào Vĩnh Quốc vui mừng thấy Hạ Tưởng suy nghĩ chu đáo như vậy:



- Được, bác sẽ gọi điện ngay đến khách sạn đặt thêm tầng tiếp theo.



Hôm sau, Hạ Tưởng lái xe một mình đến điểm mua xe, không ngờ may mắn lại gặp Lý Hồng Giang cũng vừa tới. Hoá ra Lý Hồng Giang cũng đi cùng một người bạn đến mua xe. Vừa nhìn thấy Hạ Tưởng mua xe, Lý Hồng Giang liền có ý tưởng, sau khi nói người bạn đi khỏi, y nói muốn trả tiền cho Hạ Tưởng.



Hạ Tưởng tất nhiên không chịu, Liên Nhược Hạm đã nói trước rồi, hắn cũng không dám làm cô mất hứng. Tốn công sức dụ dỗ, nên khi nghe cô nói, Hạ Tưởng nhất định phải nghe.



Hạ Tưởng nói không muốn Lý Hồng Giang tốn tiền. Lý Hồng Giang giận nghĩ rằng Hạ Tưởng khách khí đối với y:



- Tôi còn là cổ đông của bất động sản Giang sơn, hiện tại cùng thuyền cùng hội với cậu. Hôm nay không hẹn mà gặp, không phải là có duyên sao? Số tiền cũng không phải nhiều lắm, cậu muốn làm tôi cảm thấy mất mặt phải không?



Hạ Tưởng thấy hắn nói như vậy bèn nói:



- Như vậy cũng được. Ngày 3 tôi và Thù Lê đính hôn ở tầng 2 khách sạn Yên, lúc đó nhờ anh đến đón tiếp khách phụ tôi. Anh không phải người ngoài, cũng đừng xem mình là người ngoài, việc bố trí ăn uống này nọ cứ thế mà làm, mệt hay khỏe đều giao cả cho anh.



- Thật là tốt quá, tôi đồng ý.



Lý Hồng Giang cao hứng, lại tiếp tục hỏi một câu:



- Có thực là cần tôi không?



Hạ Tưởng cười, phất tay, sau đó lấy thẻ tín dụng của Liên Nhược Hạm ra thanh toán tiền xe, nhưng đương nhiên là đăng ký tên em trai hắn.



Lúc thanh toán, Hạ Tưởng bắt gặp vẻ kinh ngạc của em nhân viên, liền phát hiện ra trong thẻ có số tiền lên đến gần năm triệu. Hạ Tưởng cũng hoảng hốt, hắn không nghĩ Liên Nhược Hạm tuỳ tiện đưa cho hắn cái thẻ giá trị quá nhiều như thế. Ở những năm 2000, năm triệu tệ chắc chắn có thể được coi là một khoản tiền cực kỳ lớn



Hạ Tưởng liền cảm thấy rất cảm động trong lòng. Liên Nhược Hạm đối với hắn đã quá tin tưởng.



Mua xe xong, Hạ Tưởng liền tạm biệt Lý Hồng Giang, lái xe đến biệt thự Đông Long. Lần trước Tôn Hiện Vĩ tặng hắn một căn nhà, hắn vẫn chưa tới. Đúng lúc ba mẹ hắn muốn đến, ở nơi này sẽ tốt hơn ở nhà khách, ít nhất là có cảm giác ở nhà hơn



Lên lầu mở ra cửa, Hạ Tưởng ngây người.



Căn nhà chẳng những được trang trí tinh xảo, mà tiện nghi đầy đủ, đúng là có thể trực tiếp vào ở. Hạ Tưởng chưa từng nghĩ Tôn Hiện Vĩ lại là người cẩn thận như thế, đã tặng nhà còn chuẩn bị đầy đủ tiện nghi. Mặc kệ, xem như nợ hắn một ân tình, về sau sẽ nghĩ cách trả lại.



Căn nhà có ba phòng chức năng, một phòng ngủ. Phòng khách phòng ngủ sắp xếp cũng khá hợp lý. Hạ Tưởng dạo một vòng, cảm thấy khá hài lòng. Sau đó, Hạ Tưởng cất xe vào gara, đón taxi về Tào gia, sau đó lại đi đến trường đón Tào Thù Lê.



Nghe Tào Thù Lê đính hôn, Lam Miệt muốn đi theo, nói sao cũng không chịu đi. Hạ Tưởng bất đắc dĩ phải chở Lam Miệt theo cùng với Tào Thù Lê. Hạ Tưởng vốn định cùng Tào Thù Lê ra ngoài ăn tối, nhưng Lam Miệt chẳng có vẻ gì là hiểu ý, đòi đi theo nên đành phải đưa cô đi cùng.



Hạ Tưởng muốn một bữa tối lãng mạn nên cảm thấy không vui.



Tào Thù Lê cũng nhìn ra Hạ Tưởng bất mãn, nhân lúc Lam Miệt đi vệ sinh, cô vội vàng nhảy qua, hôn lên mặt Hạ Tưởng một cái, sau đó cười nói:



- Anh iu, đừng có giận, Lam Miệt cũng có ý tốt mà thôi, có cô ấy đi với em, chẳng phải anh bớt lo rất nhiều sao?



Hạ Tưởng bị cô bé chọc cười, thật ra hắn không bực mình. Với tính cách của hắn, hắn cảm thấy không đáng so đo với Lam Miệt, tuy nhiên, nếu Tào Thù Lê để ý đến hắn, hắn cũng nhân cơ hội chọc cô:



- Lam Miệt cũng thiệt là, mỗi ngày đi theo em làm cái gì. Nếu ở thời cổ đại, mua cô ấy làm nha hoàn thì khi em lấy chồng, cô ấy cũng phải đi theo.
- Sao vậy?



Hạ Tưởng hỏi.



- Không có gì.



Hạ An cúi đầu, hơi ngượng ngùng.



- Là anh của mình mà, có gì mà ngượng ngùng.



Hứa Ninh ngồi ở phía sau Hạ Tưởng nói



- Anh là người không có chút tiền đồ, trong Thành uỷ có vài Phó phòng. Hạ An cũng có kinh nghiệm rồi, tuy nhiên nghe nói vẫn bị ban tổ chức cán bộ để lại đó. Anh xem, liệu có thể tìm chị Nhược Hạm nhờ chỉ nói cho một câu không?



Liên Nhược Hạm hiện tại đang ở Mỹ, làm chút việc nhỏ này cũng không phiền đến cô, Hạ Tưởng đã nói:



- Bác Tào và Thị trưởng Đan quan hệ không tồi, có thể nói chuyện được, có thể nhờ bác Tào nói với Thị trưởng Đan một tiếng thì không thành vấn đề.



Hứa Ninh lập tức lộ rõ sự vui mừng trên mặt, dùng tay đánh Hạ An một cái:



- Thấy chưa, nghe anh Hạ Tưởng nói chuyện rất tự tin, chỉ vài lời là nói xong, anh có người anh như vậy hỗ trợ sẽ sớm được thăng chức thôi.



Hạ Tưởng cười:



- Quan trường phức tạp, Hạ An tính tình không thích hợp lăn lộn quan trường, có thể tìm một ban ngành nào đó có chút thực quyền công để làm sếp. Đừng xuống huyện rèn luyện, cứ đi theo ngành sản xuất là được.



Ý tứ của Hạ Tưởng là Hạ An thích hợp làm kinh doanh sản xuất vì tính hơi mềm yếu và tầm nhìn kém, không thích hợp làm chính trị. Hứa Ninh nghe, nhưng không quan tâm suy nghĩ nhiều cũng gật đầu:



- Anh ấy có thể làm quan cũng được. Anh nên quan tâm đến Hạ An nhiều một chút, tốt xấu gì sau này Hạ An trông cậy toàn bộ vào anh.



Hạ Tưởng đưa mọi người đến biệt thự Đông Long. Vừa vào cửa, Hạ An liền mở to mắt:



- Căn nhà này thật sang trọng. Anh mua bao nhiêu tiền vậy?



Hạ Thiên Thành cũng hỏi:



- Sao con có nhiều tiền vậy? Nhà này cũng mấy trăm ngàn đó.



Những năm 2000 ở thành phố Yến giá cả nhà đất khá cao, căn phòng 120m2 cũng phải tầm 240 ngàn tệ. Hạ Tưởng cũng không muốn khoe khoang với ba mẹ, nói:



- Bạn con làm công ty bất động sản, đã bán rẻ lại căn nhà này cho con. Mọi người đừng lo, cứ tự nhiên ở.



Trương Lan không nói lời nào, đi lòng vòng rồi nói:



- Con có tiền đồ, mua được nhà này coi như cũng xứng đôi với Thù Lê. Con còn có tiền mua xe không? Mẹ và ba con có tiền tiết kiệm ở ngân hàng, ba mẹ sẽ cho con để mua xe. Đằng nào cũng là con gái của Phó Thị trưởng, không thể để người ta uất ức được.



Trương Lan đúng là đối với Tào Thù Lê thương như con gái.